Đau thương qua rồi chương 27 | Phía trước là cầu vông

10/01/2024 Tác giả: Hà Phong 265

Ngày hôm sau, mẹ con Lâm và bà vú chuyển đến căn hộ mới của Lê Minh. Anh Tiến, bận rộn với chuẩn bị đám cưới, giục Lâm chuyển nhà. Lý do sâu xa chỉ có Lê Minh và ông anh trai quốc dân hiểu.

Căn hộ mới rộng lớn, hiện đại và sạch sẽ hơn nhiều so với căn hộ của anh Tiến. Nó khiến Tuệ Lâm ngạc nhiên và mê mẩn, với trang thiết bị đầy đủ. Những chậu hoa trên ban công làm cô say mê. Quay lại nhìn Lê Minh đứng sau mình, Lâm tỏ ra ấn tượng:

– Chú Minh, cảm giác như cháu lạc vào giấc mơ luôn. Đẹp quá, cảm ơn chú!

Lê Minh cong khóe môi quyến rũ:

– Lâm có thích không?

Tuệ Lâm gật đầu vui vẻ:

– Dĩ nhiên là rất thích ạ. Cháu đã từng mơ ước có được một căn nhà với những giỏ hoa như vậy. Chắc chắn cháu sẽ chăm sóc mọi thứ chu đáo, chú yên tâm nhé!

Minh nheo mắt nhìn cô:

– Được, chỉ cần mỗi khi về đây, nhìn thấy Lâm và Sonic bên những giỏ hoa là tôi vui rồi!

Vì còn ngỡ ngàng với những gì diễn ra trước mắt, Tuệ Lâm chưa hiểu hết hàm ý trong câu nói đó. Cô đùa nghịch ngợm với những giỏ hoa như một con chim sẻ.

Ngày sinh nhật Thảo Chi…

Tối hôm nay là một dịp đặc biệt, không chỉ là sinh nhật Thảo Chi mà còn là dịp công bố ngày đính hôn và ngày cưới của anh chị. Ba Tuệ Lâm và em Đạt có mặt sớm. Mọi người từ sáng sớm đã chuẩn bị đồ lễ từ nhà trai. Dù chỉ là hai gia đình nói chuyện, nhưng ba Hùng lo rất chu đáo.

Lễ đính hôn sẽ tổ chức trước hôn lễ một ngày, anh Tiến bận rộn để mọi thứ chuẩn bị trong ngày trọng đại của đời mình.

Sau khi sắp xếp mọi thứ, Tiến quay sang Lâm:

– Bé Lâm, tối anh bận không chở em tới đó được, anh Minh sẽ tới đưa em đến nhà hàng nhé!

Lâm ngạc nhiên:

– Mời cả chú ấy ạ anh?

Tiến bật cười:

– Con bé này. Anh ấy là Tổng giám đốc nổi tiếng, lại là đối tác của trung tâm anh. Sau này trung tâm của anh trở thành công ty, chắc chắn sẽ mở rộng kinh doanh hợp tác, cần anh ấy. Bố mẹ chị Chi kinh doanh nên quen với anh Minh là chuyện thường thôi. Chỉ sợ anh ấy bận thôi chứ!

Lâm xua tay:

– Phiền lắm anh hai ơi, cứ để mẹ con em đi taxi đi nha!

Tiến lắc đầu:

– Không được. Anh Lê Minh tự nguyện và anh đã đồng ý rồi. Ba và Đạt sẽ đi trước cùng anh, em chỉ cần lo cho Sonic rồi sau đó đưa cháu đi.

Thực ra, ban đầu Tiến muốn em gái có mặt cùng ông Hùng và Đạt như đại diện cho nhà trai. Nhưng cô không chịu. Lâm cho rằng đây là một dịp vui, là ngày trọng đại nhất của cuộc đời. Cô mới li hôn được mấy tháng nên không muốn người đã đổ vỡ hôn nhân lại có mặt trong vai trò như vậy. Không thuyết phục được cô, Tiến đành phải chấp nhận. Lại đúng lúc Lê Minh nhờ mở đường nên Tiến đã chọn cách đó. Tuệ Lâm thấy anh quyết định như thế thì im lặng lắng nghe. Chỉ là ngồi chung xe thôi mà. Vả lại, chú ấy cũng đàng hoàng tử tế, còn an toàn gấp mấy taxi ý…

