Bố chồng câm chương 13 | Kế hoạch tiêu diệt
Tôi và Linh đã cố gắng khuyên nhủ mẹ chồng, nhưng thái độ của bà đã cho thấy bà không lắng nghe. Vì không muốn chồng tôi biết, vì tôi hiểu rằng nếu anh ấy biết, mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp hơn.
Sau khi thảo luận với nhau, chúng tôi quyết định tự tay giải quyết vấn đề này. Mỗi khi mẹ tôi bán nước, chúng tôi đều xuất hiện tại quán, giữ theo dõi mọi chuyển động. Mẹ chồng tôi, cảm thấy bất an, đã hỏi:
Hai đứa ra đây làm gì vậy, ngày nào cũng xuất hiện thế?
Cái Linh trả lời mỉm cười:
Dạ, chị em con rảnh mà, chúng con ra đây phụ mẹ bán nước thôi.
Tao không cần chúng mày ở đây, ở nhà đi. Còn con Mai nữa, bụng bầu to rồi mà, không ở nhà nghỉ ngơi đi, ra đây nắng nóng mệt lắm.
Dạ con không sao đâu ạ, con phải vận động cho dễ đẻ mẹ ạ. Ở nhà nằm nhiều chán lắm ạ.
Mẹ chồng tôi tỏ ra bực tức:
Quán nước nhỏ xíu, cần gì 3 người bán. Mình tao đủ rồi. Hai đứa về đi, về chăm bố chúng mày, ông ấy đang ốm đấy.
Dạ, bố con khoẻ rồi mà. Mấy hôm nay bố con lại ra đồng làm cỏ rồi ạ. Mẹ không để ý ạ?
Thế à? Tao tưởng…
Thôi mẹ cứ ngồi nghỉ đi, khách vào chúng con lấy nước giúp mẹ. Mẹ nghỉ đi.
Hai chị em tôi kiên quyết, liên tục canh chừng mẹ chồng tôi và anh Trung. Chúng tôi đã làm như vậy trong mười ngày, khiến mẹ chồng tôi chán bỏ công việc bán nước. Bà quay sang nằm ở nhà, và chúng tôi tiếp tục canh chừng.
Một nửa tháng qua, mẹ chồng tôi chán ngấy việc bán nước và chuyển hướng nằm ở nhà. Chúng tôi tiếp tục canh chừng ở nhà, và sáng sớm, tôi đã bắt gặp mẹ chồng nói chuyện điện thoại dưới bếp. Tôi suy đoán rằng bà đang gọi điện thoại với anh Trung.
Tôi liền nhắn tin cho Linh và lên kế hoạch tiêu diệt anh ta…
Như mọi ngày, sau bữa sáng, bố chồng tôi đi làm đồng, chồng tôi đến cơ quan, tôi và Linh giả vờ đi chơi để rình rập mẹ chồng tôi và anh Trung.
Ngồi ở phòng khách, thấy mẹ chồng tôi nói chuyện điện thoại, tôi bảo Linh:
Linh ơi, chị em mình đi mua quần áo đi.
Vâng, sau khi mua quần áo xong, chị em mình đi làm móng luôn nhé.
Thế thì về muộn lắm, phải sớm để nấu cơm chứ.
Mẹ chồng tôi ngay lập tức bảo:
– Hai chị em cứ thoải mái đi, để mẹ ở nhà, trưa mẹ nấu cơm cho.
– Thật không ạ, chúng con về muộn lắm đấy.
– Được thôi, hai đứa cứ đi thoải mái, mẹ ở nhà trưa nấu cơm.
– Vâng, thế thì mẹ ở nhà nấu cơm nhé, chúng con sẽ chuẩn bị đi đây ạ.
Sau khi rời khỏi nhà, tôi và Linh nghe mẹ chồng hớn hở vui mừng.
Linh lái xe đưa tôi ra ngoại đầu ngõ và dừng lại.
– Giờ chị em mình làm gì tiếp theo, chị?
– Giờ chị em mình vào quán nước ngồi một lúc, rồi quay về nhà để xem lão Trung có mò tới không nhé.
– Vâng, em thấy căng thẳng quá chị ạ.
– Cứ bình tĩnh, em ạ. Hãy tuân thủ kế hoạch.
– Vâng chị.
Đúng như dự đoán của chúng tôi, nửa tiếng sau, khi quay trở về, chúng tôi thấy xe của lão Trung đậu trước nhà. Mẹ chồng tôi đang cẩn thận khoá cửa.
Cái Linh nhẹ nhàng mở cửa với chìa khóa và chúng tôi đi vào nhà.
Chúng tôi nghe thấy tiếng cười khúc khích của mẹ chồng tôi và lão Trung. Linh cay đắng, nghiến răng:
– Trời ơi, tức thật đấy.
Tôi và Linh đã chuẩn bị hai cái gậy từ trước và từ từ bước vào phòng mẹ chồng tôi.
Trong phòng, Trung đang nhảy nhót vui vẻ.
– Em yêu, ra nhảy với anh đi.
Mẹ chồng tôi cũng đang nhiệt huyết, nhảy lên cùng. Tôi và Linh đẩy cửa mạnh làm họ giật mình. Lão Trung vội che người bằng tay, quần áo của anh ta nằm ở dưới đất. Khi lão định nhặt lên để mặc, tôi đá nó đi, khiến anh ta hoảng sợ. Mẹ chồng tôi nổi giận:
– Hai đứa vào đây làm gì, vừa đi mà quay lại là sao?
Linh nói gắt:
– Nếu chúng con không quay lại, làm sao chúng con chứng kiến được chuyện này, mẹ? Chưa từng thấy mẹ hành động như vậy, mẹ làm chúng con thất vọng quá.
Lão Trung, thấy chúng tôi cầm gậy, tái mặt dần…