Đường tơ mối lộn Chương 21 | Dọn dẹp đồ đạc

28/02/2024 Tác giả: Hà Phong 345

Hạnh chỉ mang theo một chiếc túi nhỏ chứ không phải nhiều đồ đạc như Dũng đã đóng gói cẩn thận trong vali. Mỹ phẩm và giày dép cô gói gọn vào chiếc ba lô. Cảm giác bất ngờ tràn về khi Hạnh đến cổng khu trọ và bắt gặp Thuyết đứng đó.

“Chào Thuyết, bạn đến đây làm sao mà biết được Hạnh đến đây?”

“Chuyện đó mình sẽ nói sau. Hạnh, xuống xe đi, để mình giúp bạn.”

Thuyết vội vàng giúp Hạnh đổ đồ xuống xe, sau đó ngồi lên xe và chờ xem Hạnh chạy qua cổng nhà trọ. Điều làm Thuyết bất ngờ là khi anh dừng lại chính xác trước căn phòng trọ của Hạnh.

Hạnh dường như đã quen với việc Thuyết xuất hiện bất ngờ như thế này. Cô mở khóa cửa phòng và Thuyết bê đồ vào trong.

Căn phòng không quá nhiều đồ đạc, nhưng được sắp xếp gọn gàng từ trước. Với không gian nhỏ, căn phòng trở nên ấm áp và thoải mái.

Hạnh đã mua một chiếc tủ vải và đặt nó ngay chân giường. Cô mở vali và bắt đầu xếp quần áo vào. Thuyết giúp cô sắp xếp sách vở lên giá. Sau 30 phút, căn phòng đã được sắp xếp gọn gàng.

Hạnh ngồi xuống giường và thở phào nhẹ nhõm:

“Mọi thứ đã xong!”

“Chúc mừng Hạnh đã trở lại cuộc sống tự do!”

Thuyết nhìn Hạnh với ánh mắt dịu dàng và trìu mến. Có vẻ như ánh mắt này đã in sâu vào ký ức của Hạnh từ lâu. Cô không nhớ rõ, nhưng cảm giác này quen thuộc.

“Không biết những ngày sau này sẽ ra sao?”

Hạnh im lặng một lúc trước khi nói:

“Chúng ta chỉ cần tiến một bước, sau đó sẽ tiến thêm một bước nữa. Đừng lo, hãy tiếp tục điều đó.”

“Cảm ơn bạn đã luôn động viên tôi. Nếu không có bạn, tôi chắc chắn sẽ cảm thấy mất phương hướng.”

“Thì tôi sẽ luôn ở đây, bên cạnh bạn.”

Ánh mắt của hai người vô tình chạm nhau. Hạnh cảm thấy ngượng nên chuyển sang chủ đề khác:

“Thuyết, chiều nay bạn có rảnh không?”

“Có việc gì vậy, Hạnh?”

“Ồ, không có gì quan trọng. Tôi chỉ muốn mời bạn đi ăn tối để cảm ơn đã giúp tôi dọn dẹp.”

“Vâng, nếu thế thì tôi rất vui lòng.”

Thuyết đồng ý ngay:

“Mấy giờ?”

“4 giờ nhé? Tôi còn phải đi dạy buổi chiều.”

“Được. 4 giờ, tôi sẽ đến đón bạn đi siêu thị.”

“Ok.”

“Vậy thì Hạnh nghỉ ngơi đi, chiều tôi sẽ qua đón sớm.”

Thuyết rất vui mừng khi được mời đi ăn tối. Anh trông như một đứa trẻ nhận được món quà vào đêm Giáng sinh.

***

Như đã hứa với Hạnh, Thuyết sắp xếp công việc và đến phòng trọ của cô chờ sẵn để đưa cô đi dạy về.

Thuyết chở Hạnh đi siêu thị bằng xe máy của cô. Hai người cứ như hai người bạn cũ, không cần phải nói quá nhiều. Thuyết để Hạnh tự do chọn đồ, còn anh thì đứng sau phụ đẩy xe và giữ đồ. Hạnh mê mẩn đứng trước khu trưng bày cây cảnh. Thuyết biết Hạnh thích hoa, nên anh chọn một bụi hoa màu hồng cam và đưa đến trước mặt cô:

“Hạnh có thích loại hoa này không?”

Hạnh đứng nhìn khóm hoa hồng chớm nở, với rất nhiều bông hoa. Màu sắc của chúng ngọt ngào, như đang thức tỉnh tuổi trẻ của cô, khiến bất kỳ ai cũng không thể không say mê.

Cô nở nụ cười và gật đầu.

“Vậy thì mình mua nó nhé!” Thuyết nói, sau đó gọi nhân viên để gói chậu hoa lại.

