Cô dâu gán nợ chương 30 | Chuyện cái thai

21/12/2023 Tác giả: Hà Phong 247

!
Sáng hôm sau, tôi dậy sớm và liền gọi cho Lâm, hỏi về địa chỉ nhà của Thế Vũ. Thế nhưng, Lâm trả lời rằng không nhớ chính xác. Tôi cố gắng nói Lâm đến đưa tôi đến đó nhưng Lâm từ chối, dù tôi năn nỉ mãi cũng không thành. Sau đó, tôi chịu thua và ở lại nhà.

Khi ở Phú Quốc cùng Thế Vũ trong 5 ngày, chúng tôi đã trải qua những khoảnh khắc vui vẻ, đi dạo, tắm biển và thưởng thức hải sản. Tôi rất thích và hứa với Thế Vũ sẽ cùng anh ta trở lại nơi này. Chúng tôi dự định ở đây đến hết tuần nhưng do việc công việc nên phải về sớm. Trước khi về, chúng tôi ghé chào anh Vinh, anh đã tặng cho tôi một thùng hải sản. Ban đầu tôi không muốn nhận vì nghĩ đắt tiền, nhưng anh năn nỉ quá nên tôi đành phải chấp nhận và cảm ơn rồi cùng Thế Vũ về thành phố.

Trên đường về, tôi nhờ Thế Vũ chụp một bức ảnh ở sân bay để ghi lại kỷ niệm. Sau khoảng hơn một giờ bay, chúng tôi đến thành phố. Trên đường từ sân bay về nhà, tôi mệt và buồn ngủ nên ʇ⚡︎ựa vào vai Thế Vũ để ngủ. Khi đến nhà, Thế Vũ gọi tôi dậy và cho biết đã về đến nhà, thời gian khoảng 4 giờ chiều.

Tôi vào nhà và hỏi cô Chín về mẹ mình, nhưng cô Chín nói rằng Quỳnh Lam đã về và bà mẹ đi tập thể dục. Tôi định đợi mẹ đến để làm một bất ngờ, nhưng không thấy mẹ nên tôi nói với Thế Vũ là anh hãy mang thùng hải sản vào, cô Chín sẽ hấp, rồi sau đó cả hai cùng đi tắm.

Thế Vũ trông mệt mỏi nên tôi đề nghị anh tắm trước. Trong lúc anh tắm, tôi lôi điện thoại ra để chơi, nhưng điện thoại hết pin. Tôi hỏi Thế Vũ về điện thoại và anh ta cho mượn. Khi Thế Vũ vào phòng tắm, tôi lướt Facebook và nhận được cuộc gọi từ một số lạ. Tôi định gọi lại nhưng bên kia người nói:

“Anh Vũ ơi, con hành em quá, em nghén mấy hôm nay. Tối nay anh qua thăm em được không, em nhớ anh lắm.”
Nghe được điều này, tôi rất bất ngờ, tưởng là số gọi nhầm, nên tôi trả lời:

“Alo, xin lỗi, tôi là Quỳnh Lam, vợ của anh Vũ. Chị là ai, đang gọi cho chồng tôi vậy?”
Người kia nghe rõ là con nhỏ nhà quê nên mừng rỡ, ngay lập tức Ngọc Ánh quyết định tiếp tục:

Sau khi nghe Ngọc Ánh nói như vậy, tôi hoàn toàn sốc. Tôi không ngờ cô ấy lại mang thai với Thế Vũ khi mà anh ấy nói rằng cô ấy đang ở Nhật. Tôi cố gắng bình tĩnh lại và đáp:

“Cô đừng có lừa dối tôi, anh Vũ nói cô đang ở Nhật, làm sao có thể mang thai với anh ấy được.”
Ngọc Ánh nghe Quỳnh Lam phản bác như vậy, cười mỉa mai và đáp lại:

“Vậy là anh Vũ đã giấu cô rồi đấy. Hãy cho cô biết là tôi sẽ trở về trước tết nguyên đán. Và về việc tôi mang thai thì tôi cũng sẽ nói cho cô biết luôn. Vào đêm giao thừa, Thế Vũ đến gặp tôi. Chúng tôi uống rượu và ở cùng nhau cả đêm. Anh ấy nói chỉ yêu mình tôi. Vậy nên, cô khôn hồn thì rút lui đi.”
Tôi nghe đến đó, nước mắt chảy không ngừng. Điện thoại rơi khỏi tay, tôi bao bọc đôi tai và hét lên trong sự đau đớn.

Khi Thế Vũ đang tắm, nghe tiếng kêu thất thanh từ phòng, anh ta vội lau khô cơ thể và mặc quần áo, sau đó chạy ra. Nhưng khi cánh cửa mở ra, tôi đang nắm đầu và khóc, điện thoại bị vỡ màn hình. Thế Vũ nhanh chóng ôm tôi và hỏi:

“Có chuyện gì vậy, em? Sao em lại khóc?”
Tôi thấy Thế Vũ ôm mình và hỏi, liền đẩy anh ta ra và nói:

“Tại sao anh lừa dối em? Tại sao anh nói cô ta vẫn ở Nhật? Tại sao cô ta lại mang thai với anh?”
Thế Vũ nghe tôi hỏi, trở nên bối rối và không biết phải làm gì. Lật đật lấy điện thoại lên, mặc dù màn hình vỡ nhưng cuộc gọi vẫn chưa tắt, và Thế Vũ nhận ra là số điện thoại của Ngọc Ánh. Anh ta vội tắt máy và quay lại nơi tôi đang khóc, thậm chí không biết phải làm gì tiếp theo.

