Chồng xấu dễ xài chương 24 | Giấu đầu hở đuôi
Sáng sớm, Khôi đến trường tìm Giao. Giao dường như không có gì bất thường, chỉ có Khôi đang hối hả và lo lắng tìm kiếm bạn loạn xạ cả buổi sáng.
“Ờ, mày đi đâu từ hôm qua tới giờ thế?”
Giao nhìn Khôi, thầm cười trong lòng:
“À, tao đã quên nói mày. Xin lỗi vì tao đã để mày phải đợi.”
“Được rồi. Không sao cả, quan trọng là mày không xảy ra chuyện gì. Thôi tao vào lớp đây, rồi nói chuyện sau nhé!”
Khôi vỗ vai Giao, cố gắng an ủi.
“Ừ! Đi đi!”
Giao nhìn Khôi vội vã chạy lên lớp để kịp giờ, cười đầy hiếu kỳ:
“Không biết sẽ có chuyện gì xảy ra.”
Giao lẩn bẩn rồi bắt đầu sắp xếp các ảnh trên điện thoại. Anh ta tỉ mỉ chỉnh sửa và sắp xếp chúng theo ngày tháng rồi gửi đi.
Trong khi Thục đang làm việc, cô nhận được tin nhắn trên messenger. Thục thấy từ một người lạ, không quen thuộc nên chẳng quan tâm, tiếp tục công việc.
Đến giờ nghỉ trưa, Thục mở tin nhắn để xem.
“Chào chị! Tôi là người quen của chồng chị. Tôi có thông tin về chồng chị mà chị cần biết.”
Thục đọc xong, biết đây là trò lừa dối, cười:
“Cảm ơn, nhưng tôi không cần.”
Người kia trả lời ngay:
“Chị nên xem, để hiểu rõ hơn về chồng mình.”
“Chồng tôi tôi hiểu hơn ai hết.”
“Đừng quá tự tin. Đấy là một mặt khác của anh ấy. Tôi là người yêu của anh ấy. Tôi không ngờ anh ấy lại như vậy. Một người dường như đàng hoàng nhưng lại lừa dối. Anh ấy nói không có vợ con. May là tôi phát hiện ra. Đây là bằng chứng ngoại tình của chồng chị. Tôi đã ghi lại tất cả. Tùy chị quyết định xem hay không.”
Thục đọc tin nhắn, cười khổ. Cô nghĩ rằng cô này cũng làm việc khá cầu kỳ. Cô muốn xem thông tin cô ta có thu thập được và cũng muốn xem chồng mình ở ngoài đời làm thế nào.
Thục mở tệp tài liệu được gửi. Có nhiều hình ảnh, mỗi bức kèm theo ngày tháng và địa điểm.
Bức ảnh cuối cùng là Khôi dẫn Ngọc Ánh vào khách sạn. Dáng vẻ tình tứ, rõ ràng nhưng không phải là một người đang dìu người bệnh. Dưới ảnh ghi đúng chiều hôm qua.
Thục nhớ lại chiều hôm qua, Khôi về sớm, mùi lạ, cách nói chuyện lúng túng. Cô nghĩ anh ấy giấu điều gì đó, nhưng không ngờ lại là chuyện này.
Cô rời khỏi máy tính, cần một chút thời gian để bình tĩnh. Ai mà không bị sốc khi thấy chồng ôm người khác vào khách sạn? Thục không ngoại lệ. Dù cô là người phụ nữ, người vợ, cô cũng bị tổn thương khi thấy điều đó. Tuy nhiên, Thục muốn điều tra rõ ràng trước khi quyết định điều gì tiếp theo.
Chiều đó, Thục quyết định đem số ảnh đó ra một hiệu ảnh để một người bạn kiểm tra. Anh ta nói rằng những bức ảnh chụp từ điện thoại và không hề bị chỉnh sửa. Điều này cho thấy Khôi đã bị theo dõi và chụp ảnh lén. Thục tạm thời kết luận như vậy.
Sau đó, cô trở về nhà. Khôi đã đón con về và đã chuẩn bị cơm xong. Anh ta đang chơi với con. Thục không hỏi chồng về việc chụp ảnh, cô chỉ quan sát và theo dõi thái độ của anh.
Khôi vẫn vui vẻ và bình thường. Anh thỉnh thoảng kể chuyện về Giao nhưng không còn buồn như trước. Có lẽ Khôi cũng không biết về chuyện này. Thục đoán rằng người gửi những bức ảnh có lẽ cũng không phải là cô gái trên ảnh. Quan trọng nhất không phải việc Khôi có quan hệ với cô gái hay không, mà là có ai đó muốn hại anh.
Thục quyết định tìm thông tin của người gửi bức ảnh. Tạo một tài khoản ảo trên Facebook để tìm hiểu thông tin của họ.
Cô nhờ một người bạn làm trong lĩnh vực Công nghệ thông tin giúp tìm ra người đã tạo tài khoản Facebook đó. Họ sử dụng số điện thoại rác. Một người đàng hoàng chắc chắn sẽ không sử dụng cách thức này. Họ đã có kế hoạch từ lâu để hại Khôi. Thục lo lắng khi bạn IT xác định rằng số điện thoại đó nằm trong khuôn viên trường Đại học nơi Khôi công tác. Có thêm một manh mối quan trọng: cô gái đó có thể là sinh viên trong trường hoặc một người cùng làm việc với Khôi.