Trong khi Hạnh và Nhung ngồi lại ăn kem tại siêu thị, họ đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc. Họ quay lại và nhận ra đó là chị dâu cũ của Hạnh. Lo sợ rằng Nhung sẽ phát hiện ra chị dâu đang đi cùng một người đàn ông khác, Hạnh vội kéo Nhung đi ra khỏi tầm nhìn của họ.

Nhung đang ăn kem khi bị kéo đi bất ngờ, cô hỏi:

“Có chuyện gì vậy?”

“À… tớ đột nhiên muốn mua mấy bộ quần áo mặc nhà. Mày vào đây chọn giúp tớ nhé.”

Nhung vội vàng dẫn Nhung ra khỏi khu vực ẩm thực và hướng họ vào phần trưng bày đồ thời trang.

Hai người bắt đầu lựa chọn quần áo. Nhung không ngừng nhìn lại để kiểm tra xem Hạnh đã rời đi chưa. Chỉ khi thấy Hạnh và người đàn ông kia đi tới quầy thu ngân, Nhung mới cảm thấy yên tâm và tiếp tục chọn đồ cùng bạn.

Tất nhiên Nhung nhận ra người đàn ông kia là ai, bởi cô đã gặp Thuyết một lần khi đến bệnh viện thăm chị dâu. Hóa ra anh chị cô ly hôn vì chị dâu có một người đàn ông khác. Cô nhận ra mình đã nhìn nhầm chị dâu. Cô tưởng rằng chị dâu là một người phụ nữ nông thôn hiền lành, biết điều, nhưng lại không ngờ chị lại là kiểu người như vậy. Nhung tức giận vì cảnh anh trai mình bị chị dâu phản bội. Thà rằng anh trai cô làm gì có lỗi với Hạnh thì đã đành, nhưng việc gia đình cô không đối xử công bằng với Hạnh là điều cô không thể chấp nhận. Nhung cảm thấy mẹ cô cũng rất tốt với con dâu mình. Ngay cả cô cũng thấy vậy. Nhưng anh trai cô lại không. Anh ta sống không tử tế và không có trách nhiệm… Nhung không thể chấp nhận được người chị dâu này.

Về nhà, Nhung không nói gì, nhưng gương mặt cô lại trở nên u ám. Cô cảm thấy không thể nói ra vấn đề của chị dâu mình đến mức làm ly hôn với anh trai.

Bà Phượng, dĩ nhiên, nhận ra sự thay đổi trong con gái mình. Bà nghĩ rằng có lẽ cô gặp chuyện gì đó ở nơi làm việc. Lúc hai mẹ con đang dưới bếp, bà mới hỏi:

“Có chuyện gì mà hôm nay cậu sa sầm cả buổi vậy?”

Nhung tức giận nên nói ra một cách trực tiếp:

“Mẹ à! Mẹ có biết tại sao chị Hạnh lại ly hôn với anh Dũng không?”

Bà Phượng ngạc nhiên khi nghe con gái nói vậy.

“Ai… ai có thể biết chuyện của họ chứ.”
Bà Phượng giả vờ tránh né, giọng nói có phần không tự nhiên.

Nhưng Nhung vẫn giữ sự tức giận với chị dâu.

“Đúng là không thể nào đoán được lòng người. Mẹ có tin rằng chị Hạnh không phải là người tốt chứ?”

“Con Hạnh không tốt à?”

Bà Phượng bất ngờ khi nghe con gái nói vậy.

“Sao con biết Hạnh không tốt?”

“Chính mắt con đã thấy chị ta đi cùng một người đàn ông khác. Họ nói chuyện rất vui vẻ và thân mật. Mẹ còn nhớ không, hôm đó chị ấy gặp tai nạn có một người đàn ông ở bệnh viện chăm sóc chị ấy không?”

“Đó là thằng cứu sống Hạnh đưa vào bệnh viện hả?”

“Đúng vậy. Chính là anh ta.”

Nhung không thể ngừng nghĩ đến cảnh chị dâu của mình lừa dối anh trai với người khác, rồi lại giả vờ thảm hại.

“Không ngờ chị ta lại làm như vậy. Dám phản bội anh Dũng!”

Nhung vẫn còn tức giận với người phụ nữ đã phản bội anh trai của mình.

