Duyên mỏng như tơ chương 22 | Sự thật về Huê
– Buổi tối tại nhà bà Lý đã trở nên ảm đạm, ánh đèn lung linh chói lọi từ các bóng đèn nhưng không còn sự ấm áp. Bà Lý ngồi ở góc nhìn ra, không mảy may thấy bóng người, tạo ra một không khí lạnh lẽo. Trong bữa tối, Quyên để lại một dấu hiệu cho Xuân. Do có mặt cậu Hai, cô ấy không thể nói gì trực tiếp và chỉ nhấp mắt nhìn ra cửa. Xuân hiểu ý và sau khi ăn cơm xong, cô ta rời bàn và về phòng, ngồi đợi.
Cậu Khánh đề xuất ý kiến với Xuân:
– Sao chú không nhờ con Mận giúp đỡ, em nghĩ sao?
Xuân từ chối:
– Em cảm nhận con Mận không phải là người đáng tin.
– Em nghi ngờ nó à?
– Có lẽ không, nhưng cách cậu Hai và con Mận hành xử hôm qua, nó giống như những kẻ không trung thành. Hoặc là tối nay em đi một mình, chú hãy canh chừng cậu Hai.
– Không được, em không được mạo hiểm đâu.
Cậu Khánh ngay lập tức phản đối, chỉ hai người họ không thể đối mặt với tình huống rắc rối này cùng một lúc. Xuân nghĩ đến Nghĩa, người mà cô có thể tin tưởng, và quyết định nhờ anh giúp đỡ. Trong khi cậu Khánh đi tìm Nghĩa, thì phía Quyên lại có vấn đề nghiêm trọng. Cô ấy cũng về phòng sau bữa tối, nhưng ngay khi cô ngồi xuống ghế, ai đó đột ngột sử dụng thanh gỗ từ phía sau để tấn công cô. Quyên chưa kịp phản kháng, đã bị đánh liên tục và tiếng kêu ư ớ mắc kẹt ở cổ họng.
– Mày… Mày dám…
– Sao lại không dám đây, tôi nghĩ mày sợ tôi lắm đấy!
Con Mận nắm chặt thanh gỗ, đầy ánh sáng sắc lẹm nhìn cô nằm bất tỉnh. Con Mận, hay còn được biết đến với tên Huệ, từ một gia đình nghèo, không có khả năng chi trả một đồng xu nào, và ba mẹ nó đã bán nó cho bà Lý. Một khi đến sống ở đây, nó đã chú ý đến cậu Hai Phúc, một người đàn ông đầy tham vọng và sự khao khát vươn lên. Với vẻ ngoài xinh đẹp và khả năng quyến rũ đàn ông, nó đã thành công trong việc khiến cậu Hai Phúc mê mệt. Hai người đã tìm thấy nhau trong bóng tối, và bà Lý không cho phép cậu Hai tiếp xúc với người làm. Con Mận, sở hữu sự thông minh và tham vọng, đã chiếm được sự tin tưởng của cậu Hai, và cả hai đã có cuộc gặp nhau một cách âm thầm. Nó còn giúp cậu Hai lên kế hoạch để đối mặt với bà Lý. Nhưng khi Xuyến trở về, mọi thứ thay đổi và nó muốn loại bỏ cô. Nó là người đã gây ra ૮.ɦ.ế.ƭ của Xuyến, và không ai biết ngoại trừ cậu Hai. Hôm nay, nó tiếp tục hành động ác độc của mình với Quyên, đặt ra một kết cục thảm khốc cho cô.
– Chúc mừng cô đã ra đi sớm, từ biệt đi.
– Đừng…
– Hy vọng cô sẽ sớm đầu thai.
Nó nói xong, vung thanh gỗ lên và đánh mạnh vào đầu Quyên, phát ra tiếng ๓.ạ.ภ .ﻮ. Nó đi khỏi nhà với ánh mắt tàn nhẫn như con dao, và không ai biết điều gì đã xảy ra.
Xuân đứng ở bờ sông đợi mãi mà không thấy Quyên. Khi cậu Khánh đến, nó mang theo tin buồn.
– Cô ấy đã ૮.ɦ.ế.ƭ rồi.
– Cậu nói gì vậy… Quyên ૮.ɦ.ế.ƭ à?
– Người làm phát hiện cô ấy ૮.ɦ.ế.ƭ trong phòng, tôi nghĩ ai đó biết chúng ta hẹn nhau ở đây nên đã ra tay trước.
Xuân đã đi theo cậu Khánh về nhà, và Nghĩa cũng đã rời đi. Đêm nay, anh ta muốn chờ đợi Quyên đến, sau đó hòa giải mọi thứ dựa trên những gì cô biết. Điều này sẽ làm rõ mọi uẩn khúc của Xuyến. Nhưng người chủ mưu lại tinh ranh hơn, tận tay thực hiện cái ám sát. Kẻ đó thật khủng khiếp, không bao giờ để lộ ra danh tính. Thi thể của Quyên được đưa ra, phần đầu bị tàn phá. Xuân nhìn thấy cảnh này khiến cô kinh hãi. Bà Lý hoảng sợ, không hiểu chuyện gì đang diễn ra, cô ấy tỏ ra sốc trong phòng, bày tỏ sự tức giận. Bà ta cấm mọi người đừng lan truyền tin đồn, chỉ nói rằng Quyên đang ốm. Đó là cách bà ta xử lý vấn đề, và Xuân nhớ lại chị Xuyến đã trải qua điều tương tự khi bị hại. Mọi việc có lý do của nó. Cậu Khánh rất chu đáo, thông báo với gia đình Quyên và lau đi dấu vết trên mặt cô ta. Anh còn thay bộ quần áo mới cho cô trước khi đặt vào quan tài. Cậu không cho Xuân ra khỏi phòng, bảo cô ở trong và khóa cửa cẩn thận, chỉ khi nào cậu gọi thì cô mới mở cửa. Xuân nghe lời và không di chuyển, mọi thứ rối ren do người gây ra vụ ๓.ạ.ภ .ﻮ Quyên không phải là cậu Hai, và người đó đáng sợ hơn anh ta nhiều.