Với một dấu hiệu mới quan trọng, Thục quyết định tự điều tra. Người đầu tiên cô liên hệ là Giao. Cô gọi điện và hẹn gặp riêng anh ở một quán cà phê nhỏ.
Nhận được điện thoại bất ngờ từ Thục, Giao đoán rằng cô chắc chắn muốn nói về chuyện ngoại tình của chồng mình. Anh ta cảm thấy mình như bị lạc vào một tình huống tương tự như vậy. Trước sau gì, mọi người đàn ông đều phải đối mặt với việc bị phụ nữ bỏ rơi. Giao thầm cười trong lòng, thấy Thục giống như cảnh anh từng trải qua. Anh bày tỏ niềm vui khi nghĩ về cách mà Thục giận dữ chửi mắng Khôi giống như cách Ngọc Liên từng làm với anh. Bạn thân mà! Đó mới là cách bạn thân hành xử. Giao cười với hình ảnh buồn bã của Khôi hiện lên trong đầu.
“Anh Giao!” Giọng Thục làm Giao giật mình.
Giao ngạc nhiên, lộ rõ sự bối rối.
“À… Thục… Tôi…”
Thục bày tỏ sự ngạc nhiên trước thái độ khó hiểu của Giao.
“Thật ngại quá! Hẹn anh mà lại đến muộn.”
Thục lập tức chú ý vấn đề thời gian trễ của Giao.
Giao vẫn lúng túng, một phần là do áp lực giữ bí mật và một phần do cảm xúc xao lãng trước Thục. Giao vẫn cảm thấy cảm xúc dành cho Thục sau nhiều năm. Có lẽ đó chỉ là một giấc mơ không thể thành hiện thực.
“Không sao đâu. Chuyện gì vậy, anh?” Thục cười, bày tỏ tâm trạng vui vẻ, không tỏ ra tức giận như những người phụ nữ khác phát hiện chồng ngoại tình.
Buổi tối, Thục đưa cho Giao một bức ảnh của Ngọc Ánh, mà không có Khôi. Bức ảnh này tập trung vào mặt Ngọc Ánh, nhưng Khôi đã bị cắt ra khỏi bức hình.
Giao có chút bất ngờ khi nhìn thấy bức ảnh mà Thục mang đến. Rõ ràng đây là bức ảnh mà anh đã chụp, nhưng lại chỉ thấy một mình Ngọc Ánh? Giao quên việc anh đang nói chuyện với Thục.
“Anh Giao! Anh có chuyện gì vậy?” Thục hỏi khi thấy Giao mất tập trung.
“À… Anh không quen cô gái này.” Giao lúng túng trả lời.
“Cô gái này trông quen lắm, như sinh viên trong trường anh mà.”
“Giao không nhớ chắc lắm. Nhưng Giao chắc chắn không gặp cô ấy.”
“Anh hãy cố nhớ xem đã gặp cô ấy chưa.” Thục cố gắng thuyết phục Giao. Cô hi vọng rằng nếu Ngọc Ánh là người quen của Khôi, Giao cũng biết về cô ấy. Cả hai là bạn thân mà.
“Giao chắc chắn chưa gặp cô gái này. Anh thề với em là anh không quen cô ấy.” Giao kiên quyết phủ nhận, điều này khiến Thục cảm thấy lạ.
“Anh không cần phải thề với em.”
Thục vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng vẫn quan sát Giao chăm chú. Giao hoảng hồn, không dám nhìn thẳng vào mắt Thục.
“Em có chuyện gì vậy?” Giao cố mở đầu một cuộc trò chuyện.
“À, không có gì nghiêm trọng cả. Có người gửi bức ảnh này cho em và nói rằng đó là người yêu của Khôi. Em chỉ hỏi anh xem có biết cô ấy không vì cô ấy học chung trường với Khôi.”
“Khôi ngoại tình à? Thật không thể tin được!” Giao giả vờ kinh ngạc. “Anh sẽ gặp nó một lần. Chồng có vợ đẹp và con xinh thì còn muốn gì nữa? Hay lại muốn bị đuổi khỏi nhà giống anh sao?”
Thục không mất bình tĩnh, vẫn quan sát Giao.
“Em không tin Khôi nhà em lại làm như vậy. Nên em mới hỏi xem anh có biết cô ấy không.”
“Em tin nó à?”
“Có. Anh ấy là chồng em mà.”
“Nhưng nó… Ai mà biết nó làm những chuyện gì sau lưng em.” Giao bất ngờ khi Thục đặt niềm tin vào Khôi.
Thục ngạc nhiên trước thái độ của Giao. Trong khi Khôi bênh vực Giao khi bị nghi ngờ ngoại tình, bây giờ Giao cố tình gắn gượng việc ngoại tình cho Khôi khi vợ của anh đầy tin tưởng.
“Em sẽ đi hỏi xem thử. Không cần phải báo cho Khôi biết. Để em tự tìm hiểu, đừng làm anh ấy lo lắng.”
Giao hoảng hốt: “Đừng! Đừng đến tìm cô ấy.”
“Sao vậy?” Thục ngạc nhiên, cô nhìn chằm chằm vào Giao khiến anh ta cảm thấy lo sợ hơn.