Hoa hồng có gai chương 12 | Kế hoạch của sếp Quang
Nghe Kiên báo cáo về sự kiện hôm nay, Quang suy nghĩ sâu vì Kiên mới ra trường và thiếu kinh nghiệm. Quang nảy ra ý tưởng về tấm thẻ mà Tùng đưa cho Ngân ở quán Karaoke Hoàng Tiến. Quang quyết định gọi Ngân đến để kiểm tra thẻ:
Dạ, Chú cho gọi cháu? – Ngân rụt rè hỏi.
Gọi anh thôi, chắc anh cũng hơn em và Kiên khoảng 10 tuổi…
Dạ…
Hôm tối ở quán Karaoke Hoàng Tiến, tên Tùng có đưa cho em một chiếc thẻ ra vào cổng, em còn giữ không? Đưa cho anh…
Dạ đây ạ, từ hôm đó đến giờ em vẫn mang theo mình…- Ngân đưa tấm thẻ cho Quang.
Quang xem xét tấm thẻ và nghi ngờ rằng có thể thẻ có chip. Anh cảm thấy liên quan đến việc Ngân bị theo dõi khi gặp Vũ ở quán cafe. Quang đề xuất ý tưởng cải trang Ngân thành Thanh Hà để kiểm tra phản ứng của ông Hoàng Tiến:
Tối mai chủ nhật, anh sẽ cho người cải trang em thành Thanh Hà rồi đi với anh…
Đi đâu ạ? Nhỡ may…- Ngân tỏ vẻ lo sợ…
Yên tâm, tối mai cho mình mượn bạn cậu một chút nhé haha…- Quang nói, cuộc trò chuyện kết thúc với sự tò mò của Kiên và lo lắng của Ngân về nhiệm vụ tương lai.
Chính Kiên, mặc dù tò mò, nhưng vẫn tuân theo nguyên tắc không nên hỏi. Anh nghĩ rằng nếu nhiệm vụ này được giao cho anh, thì tốt biết mấy, nhưng do sếp đã sắp xếp như vậy, anh chỉ có thể chấp hành. Sau khi Quang đưa ra kế hoạch với Ngân, anh Quang nhanh chóng rời đi để chuẩn bị.
Trong khi đó, bà Kiều thấy có chuyện phải bàn với ông Tiến, nên gọi ông Tùng:
Tối nay mình gặp đi anh, có chuyện cần bàn nè…
Ở đâu?
Vẫn nhà nghỉ cũ…
OK…
Vũ, con trai của bà Kiều, nghe mẹ nói chuyện điện thoại một cách bí mật, liền lắng tai. Tuy anh không hiểu rõ nội dung cuộc trò chuyện, nhưng cảm thấy có điều gì đó lạ. Anh quyết định gọi điện cho Ngân để cảnh báo:
Alo… Alo…
Bạn gọi cho mình có việc gì không? – Ngân hỏi lại…
Tối nay bạn đừng đi đâu nhé, Vũ sẽ tới nhà…
Mình không có nhà, đi dự sinh nhật rồi, thôi nhé…- không chờ Vũ trả lời, Ngân cúp máy…
Alo, Alo…
Vũ buông điện thoại với vẻ bất lực, cảm thấy lo lắng về tình hình của Ngân. Sau đó, Vũ nghe mẹ nói rằng bà có hẹn với một người bạn và không ở nhà ăn cơm. Bà Kiều không cho Vũ đi theo vì bà sẽ đi cùng người bạn và đề xuất Vũ tự mình tổ chức buổi ăn với bạn bè. Bà Kiều còn để lại một số tiền cho Vũ.
Vũ chẳng quan tâm đến việc mẹ đi đâu cả. Cậu không để ý đến những đồng tiền rơi trên sàn nhà và chỉ nằm lười biếng trên chiếc sofa, ngủ mê man không rõ bao lâu.
Theo chỉ đạo của Sếp Quang, Kiên đưa Ngân đến tiệm thẩm mỹ để trang điểm giống với người trong bức hình, hóa thân thành mẹ cô. Bàn tay tài năng của nhân viên thẩm mỹ khiến Ngân ngạc nhiên, và trong gương, cô nhận ra bản thân mình đã biến đổi thành một phiên bản giống hệt mẹ. Cảm xúc lẫn lộn hiện lên trên khuôn mặt của Ngân.
Em đẹp quá – Kiên khen ngợi.
Đó là mẹ em chứ, không phải em đâu hihi…
Em còn đẹp hơn mẹ ngày xưa đấy. Tiếc rằng anh không được đi cùng…
Sau khi Ngân đã chuẩn bị xong, chiếc xe của Sếp Quang đến đón cô. Khi cô bước lên xe, Quang nhanh chóng rời khỏi hiện trường, để lại Kiên với vẻ tiếc nuối. Anh cũng muốn đi, nhưng phải tuân thủ mệnh lệnh.
