Chồng xấu dễ xài chương 2 | Vai diễn của Thục

07/11/2023 Tác giả: Hà Phong 39

Chiều thứ sáu, Bảo Nam nhận được một tin nhắn từ Thục: “Anh! Chiều mình đi ăn nhé!”

Bảo Nam rất phấn khích vì đã lâu Thục không gặp anh, và cô quyết định mời anh đi ăn. Tuy nhiên, một phút sau, cảm giác hạnh phúc của anh trở nên phức tạp. Anh tự hỏi liệu cuộc hẹn này có phải là lần cuối họ gặp nhau? Anh cảm thấy không an tâm với sự thay đổi nhanh chóng của Thục, vì cô từ trước đến nay luôn ổn định và không dễ thay đổi.

Bảo Nam là một người đa nghi, và sự thay đổi này khiến anh lo lắng. Tuy nhiên, anh không sợ, và anh muốn biết Thục muốn gì. Anh chuẩn bị cho cuộc hẹn và tìm cách tỏ ra cuốn hút. Anh tắm rửa sạch sẽ, thay đồ mới, chải tóc gọn gàng, và sử dụng nước hoa thơm để tạo sự thu hút. Bảo Nam luôn chăm sóc vẻ ngoại hình của mình và không từ bỏ bất kỳ cơ hội nào để tỏa sáng.

Cuộc hẹn lúc 8 giờ tối, và Bảo Nam đến quán ăn sớm hơn 5 phút. Thục đã chọn quán ăn này, một nơi họ thường đến. Khi anh đến, quán đã đầy người. Anh nhận thấy một đôi đang ngồi ở chỗ họ thường ngồi. Anh mỉm cười và tiến tới, nhưng một nhân viên quán nói rằng họ đã để cho khách tự chọn chỗ ngồi vì Bảo Nam không gọi trước.

Bảo Nam đã chọn một chỗ ngồi riêng tư và thoải mái. Anh yêu cầu đổi chỗ khác, kiểm tra ghế và bàn trước khi quyết định ngồi xuống. Anh muốn đảm bảo rằng mọi thứ đều sạch sẽ và không có bụi bẩn.

Quá nửa tiếng sau thời gian hẹn, Thục vẫn chưa xuất hiện. Bảo Nam cảm thấy tức giận và lo lắng. Anh thử gọi điện và nhắn tin cho cô nhưng không có phản hồi. 5 phút sau, Thục bất ngờ xuất hiện và giải thích rằng cô bị kẹt đường. Bảo Nam cảm thấy hụt hẫng nhưng quyết định chấp nhận giải thích của cô.

Thục đứng trước Bảo Nam, với mái tóc bù xù, làn da mặt bị nổi mụn đỏ, mặc chiếc váy dài kèm áo phông trắng trông bình thường, và đôi giày bệt hơi hỏng. Anh không thể tin đây chính là Thục, cô gái xinh đẹp và duyên dáng mà anh từng biết.

Bảo Nam cảm thấy bất ngờ với sự thay đổi của Thục chỉ sau hơn một tuần không gặp. Anh tự hỏi liệu cô có gì xảy ra? Tuy nhiên, thay vì giận dữ, anh chỉ cảm thấy ngạc nhiên.

“Anh sao vậy? Giận em à?” Thục hỏi khi kéo anh xuống ghế một cách thô lỗ.

Bảo Nam vẫn đang thử hiểu thế nào xảy ra với Thục khi cô đã thay đổi ngoại hình và tính cách một cách đột ngột. Cô đã mua hướng dương và ăn chúng một cách vụng về và không lịch sự.

“Em ơi! Cho chị gọi đồ ăn!” Thục gọi lớn mà không quan tâm đến thái độ của Bảo Nam.

Cô bắt đầu ăn mà không thèm để ý đến việc ăn uống lịch sự. Bảo Nam không thể kiềm chế sự khó chịu nổi.

“Em bị cái gì vậy? Ăn uống không có chút lịch sự gì cả,” Bảo Nam tỏ ra bực tức.

Thục không bị ảnh hưởng và tiếp tục ăn mà cười hì hì, chê nói:

“Em đói quá rồi! Em đang ăn còn chưa được giây, ăn cứ phải dấp thế này đây.”

Thậm chí, Thục còn gắp một miếng thịt bò vào miệng Bảo Nam mà anh đã không bao giờ để ai chạm vào đồ ăn của mình trước đây.

“Em thôi đi!” Bảo Nam bực tức và nói lớn, và đây là lần đầu tiên anh phát tiếng với Thục.