Bà Phượng nghe con gái nói rõ ràng về việc thấy Hạnh vui vẻ bên một người đàn ông khác, bất ngờ nảy ra một ý nghĩ. Bà lo lắng không biết phải lấy lý do gì để giải thích việc con trai mình ly hôn một cách hợp lý. Không ngờ rằng nguyện vọng của bà được đáp ứng. Bà không chỉ tức giận với con dâu không nghe lời mình mà còn buồn bởi chuyện ly hôn của con trai. Bây giờ có lẽ đã có lý do hợp lý để giải thích cho việc ly hôn của con dâu mà còn giúp danh dự của con trai. Đúng là bà không cần phải tự mình xử lý mọi việc, có người sẵn lòng giúp đỡ. Ông trời thật là sáng suốt. Bà Phượng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Bà không để ý tới việc con gái vẫn tức giận về thông tin về con dâu phản bội. Riêng bà chỉ nghĩ đến việc tìm cách xử lý tình hình cho lợi ích của gia đình.

Chuyện ly hôn của con trai bà Phượng cũng đã lan truyền ra một số người. Vì Hạnh không còn ở nhà chồng nữa mà đã rời đi. Tuy nhiên, không ai biết chính xác lý do tại sao họ lại ly hôn sau chưa đầy một năm kết hôn. Ngay cả căn nhà mới xây xong cũng chưa kịp tổ chức tiệc tân gia đã phải đối mặt với việc ly hôn. Một số người bạn của bà Phượng cũng nghe đến tin tức này nhưng không dám hỏi vì cho rằng đó là chuyện riêng tư của gia đình. Họ nghĩ rằng nếu không ai nói ra thì không nên can thiệp vào. Nhưng bà Phượng đã tung ra tin đó nên hai người mới ly hôn.

Một trong những người biết chuyện đó là cô em gái của Quyên. Bà từng cố gắng mai mối cho Dũng và Quyên. Nhưng bà Phượng thấy Quyên khá khôn ngoan và khó chịu nên từ chối. Sau đó, bà được một người bạn là quen của gia đình Hạnh giới thiệu Hạnh cho Dũng. Bà Phượng đã phải kiểm tra Hạnh trước khi cho Dũng gặp. Thật không may, mối liên kết này lại thành công. Vì vậy, mặc dù vẫn giữ bề ngoài lịch sự với bà Phượng, nhưng trong lòng cô ta đã có thái độ tiêu cực từ lúc đó. Bây giờ, khi nhận được tin về việc ly hôn của vợ chồng Dũng, cô ta rất hài lòng. Bà liền gọi điện thoại cho con gái để chia sẻ tin tức này.

Quyên rất ngạc nhiên khi biết tin Hạnh đã ly hôn. Cô thấy rõ rằng Hạnh và Dũng yêu nhau và hạnh phúc bên nhau. Việc Hạnh ly hôn làm mọi người trong trường đều bất ngờ. Nhưng khi nghe cô ruột của Quyên khẳng định thông tin này được bà Phượng nói ra, Quyên hiểu rằng đó chắc chắn là sự thật.

Mặc dù còn nhiều nghi ngờ, nhưng Quyên vui mừng vì Hạnh đã ly hôn. Cô cảm thấy thất vọng với gia đình bà Phượng vì họ đã chọn Hạnh thay vì cô, một cô gái quê mùa không có gì nổi bật.

Quyên bắt đầu quan tâm đến Hạnh hơn. Cô đợi Hạnh đi trước sau đó đi theo để theo dõi và phát hiện ra rằng Hạnh không quay về nhà chồng thật. Cô thấy Hạnh thuê trọ ở một khu trọ xa trường học. Quyên tò mò muốn biết người đàn ông làm Hạnh bỏ lại Dũng, một bác sĩ đẹp trai, giàu có và địa vị. Chắc chắn người đàn ông này phải xuất sắc hơn Dũng.

Sau nhiều lần đi qua khu trọ của Hạnh, Quyên gặp Thuyết. Cô lén lút điều tra và biết Thuyết cũng có một lý lịch không kém phần ấn tượng. Anh là một doanh nhân Việt kiều Mỹ, quay về Việt Nam từ 5 năm trước và hiện là chủ một công ty lập trình. So với Dũng, Thuyết có gốc gác và sự nghiệp vững chắc hơn. Điều này khiến Quyên cảm thấy ghen tức. Cô không hiểu tại sao Hạnh lại có hai người đàn ông xuất sắc yêu thương mình. Sự ích kỷ của người phụ nữ khiến Quyên nảy sinh ý định xấu xa. Cô quyết định trả thù Hạnh, vì cô tin rằng nếu không có Hạnh, cô đã là vợ của Dũng và vị trí công việc của Hạnh sẽ thuộc về cô. Chính Hạnh đã ngăn cản cơ hội của cô. Quyên quyết định sẽ tận dụng cơ hội này để trả thù. Đặc biệt là bây giờ, cô thấy như là ông trời đứng về phía mình.

Bài viết liên quan