Cả bầu trời thương nhớ chương 40 | Bị cưỡng hiếp

26/01/2024 Tác giả: Hà Phong 242

Một thời gian sau, Thục Trinh xuất viện, tuy nhiên, bố và con Thiên Vĩ quyết định để bà ở nhà Vũ Phong hồi phục trước khi về thành phố B. Chỉ có Đan Nhi là người về sớm để tiến hành thương lượng hợp đồng mới.

Vào một ngày, khoa Ngoại Chấn thương được đón tiếp một đoàn khách đặc biệt gồm các giáo sư đầu ngành của tỉnh. Cả hai bên đã tổ chức thành công một Hội thảo về phẫu thuật chấn thương chỉnh hình. Sự học hỏi được đặt lên hàng đầu, và tất cả mọi người đều hứng thú tham gia. Các công trình nghiên cứu khoa học thu hút sự chú ý của mọi người.

Sau buổi gặp gỡ, trưởng khoa ngoại đã mời các bác sĩ địa phương tham gia một bữa tiệc cùng với các y, bác sĩ trong khoa. Trừ những người có trực hôm đó, tất cả đều tham gia để giao lưu trước khi trở về. Thiên Vĩ chỉ kịp gửi tin nhắn cho Tú Vi:
– Tối nay anh bận tiếp khách với cả khoa, có thể về muộn, em nhớ ngủ sớm nhé!
Tú Vi mỉm cười nhắn lại:
– Anh uống ít thôi nhé vì còn lái xe đấy!
Thiên Vĩ trả lời ngắn gọn kèm theo nụ hôn trên màn hình điện thoại:
– Tuân lệnh vợ!
Nhà hàng X được chọn làm địa điểm cho bữa tiệc, với một phòng VIP rộng rãi. Thiên Vĩ giữ một lượng rượu tương đối nhưng không muốn tạo ấn tượng xấu về khoa, chỉ nhấp môi thôi.

Cuộc vui không thể thiếu sự tham gia của Hoài An, trong bộ váy Chanel kiểu cách, thu hút mọi ánh nhìn. An tới muộn để chuẩn bị cẩn thận, và Thiên Vĩ duy trì khoảng cách với cô. An và bác sĩ Hưng cùng đồng nghiệp tỉnh bạn đứng cùng nhau.

Khi An điện thoại và rời đi một lúc, cô quay trở lại và uống cạn ly rượu vang từ tay Hưng. Tuy nhiên, sau giọt rượu chạy qua cổ họng, Hoài An bắt đầu cảm thấy lạ lùng và khó chịu. Cô không hiểu tại sao lại say từ một ly rượu. Mọi cố gắng của cô để giảm bớt cảm giác khó chịu đều thất bại. Bữa tiệc mới bắt đầu mà cô đã muốn rời khỏi vì không chịu nổi. Bên tai cô, tiếng bác sĩ Hưng vang lên:
– An, em sao vậy?
An nhíu mày:
– Dạ, em cũng không biết nữa. Tự nhiên em khó chịu quá.

Hưng nói với giọng quan tâm:
– Để anh đưa em về nghỉ nhé, tránh trường hợp em ốm ra thì nguy!
An không kịp trả lời, Hưng đã nói nhỏ với trưởng khoa và dẫn An ra ngoài. Tuy nhiên, Hưng không dẫn An ra xe để về nhà, mà đi về phía sau nhà hàng. Hưng nói khẽ với nhân viên phục vụ:
– Bạn gái tôi bị choáng, cô ấy có uống chút rượu, mong bạn mở phòng nghỉ giúp tôi. Nếu giờ đưa cô ấy về thì tôi sợ cô ấy bị trúng gió.
Nhà hàng X không chỉ có kiến trúc độc đáo mà còn có khu vực nghỉ cho những khách quá chén. Nghe lời Hưng, nhân viên vui vẻ dẫn Hưng và An tới phòng nghỉ. An nằm vật ra giường uốn éo cào xé, thậm chí trong phòng có điều hòa. Hưng cởi áo sơ mi, thắt lưng, quần rồi vuốt ve và vỗ vào mông An:
– Em căng đét thế này, thằng Vĩ lại chê, phí quá nhỉ? Nếu nó không chơi, để anh chiều em!