Thục đứng đó mỉm cười, không hề giận dữ và nói một cách hướng dẫn:

“Ơ! Sao anh lại quát em? Em có nói gì sai sao? Em chỉ bảo anh ăn thôi mà. Em quan tâm anh thôi, đừng cáu gì cả!”

Thục nói lớn và thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh. Bảo Nam lo lắng về việc người khác đánh giá về mình và cố gắng dịu giọng:

“Anh không có ý đó. Nhưng em hôm nay lạ quá! Em không còn là em trước đây nữa.”

“Anh mới là người khác đấy! Yêu nhau lâu như vậy rồi mà anh còn giữ kẽ làm gì. Anh thích giữ thì cứ giữ đi. Em không làm được. Mệt mỏi lắm!” Thục nói, đẩy thức ăn trên đĩa đi ra và miệng vẫn còn đầy thức ăn. Thái độ của cô khiến đồ ăn bắn ra khỏi đĩa.

Bảo Nam nhăn mày, nắm chặt hàm răng và kiềm chế cảm xúc để không làm ồn ào trước mọi người.

“Được rồi! Anh sai rồi! Anh xin lỗi, được chưa? Em ăn nhanh lên rồi mình về!” Bảo Nam cố gắng làm cho mọi chuyện trở lại bình thường.

Thục giả vờ cảm ơn và tiếp tục ăn mà Bảo Nam không thèm nhìn vào cô. Cô tiếp tục nhai thức ăn mà không có sự lịch sự, dường như như một người tham ăn gây tranh cãi với ai đó.

“Thôi được rồi! Để anh tự rửa!” Bảo Nam lõm tay Thục ra khỏi áo mình và đi vào nhà vệ sinh.

Thục nhìn theo dáng điệu bực bội của Bảo Nam, cảm thấy hài hước và tự hào về phần mình. Cô tiếp tục ăn mà không quan tâm đến sự khó chịu của người yêu. Cô cảm thấy mình đang thực hiện kế hoạch của mình một cách thành công. Thục cười trong lòng và hạ gục cả miếng thịt bò bít tết. Cô còn gọi cả một con cua to đùng và tự mình bóc thịt cua để ăn.

Bảo Nam đứng trong nhà vệ sinh, nhìn vào gương. Cái áo sơ mi bây giờ bị dính một vệt dài màu vàng từ sốt cà chua và nước hấp cua. Anh cố gắng dùng nước xà phòng và xịt khuẩn để làm sạch, nhưng không thành công. Mùi tanh của hải sản còn đọng lại trong áo và cả mùi nước hoa. Bảo Nam cảm thấy mất kiểm soát và bực tức.

“Cô ta làm sao vậy nhỉ?” Bảo Nam tự nói trong nhà vệ sinh, cảm thấy không thể chấp nhận được sự thay đổi của Thục sau thời gian dài yêu nhau.

Bảo Nam cảm thấy bối rối khi nhìn vào cái vết bẩn trên áo, anh bắt đầu tưởng tượng về tương lai khi Thục trở thành vợ mình. Anh lo lắng về việc cô có thể trở nên bừa bộn và thiếu tự tin hơn trong gia đình. Anh nhìn vào gương, chỉnh sửa trang phục của mình và nghiêm túc tự đánh giá. Bảo Nam cảm thấy mình hoàn hảo và không muốn chấp nhận một người phụ nữ không phù hợp. Anh tự động viên bản thân rằng việc Thục sớm thể hiện bản chất thực sự của cô là may mắn.

Sau khi Bảo Nam rửa sạch vết bẩn trên áo, anh quyết định thay đổi tư thế, giữ khoảng cách với Thục khi quay trở về. Thục vẫn còn ăn và tiếp tục nhai thức ăn. Bảo Nam cố ý tránh xa cô, khi Thục hoàn tất bữa ăn, cô bắt đầu đóng gói đồ ăn thừa vào túi nilon để mang về nhà.

“Em làm gì thế?” Bảo Nam tỏ ra ngạc nhiên.

“Mang thức ăn về nhà. Thừa phí lắm. Bên ngoài có nhiều người không có đồ ăn.” Thục nói nhẹ nhàng và tự nhiên khi chuyển đồ ăn dư vào túi nilon.

Bảo Nam cảm thấy khó chịu khi Thục không cần rửa dụng cụ ăn mà chỉ lau qua với khăn rồi đứng dậy, đưa tay khoác vào tay anh.

“Đi thôi anh!” Thục nói với vẻ bình thản.

Bất mãn, Bảo Nam gảy tay Thục ra khỏi tay anh, lờ đi vị trí của mình để đứng dậy giả vờ gọi nhân viên thanh toán hóa đơn.

Bài viết liên quan