Con nuôi chương 26 | Kế hoạch trả thù
An An lững thững đi bộ trên vỉa hè, Thành Lâm lăm le nhắc cô khi nào về gọi anh đón nhưng cô không gọi, cô đang bước trên vỉa hè thì gặp Tài. Tài lái xe ngang qua thấy cô, anh vội dừng lại và gọi to:
“An An… có phải An An không đó?”
An An quay lại nhìn Tài rồi mỉm cười:
“Là em đây… anh Tài đi đâu vậy ạ?”
Tài vội vàng xuống xe và chạy tới gần An An, anh gặp lại cô và mừng quýnh lên:
“An An đúng là An An rồi… em đi đâu mà một tháng nay em không đi làm vậy hả?”
“À em về quê.”
“Thế em đổi số điện thoại rồi à… anh gọi vào số cũ của em bao nhiêu lần mà không gọi được.”
“Vâng, em bị mất điện thoại nên đổi số luôn.”
“Trời đất ơi… An ơi là An, em có biết là anh nhớ em lắm không hả? Em về quê mà em không nói với anh một câu làm anh lo muốn chết luôn rồi này.”
“Dạ, em cũng nhớ anh Tài ạ. Em xin lỗi vì em về gấp quá, em định về tới nơi rồi gọi điện cho anh, ai ngờ đi đường làm mất điện thoại luôn ạ.”
“Thế em mua điện thoại mới chưa, em nghỉ việc hẳn rồi sao, em tính đi làm việc khác à?”
“Vâng, em mua điện thoại mới rồi… em chỉ nghỉ tạm thời thôi, ngày mai em bắt đầu đi làm lại rồi ạ.”
“Thế thì vui quá… anh mong em mãi đó, thế nhà em ở đâu để anh đưa em về nhé.”
“Dạ, thôi… em vào siêu thị mua ít đồ nữa, anh cứ về đi, sáng mai gặp ở công ty ạ.”
“Ừm, thế anh đi nhé, anh đang dở chút việc, mai gặp em nhé, à em cho anh xin số của em đi… có gì còn tiện liên lạc nữa.”
“Dạ…”
…
An An về nhà thì Thành Lâm cũng về đến, anh vội hỏi cô:
“An An sao em không gọi anh sang đón… anh còn tưởng tối em mới về nữa.”
“Cũng gần mà… em đi bộ một lát là tới… em biết anh bận việc nên em tự về ạ.”
Thành Lâm ôm An An và động viên cô:
“Cố gắng em nhé… sau này anh sẽ thay ba chăm sóc và yêu thương em… An An em hãy tin ở anh nhé.”
“Vâng, em biết rồi.”
“Ngày mai anh đưa em về nhà gặp ba anh.”
“Để tối mai, ngày mai em đi làm lại anh ạ.”
“Em đi làm lại ư… hay là em ở nhà nghỉ ngơi đi… cần gì cứ nói với anh là được mà.”
“Nhưng em muốn đi làm… em ở nhà chơi em thấy không quen ý.”
“Nếu em ở nhà chơi em thấy chán thì em đi làm đẹp, đi mua sắm, đi cà phê với bạn bè, đường đường là vợ của ông chủ tập đoàn Thành Lâm mà phải đi làm vất vả thì anh thấy không nên đâu. Anh không thể nhìn vợ anh vất vả được đâu. Anh cứ chuyển cho em 20 tỷ bao giờ tiêu hết thì bảo anh. Em cứ ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức rồi còn sinh con cho anh nữa chứ.”
An An muốn đi làm vì cô còn nhiều kế hoạch trả thù, cô ôm Thành Lâm và nói:
“Em biết là anh không muốn em vất vả, nhưng bây giờ chúng ta sắp kết hôn thôi, lại chưa có con nên em muốn tới công ty phụ anh làm việc, bao giờ em có bầu thì em sẽ nghỉ… cứ coi như em đi làm một năm… một năm sau em sẽ nghỉ ở nhà theo ý của anh ạ. Tới lúc đó anh yêu muốn em sinh mấy đứa con cũng được, em sẽ nghe theo anh.”
Vậy thì chúng ta sinh hai đứa con nhé, một trai một gái…
Vâng ạ.
Hai đứa ít quá, hay chúng ta sinh 5 đứa đi, 3 gái hoặc trai, có được không em?
Trời đất, anh lại đòi hai bà trưng à… nhưng nếu anh để em tới công ty làm việc thì em sẽ suy nghĩ lại đề nghị đó của anh.
Thành Lâm vốn rất thương An An, anh rất nghe lời cô nên lời cô nói chính là mệnh lệnh, anh đương nhiên là sẽ nghe lời cô rồi:
Được vợ yêu của anh nói gì anh cũng nghe hết… thế mai anh đuổi việc Linh nhé. Để em đỡ phải chạm mặt cô ta.
Không cần thiết đâu anh à, em với bà Xuân Lan có hận thù nhưng em sẽ không vì thế mà nhắm vào con gái bà ấy đâu, đừng để mọi người nghĩ em công tử không phân minh, cứ để Linh làm việc trong công ty nếu chị ta cảm thấy không ổn thì chị ta sẽ tự nghỉ thôi.
Thôi được rồi vậy em tự quyết định đi, anh sẽ sắp xếp công việc để em thoải mái nhất có thể.
Dạ em cám ơn anh nhiều ạ.
Gọi anh nghe không tình cảm… em gọi anh là chồng yêu đi. Như vậy dễ nghe hơn đó.
Chúng ta chưa cưới mà… anh đừng có đòi hỏi vậy chứ…
Vợ à… vợ không thương anh à?
Có thương mà…
Thế gọi một câu chồng yêu đi mà…
Ra ngoài xã hội Thành Lâm oai phong, giỏi giang như thế nào thì về nhà anh vẫn là cún con ngoan ngoãn quanh quẩn bên cạnh An An.
…
Ngày hôm sau An An trở lại công ty làm việc, có Thành Lâm chống lưng An An một bước lên cao, cô ngồi vào vị trí Giám đốc kinh doanh đầy uy lực.
Linh vừa tới công ty đã nghe mọi người xôn xao bàn tán rồi, cô liền hỏi chị Hoa:
Chị ơi công ty mình có giám đốc kinh doanh mới à chị?
Ơ sao em lại hỏi chị câu đó… em không biết ai là giám đốc kinh doanh mới của chúng ta thật à?
Thì em mới tới công ty em có biết đâu.
Giám đốc mới của chúng ta chính là An An… em gái nuôi của em đó Linh.
Chị vừa nói gì… An An… làm giám đốc kinh doanh sao?
Đúng thế… sao em ngạc nhiên quá vậy… em không biết gì thật à?
Linh Linh vẫn không tin lời chị Hoa nói, cô gắt lên:
Không thể có chuyện đó được… chị nhầm lẫn rồi… em phải đi xem thế nào đã…
Linh lập tức đi về hướng phòng làm việc riêng của Phó Giám Đốc, để xác nhận lời chị Hoa nói, cô không thể tin một đứa mồ côi không có thành tích gì nổi bật như An An, lại có ngày leo lên vị trí cao như vậy.