Sáu giờ tối, tiếng chuông cửa vang lên, biết là Lê Minh, Tuệ Lâm vội ra mở cửa:
– Chú đến đúng giờ ghê!
Ánh mắt Minh lóe lên mấy tia ngỡ ngàng trước dung nhan của cô gái trước mặt.
Rất lâu rồi Lâm không trang điểm vì bầu bí và sinh em bé. Nay là dịp đặc biệt, cô trang điển nhẹ, tự uốn xoăn tóc và mặc một chiếc váy nhẹ nhàng nhưng quyến rũ với phần trên cúp ngực, phía dưới xòe và còn xếp li nữa, trông trẻ trung và phong cách kinh khủng á. Nãy giờ cô và Sonic đang đợi Lê Minh tới.
Anh ngây người Lâm một lát rồi nói:
– Em chuẩn bị xong rồi à?
“EM”??? Mà sao giọng chú ấy ấm áp kinh khủng ý. Tiếng “em” ngọt lịm tim luôn. Nó khiến trái tim Lâm nhảy nhót trong lồng ngực rồi dồn lên khuôn mặt ửng đỏ dần. Thành ra, cô mở cửa rồi cả hai đứng nhìn nhau. Người ra không ra, kẻ vào chẳng vào. Họ cứ như hai người có rất nhiều điều muốn nói mà lại chẳng thể biết mở lời.
Một lát sau, Lâm giật mình bởi tiếng bà vú:
– Lâm ơi, cậu Minh tới hả con? Hay là ai thế?
Cô quýnh quáng mở rộng cửa:
– Xin lỗi, cháu vô ý quá. Chú vào đi ạ!
Minh cười nhẹ rồi gật đầu đi vào. Sonic cũng đã sẵn sàng, Minh chào bà vú rồi đón lấy Sonic:
– Con trai hôm nay tuyệt quá!
Anh cưng nựng Sonic khiến cu cậu cười như nắc nẻ. Tuệ Lâm vẫn chưa hết bối rối:
– Chúng ta đi thôi ạ!
Thấy cô đã cầm túi xách, Lê Minh gật đầu rồi tạm biệt bà vú và cùng Tuệ Lâm rời đi.
Xe của Minh dừng ngay trước tòa chung cư. Khi nhìn thấy chiếc LaFerrari của Minh, Lâm trố mắt – quả là chú ấy rất G.I.À.U. Chiếc xe này cô từng thấy trên tạp chí, là một trong những chiếc xe đắt đỏ nhất của hãng Ferrari. Còn chưa hết ngỡ ngàng, cô thấy Minh đã mở cửa cho mẹ con cô ngồi vào. Sonic tỏ ra rất thích thú khi thấy Lê Minh – điều này chính Lâm cũng không giải thích được. Anh cẩn thận cài dây an toàn cho mẹ con cô rồi di chuyển tới nhà hàng.

Tại một địa điểm sang trọng, buổi lễ trang trí bằng tông màu trắng chủ đạo và rất tinh tế. Chị Chi và anh Tiến đang chờ khách ở sảnh. Khi thấy Lê Minh đi cùng mẹ con Lâm, chị cười:

– Trời, hôm nay sinh nhật chị mà em nổi bật thế này… Tôi sợ bị dìm quá…

Lâm lúng túng khi đứng cạnh Lê Minh:

– Chị hay đùa quá!

Tiến tủm tỉm:

– Tuệ Lâm đẹp chỉ để một người ngắm, cũng như em, chỉ cần anh thấy em đẹp nhất đêm nay là được!

Uầy, ông anh của Lâm cũng có mấy câu lãng mạn thế sao? Thế nào lại có thể tán tỉnh được chị Chi vừa xinh vừa giỏi như vậy.

Tuệ Lâm và Lê Minh được xếp ngồi cạnh nhau. Trong suốt bữa tiệc, Minh chỉ làm đồ ăn cho cô, chơi với Sonic. Ban đầu Lâm còn ngại, nhưng rồi cô quen dần với sự tinh tế và tỉ mỉ của chú Minh. Cô vẫn cảm thấy dè dặt, cho rằng đây chỉ là sự ga lăng của một chàng trai bình thường, rằng mình đã từng đổ vỡ thì nên cẩn trọng, nhất là với một người hoàn hảo như Lê Minh. Chú ấy không có những điểm khuyết như cô…

Bữa tiệc diễn ra vui vẻ và ấm áp. Bạn bè không quá đông vì chị Chi chỉ mời những người thân thiết. Hơn tám giờ tối, mọi người bắt đầu chuyển sang tiết mục hát hò. Có vẻ như gia đình chị ấy đã chiếm hết khu vực tầng một nên mọi người mới ngồi thoải mái như vậy. Khi thấy Sonic buồn ngủ, Lê Minh nói với Lâm:

– Con buồn ngủ rồi, mình đưa con về thôi!

Hơi thở của anh phả vào Lâm khiến cô bất giác rùng mình, cô quay sang anh:

– Như thế…có tiện không ạ?

Minh lại cúi xuống nói:

– Mình có con nhỏ mà, phải thông cảm chứ! Giờ chỉ hát hò thôi, việc gì quan trọng thì xong cả rồi.