Tối nay, ông Tiến rất vui vì được gặp lại mấy người bạn thân từ hồi sinh viên. Họ quyết định không uống say và không về nhà. Khi mọi người đều say sưa, ông Tuấn suddenly chỉ tay ra ngoài và gọi to:
Thanh Hà… ơi!
Ông vừa nói gì? – Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn theo hướng tay của ông Tuấn.
Một người phụ nữ xinh đẹp rất giống Thanh Hà đang bước bên cạnh một người đàn ông. Cả bữa tiệc đột nhiên trở nên hỗn loạn khi mọi người chứng kiến hình ảnh này. Ông Tiến cảm thấy đau đầu và đau khổ khi nhận ra đó là Thanh Hà.
Còn đứng đó làm gì? Lại với nàng đi chứ?
Giờ tôi có tư cách gì mà dám đến gần nàng? – ông Tiến ôm đầu đau đớn.
Thanh Hà mất tích đã lâu tại bờ biển, tại sao bây giờ lại xuất hiện ở đây? Có bao giờ người giống người không?
Để tôi thử lại gần và gọi tên nàng xem sao. Các ông theo dõi nhé, nếu nàng giật mình và quay lại thì đó là Thanh Hà rồi…
Ông Tuấn bước về phía Ngân và Quang, khi ông đến gần họ, bỗng ông gọi:
Thanh Hà ơi…
Như kịch bản đã chuẩn bị, Ngân quay lại nhìn về phía tiếng gọi và không nhận ra ai, tiếp tục ăn uống bình thường. Mọi người trên bàn tiệc đều ngạc nhiên và bắt đầu thắc mắc, nếu đó thực sự là Thanh Hà thì phải làm sao đây?
Ông phải quỳ trước mặt nàng và xin lỗi – ông Tuấn đề nghị.
Không được, hãy bình tĩnh để điều tra xem nàng ở đâu trong thời gian qua. Người đàn ông bên cạnh nàng là ai? Nàng sống sao mà không trở về? Có thể nàng đã mất trí. Hỏi xem hũ tro và thi thể người phụ nữ vớt được ở biển là của ai? Ông Tiến nên đợi và điều tra rõ ràng trước khi tìm gặp Thanh Hà để xin lỗi – ông Tú đưa ra góp ý.
Tôi đáng chết quá, giờ tôi phải làm sao? – ông Tiến tỏ ra đau khổ…
Trong khi mọi người mải mê đưa ra góp ý cho ông Tiến mà không để ý Thanh Hà và người đàn ông cô đi cùng đã rời đi, một lúc sau, ông Tuấn đột nhiên hốt hoảng la lên:
Ơ Thanh Hà đi đâu rồi?
Mọi người nháo nhào chạy ra ngoài nhưng không thấy bóng dáng nàng đâu, rồi quay lại chỉ trách ông Tuấn.
Ông làm ăn kiểu gì thế hả? Mỗi nhiệm vụ canh chừng nàng mà cũng không làm được…
Này, tôi không phải thằng gác cổng, cũng không phải thằng để các ông sai vặt. Đường đường là một giám đốc…- ông ta chưa dứt lời thì ông Tiến lên tiếng:
Thôi thôi đừng cãi nhau nữa, tất cả là lỗi của tôi. Các ông là bạn thì hãy nghĩ giúp xem bây giờ tôi phải làm sao?
Nhưng tất cả mọi người đã quá say, không ai minh mẫn để góp ý cho ông Tiến. Ông Tiến ôm đầu gục xuống bàn và im lặng.
Ra khỏi nhà hàng, Quang đưa Ngân về nhà. Điện thoại của anh gắn với sợi dây chuyền của bà Kiều đang phát tín hiệu. Tuy nhiên, anh không muốn tiết lộ nhiều về kế hoạch hoạt động với Ngân, người đang ngồi bên cạnh anh. Mọi chi tiết từ lời nói của bà Kiều với tên Tùng rõ mồn một trong băng ghi âm đã khiến anh rùng mình. Qua sự kiện tối nay và thái độ của ông Tiến, anh đã có thể khẳng định rằng bà Kiều và tên Tùng chính là kẻ chủ mưu.
Anh không về nhà mà đến cơ quan, bởi công việc trước mắt vẫn nặng nề. Anh và đồng đội sẽ phải mất nhiều đêm để giải quyết vấn đề. Đêm nay, thời tiết chuyển sang mùa thu, nhưng không khí vẫn oi bức và nặng nề.