…………

Bà Kim mới đi tập thể dục về cùng chồng, nghe tiếng khóc từ trên lầu, bà nhanh chóng leo lên. Khi đến phòng, nghe tiếng khóc phát ra từ phòng của tôi, bà lập tức gõ cửa. Thế Vũ ở trong phòng nghe tiếng gõ cửa, vội vàng mở cửa, thấy mẹ, Thế Vũ giật mình và hỏi:

“Mẹ tìm con có chuyện gì không ạ?”
Bà Kim không trả lời Thế Vũ, mà đi thẳng vào phòng, thấy tôi đang ngồi ôm đầu và khóc, bà ôm tôi và hỏi:

“Có chuyện gì xảy ra vậy, con? Sao lại khóc như vậy? Liền kể cho mẹ nghe xem, có phải Thế Vũ lừa dối con không?”
Tôi nghe mẹ hỏi, không thể kiềm được nước mắt, kể cho bà nghe mọi chuyện vừa xảy ra. Cảm giác đau lòng và sốc khiến tôi không chỉ kể mà còn khóc lóc. Trong lúc đó, Thế Vũ đứng như một bức tường không biết phải làm gì. Sau khi tôi kể xong, bà đứng dậy và tát Thế Vũ. Hành động đó của mẹ tôi khiến tôi hoàn toàn không ngờ tới. Tôi chạy lại ôm Thế Vũ và nói:

“Mẹ đừng trách anh ấy, tôi không muốn làm khổ chồng tôi.”

!
Bà Kim, sau khi tát Thế Vũ và nghe Quỳnh Lam nói như vậy, bày tỏ sự thất vọng:

– Tại sao con có lớn mà không có khôn vậy hả Vũ. Con làm mẹ và vợ con thất vọng quá. Bây giờ mọi chuyện như vậy rồi, ngày mai con hãy dẫn cô ta đến đây, mẹ và Quỳnh Lam sẽ nói chuyện với cô ta.

– Con xin lỗi mẹ, anh xin lỗi em. Ngày mai con sẽ đưa cô ta tới đây cho mẹ gặp.

Bà Kim gật đầu rồi nói Quỳnh Lam đi vào rửa mặt, sau đó dẫn Quỳnh Lam xuống nhà. Trong phòng chỉ còn Thế Vũ, anh đưa tay đấm vào tường một cái rồi ngồi gục mặt xuống nền nhà một cách bất lực.

Ngọc Ánh sau khi nói hết mọi chuyện, ngồi trên ghế rung đùi ăn trái cây, trong lòng nghĩ kiểu gì Thế Vũ cũng sẽ đến tìm mình, chuẩn bị có kịch hay để xem.

Bà Kim dẫn Quỳnh Lam xuống nhà, chuẩn bị nước uống và nói:

– Con đừng khóc nữa, mẹ biết là con buồn và sốc lắm. Có mẹ ở đây, mẹ sẽ lấy lại công bằng cho con nhé.

Quỳnh Lam uống hết ly nước, nhìn bà và đôi mắt dần khô lại, nhưng lệ vẫn rơi trực trào. Cô cố gắng kìm nén không khóc, hít thở một hơi thật sâu và nói:

– Dạ con không sao đâu mẹ, mẹ đừng lo nhé.

– Mẹ biết con không muốn mẹ lo nên nói vậy. Mẹ thương con như con gái nên có gì cứ nói với mẹ đừng để trong lòng nha con.

– Dạ, con biết rồi, mẹ mới đi tập thể dục về chắc mệt rồi, mẹ lên phòng tắm đi. Con ra ngoài chỗ xích đu ngồi tí.

– Ừ, con đi đi. Lát nữa vào, mẹ bóc tôm cho ăn nhé.

Quỳnh Lam rời đi, bà Kim nhìn thấy cô gái như vậy, rất thương. Bà đi lên phòng và thấy Thế Vũ ngồi gục mặt xuống nhà, bà nói:

– Vũ, ngước mắt lên nhìn mẹ xem nào. Con hãy kể lại cho mẹ nghe tất cả mọi chuyện đi.

Thế Vũ đang gục mặt, nghe mẹ hỏi, anh ta ngước mắt lên và nhìn xung quanh, không thấy Quỳnh Lam đâu. Sau đó, anh ta bắt đầu kể tất cả mọi chuyện cho mẹ nghe, bao gồm cả việc anh ta thuê người điều tra Ngọc Ánh. Khi kể xong, Thế Vũ nói:

– Con thật sự bị cô ta bỏ tђยốς, mẹ giúp con với, Quỳnh Lam nhất định sẽ không tha thứ cho con đâu.

Bà Kim nghe Thế Vũ kể, chỉ biết thở dài và nhận ra cô gái đó từ đầu quen với con trai bà chỉ vì gia đình nhà bà có tiền, có của cải, không hề yêu thương con bà. Bà nghĩ, nếu cô ta đã muốn bước chân vào nhà này thì bà cũng sẽ đưa

Bài viết liên quan