Cô gật đầu, đang nhìn chị Chi thì nghe một giọng đàn ông vang lên:

– Lê Minh, cậu cũng ở đây sao? Nãy giờ tôi không để ý!

Một người đàn ông cao lớn đứng trước mặt. Minh cười:

– Ừ, tôi quen với gia đình Chi, lại là đối tác với Tiến.

Rồi anh quay sang Lâm:

– Đây là Vương Thăng, học cùng anh và chị Thảo đó. Anh ấy đang là Chủ tịch Tập đoàn xây dựng BUILD.

Chà, quả là ít tuổi mà giỏi thế. Tuệ Lâm cúi chào người đàn ông rồi nhíu mày. BUILD?

BUILD? Tên quen quá! Tên này có phải là của Tập đoàn mà Hải đã nỗ lực để thành công ty con không? Nhận ra thái độ khác thường của cô, Minh lo lắng:

– Lâm, em mệt sao?

Vì có người lạ đứng bên cạnh, Lâm để mặc Lê Minh gọi mình bằng EM để giữ thể diện cho chú ấy. Nghe Minh hỏi, cô lắc đầu:

– Dạ không sao ạ!

Một ánh mắt khác nhìn về phía Tuệ Lâm. Thì ra, đó là Vương Thăng, người trước đây là bạn của Lê Minh và Bảo Long. Tuy nhiên, sau vụ án ở Đà Lạt, Thăng đã đối đầu với Lê Minh vì bảo vệ tình cảm của Bảo Long và chống lại lời nói xấu của Bích Ngọc về Đan Thư. Sau khi Bích Ngọc bị kết án, Lê Minh được ông Hoàng Thông giúp đỡ, và Minh đã đến xin lỗi Bảo Long và Thăng, từ đó, mọi thứ được giải quyết và quan hệ giữa họ trở nên tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, Thăng để ý đến cô gái bên cạnh Lê Minh và nói:

– Anh thấy em quen quen…

Lê Minh ngạc nhiên:

– Quen sao? Đây là em gái của Tiến!

Thăng lắc đầu:

– Không phải, hình như anh đã gặp em ở đâu đó rồi…

Tuệ Lâm xác nhận:

– À, chồng cũ của em là giám đốc công ty trực thuộc Tập đoàn của anh, tên là Trần Hải. Hôm được vào Tập đoàn, trong bữa tiệc thành lập công ty con, em có tới đó nhưng chỉ một lát rồi về. Có thể anh thấy em, còn em thì đây là lần đầu gặp anh ạ!

Thăng “à” lên một tiếng trước sự thẳng thắn của Lâm. Tuy nhiên, ngay sau đó anh lại để ý đến hai tiếng “chồng cũ”. Vậy là họ không liên quan đến nhau nữa. Cô gái này đang đi cùng Lê Minh, có vẻ như ông bạn già của Thăng đã tìm được bến đỗ. Nhưng đây là việc riêng tư nên Thăng không muốn nói trước mặt cô gái đó. Anh nhìn Minh:

– Công việc ổn chứ?

Minh biết Thăng là người tinh tế, đủ nhận ra những gì đang diễn ra có gì đó khúc mắc, nhưng đây không phải là lúc phân trần. Thế nên Thăng chọn cách hỏi về công việc. Minh ghé tai Thăng:

– Thằng cha Hải đốn mạt đó mà ông vẫn chấp nhận được à?

Thăng nhếch môi ghé tai bạn:

– Nó sắp tàn đời rồi!

Lê Minh vỗ vỗ vai Thăng:

– Công việc tốt! Nói chuyện sau nha, tôi đưa Lâm về đã!

Thăng cũng rõ tính của Lê Minh, bạn của Thăng không bao giờ phá hoại gia đình người khác để có được tình yêu. Anh gật đầu:

– OK! Gặp sau!

Minh và Tuệ Lâm chào mọi người rồi ra về trước. Khi chở cô về chung cư, dù Lâm nói tự mình lên được nhưng Lê Minh vẫn nằng nặc đưa mẹ con cô lên nhà. Thơm vào má Sonic đã ngủ say, Minh nhìn Lâm:

– Lâm, anh sẽ đi công tác vài tuần. Hi vọng ngày anh về sẽ được nghe câu trả lời từ em. Anh không muốn em bị bóng đêm quá khứ đè nặng lên hiện tại. Những gì anh dành cho em, anh nghĩ em hiểu. Chờ anh về nhé!

Tuệ Lâm im lặng không nói. Cô không biết phải nói gì, chỉ cúi mặt. Cho đến khi Minh nói khẽ “ngủ ngon” và đi khuất, Lâm mới nhìn theo và thấy lòng trống trải lạ lùng…

Bài viết liên quan