Tiếng gọi của cậu Ba làm Xuân giật mình, cô đáp lại:
– Ai đấy?
– Em đây, cậu Ba bảo nấu cháo cho mợ, em đã nấu xong.
Xuân rùng mình khi nghe giọng con Mận, cô từ chối ăn và giao cho nó. Ngoài cửa, con Mận nhìn vào với ánh mắt hung ác, không rời đi. Mọi người bận rộn với đám tang cho Quyên, nó cười hả hê, nắm chén cháo trong tay. Chén cháo trong tay thơm phức nhưng chứa đựng một âm mưu tàn bạo. Nó muốn hôm nay là ngày giỗ của Quyên và Xuân, và quyết định cô phải ăn hết chén cháo này.
– Cậu Ba nói phải ăn cháo, mợ ăn ít đi, để tưởng tới đứa bé nữa mợ ạ.
– Để sau tôi ăn.
– Để trước cửa à?
– Ừ.
Nó đặt chén cháo trước cửa, khiến Xuân trở nên đề phòng. Cô nhận ra điều bất thường, bắt đầu tìm cậu Hai. Không nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, Xuân mở cửa và nhìn chén cháo thơm ngon. Cô để chén cháo trên bàn và nhìn chăm chú. Quyên đã xảy thai do chén cháo bị tẩm. Và Quyên đã ૮.ɦ.ế.ƭ vì muốn tiết lộ sự thật, cô đã ๓.ạ.ภ .ﻮ để ở lại ngôi nhà này, nhưng cuối cùng vẫn ra đi.
Theo lời cậu Khánh, suốt buổi tối cậu Hai không ra khỏi phòng, anh ta bị loại khỏi danh sách nghi ngờ. Có ai đó cùng trạng thái với cậu Hai trong ngôi nhà này, nhưng ai? Xuân chợt nảy ra tên Huê, có thể nó vẫn ẩn náu ở đâu đó. Xuân không biết liệu suy luận của cô có đúng không, nhưng cô phải tìm ra đáp án ngay bây giờ.
Bên trái cổng sau là gian nhà bà Lý dành cho người làm, tường ngả màu vì rong rêu bám. Ánh sáng từ chiếc đèn dầu dẫn dắt Xuân đến phòng của con Mận. Cô bước vào phòng với sự khắc nghiệt. Phòng tỏa mùi thơm dễ chịu, và Xuân bắt đầu tìm kiếm trong tủ quần áo. Bên cạnh những bộ đồ mới mà cô đã tặng, có hai chiếc áo lụa đẹp mắt. Xuân kiểm tra cẩn thận từng ngăn khác của tủ.
Cô phát hiện ra bông tai và vòng tay vàng quý giá trong một chiếc hộp nhỏ dưới chân tủ. Cô tự hỏi làm thế nào con Mận có được nhiều trang sức như vậy. Cô đặt hộp về chỗ cũ một cách cẩn thận, nhưng bất ngờ nghe thấy tiếng đàm đạo.
– Em điên rồi à Huê, làm gì thế. Chúng ta đang có vấn đề lớn đấy.
– Em chỉ muốn cô ta tìm vợ chồng cậu Khánh mà thôi. Em phải chặn đứng đường, cậu không sợ cô ta bị tổn thương hả?
– Tôi không đồng ý với cách em làm, dù sao, không nên làm như vậy lúc này. Em quá nóng vội.
Tiếng cãi nhau ngày càng trở nên rõ ràng, Xuân nhanh chóng che giấu sau tủ quần áo. Đó là con Mận và cậu Hai đang tranh cãi. Cô cảm thấy sự giả dối xâm chiếm mọi ngóc ngách, từng coi con Mận như em gái ruột, đối xử với nó như là người nhà. Nhưng hóa ra, nó đã phản bội mình mà không hề biết, điều đó khiến Xuân cảm thấy rất sợ. Tiếng ồn ào lan tỏa, Xuân đặt mình gần tường. Cô không thể để họ phát hiện, nguy cơ nguy hiểm đang ẩn sau góc cạnh.
– Em hãy thu dọn quần áo và rời khỏi đây, tôi đã sắp xếp mọi thứ.
– Em không đi! Khi nào cậu mới chịu rời bỏ em.
– Tôi không kiên nhẫn với cách em nóng vội như vậy nữa. Hãy đi.
Lần này, cậu Hai tỏ ra bực tức với cách hành động của con Mận, nó thực hiện hành động mà không thảo luận với anh ta, và giờ đây, nó đang phải đối mặt với hậu quả không lường trước được. Bà Lý, cùng với ba má Quyên và cậu Khánh sắp tới, sẽ không để cô ta trôi qua việc ૮.ɦ.ế.ƭ một cách dễ dàng. Chắc chắn, cả cuộc điều tra sẽ được mở rộng, và nếu đàm phán về quá khứ tiếp tục, anh ta sẽ không thoát khỏi liên quan. Con Mận nghe lời cậu Hai, bước ra khỏi cửa mà không nói lời nào. Xuân rơi vào sự căng thẳng, cô nhấn chặt mình vào tường. Cô không thể để họ phát hiện, nguy cơ nguy hiểm đang rình rập.