Hưng nhanh chóng cởi phăng váy An, khiến An ấm áp và hôn hít:
– Nóng quá…
Hưng cởi phăng tất cả rào cản trên người An vứt xuống sàn nhà, hai thân hình trần trụi lao vào nhau như điên như dại, chỉ có điều một kẻ hoàn toàn tỉnh táo, còn kẻ kia thì đang cố thỏa mãn khao khát được đẩy lên từ một loại thuốc kích dục không màu, không mùi… Hưng lật xoay Hoài An đủ tư thế trên giường, miệng không ngừng cảm thán cô bác sĩ xinh đẹp giỏi giang mà dễ dụ thế. Anh ta mới bỏ một lượng thuốc rất nhỏ vào li rượu lúc An ra ngoài mà khi trở vào cô đã quắn quéo lên cả rồi. Hưng mơn trớn bờ môi đỏ, trượt xuống cổ, xương quai xanh và nhấm nháp ngọn đồi căng mọng. Lưỡi Hưng đi đến đâu, miệng An rên rỉ đến đó. Trong căn phòng sang trọng chỉ còn vang lên tiếng da thịt va chạm, tiếng rên rỉ, tiếng thở gấp gáp đầy dung tục. Đến khi Hưng gầm lên một tiếng, phóng tất cả sự dâm đãng thèm khát vào người An, anh ta mới gục xuống một bên cô bác sĩ vẫn ôm chặt mình…
Ba mươi phút sau…
Vì lượng thuốc không nhiều nên Hoài An lơ mơ tỉnh dậy. Đầu đau như búa bổ, cố day day thái dương, An nhìn sang người bên cạnh. Mấy giây sau, cô ta ổn định tinh thần, đầu óc và bắt đầu đảo mắt nhìn căn phòng lạ lẫm mà mình đang nằm rồi lại quay sang Hưng và hét lên:
– Anh làm gì thế?
Hưng bình thản mặc quần áo và nói:
– Có gì sai khi gái trai ngủ với nhau?

An lấy chăn quấn quanh người, nhìn váy vạc trên sàn và những vết thương đỏ trên cơ thể mình, cô gào lên:

– Anh là con người gì mà lại dùng thuốc với tôi? Loại người đê tiện! Tôi sẽ kể chuyện này với ba tôi, tôi sẽ kiện anh!

Hưng không quan tâm đến đồ trên sàn mà ngồi xuống gần An:

– Em sao vậy? Em suy nghĩ kỹ chưa? Kiện đi, kể cho ba em nghe! Tối nay sẽ có đám cưới lớn diễn ra và em sẽ là cô dâu của Phó Giám đốc Bệnh viện, chứ không phải là phó khoa ngoại Trịnh Thiên Vĩ đâu! Em có mê ấy không? Còn anh, sẵn sàng chịu trách nhiệm đấy!

Hoài An đẩy mạnh tay vào mặt Hưng:

– Tồi tệ!

Hưng cười:

– Tôi tồi tệ à? Em đã xem lại bản thân chưa? Em phá hoại hạnh phúc của người khác năm lần bảy lượt, liệu những trò mèo của em có làm Thiên Vĩ yêu em không? Em đã xem xét hết gia thế của họ Trịnh và họ Đinh chưa? Sao em lại thử thách không đáng có? Tôi không soái ca như Thiên Vĩ nhưng cũng có nhà lầu xe sang.

Hoài An rít lên:

– Nhưng tôi không yêu anh!

Hưng gần tai An:

– Em làm thạc sĩ ở Pháp nhưng vẫn ngu ngơ như thế à? Em nghĩ Thiên Vĩ yêu em à? Một cái liếc mắt cảm thông cũng không có. Nhưng vì tình yêu cao cả với em, anh sẽ giúp em chiếm được Thiên Vĩ. Anh sẽ giải quyết mọi khó khăn.

Hoài An nắm chặt tay:

– Anh muốn gì?

Hưng cười:

– Anh muốn em, còn em muốn Thiên Vĩ. Bây giờ em nghe kế hoạch của anh chưa? Thiên Vĩ sẽ là của em. Còn anh, sẽ theo đuổi em suốt đời.

An nhìn chằm chằm:

– Anh chắc chắn?

Hưng gật đầu và nói điều gì đó vào tai An. An gật đầu hiểu. Hưng cười:

– Em không nên phản đối, vì anh có tất cả thông tin về chúng ta. Nếu không ngoan, cả thành phố này sẽ biết cô gái con của Phó Giám đốc Bệnh viện thành phố C làm thế nào! Em nằm yên đây, anh đi tiếp bữa tiệc. Không cần lo lắng!

Hưng mở cửa ra ngoài, còn Hoài An nhìn theo và nở một nụ cười nham hiểm…

Bài viết liên quan