Hoa hồng có gai chương 4 | Cô bạn thân
Như một cuốn phim chậm, bà Hà nhắm mắt hồi tưởng về một thời xa xưa, hơn 20 năm trước…
Mộng Kiều và Thanh Hà, hai hoa khôi của trường Đại học Ngoại Thương, Mộng Kiều với vẻ đẹp quyến rũ và Thanh Hà duyên dáng, ngây thơ. Hai người thân thiết và động viên nhau học tốt. Mộng Kiều thường trêu:
Em quá hiền lành, sau này dễ bị bắt nạt đấy. Cần phải sẵn sàng tỏ ra mạnh mẽ đôi khi.
Em nói gì đó ghê quá, tớ chịu rồi. Nếu sau này bị ai bắt nạt, tớ gọi em nhé…
Sao em lại dữ vậy… – Cả hai cười.
Tuổi trẻ đẹp và mơ mộng, hai cô gái hoa khôi bên nhau, không quan tâm tới sự quan tâm của các chàng trai. Thanh Hà từng nói: sống cùng nhau là đủ rồi, không cần phải kết hôn.
Thế nhưng Thanh Hà lại đắm chìm trong tình yêu với Hoàng Tiến, người đẹp trai, lịch lãm. Họ bắt đầu hẹn hò, mà ngay cả Mộng Kiều cũng không biết. Gia đình Hoàng Tiến gặp khó khăn về tài chính vì mẹ anh bị bệnh liên miên. Ngược lại, gia đình Thanh Hà khá giả, do Ba cô là Tổng giám đốc.
Thấy Hoàng Tiến làm việc chăm chỉ, Thanh Hà nói với Ba cô giúp đỡ anh ấy. Hoàng Tiến chấp nhận và bắt đầu làm hợp đồng ở phòng thiết kế để kiếm thêm thu nhập. Cảm ơn gia đình Thanh Hà, anh làm việc chăm chỉ và tình yêu của họ cũng mạnh mẽ hơn. Anh yêu thương Thanh Hà, làm việc cần mẫn, khiến Ba Thanh Hà vui mừng cho con gái đã gặp chàng trai tốt.
Sau khi tốt nghiệp, Tiến vào công ty của Ba Thanh Hà. Chỉ sau một năm, anh được xem xét để thăng chức, trở thành trưởng phòng thiết kế. Dưới sự ưu ái của Tổng giám đốc cùng với sự nỗ lực, Tiến ngày càng vững vị trong công ty. Mộng Kiều cũng vào làm ở phòng nhân sự, nhóm bạn góp phần làm cho công ty ngày một phát triển.
Mộng Kiều vẫn bên Thanh Hà và cô luôn tin tưởng hoàn toàn. Rồi ngày hạnh phúc cũng tới, Hoàng Tiến và Thanh Hà kết hôn, một đám cưới tràn ngập hạnh phúc. Thanh Hà đẹp lộng lẫy, sánh vai cùng chú rể tài giỏi.
Khi tiệc cưới kết thúc, Thanh Hà không thấy Mộng Kiều. Đám đông quá, Thanh Hà nói với chồng:
Em không thấy Kiều đâu hết…
Cô ấy chắc ở ngoài tiếp khách, đừng lo nhé…
Dạ… – Thanh Hà cười tươi, hạnh phúc.
Mộng Kiều cảm thấy rất đau khổ khi lái xe ra bờ biển, cô mong muốn được khóc to thả hồn. Cô cảm thấy rất đau lòng khi biết mình yêu Hoàng Tiến, cô không thua kém gì Thanh Hà về vẻ đẹp. Chỉ có điều gia đình cô không giàu như gia đình bạn, cha mẹ cô làm việc trong ngành y lương với mức lương rất thấp. Cô tự hỏi tại sao cuộc sống lại bất công với mình như vậy? Tại sao cô phải mất đi người mình yêu? Cô cũng có quyền được yêu, được hạnh phúc chứ? Cô không đủ can đảm để nhìn thấy hai người bạn của mình hạnh phúc. Từ khi biết Hà và Tiến yêu nhau, Kiều đã cảm thấy sốc vì cô đã thầm yêu anh từ lâu, nhưng cô nghĩ mình là con gái, không bao giờ tỏ tình. Không ngờ khi nghe tin Thanh Hà chuẩn bị cưới, cô mới thực sự choáng váng và không tin vào sự thật.
Thời gian sau đó, đôi uyên ương sống trong hạnh phúc. Hoàng Tiến cưng chiều vợ một cách vô cùng. Ba mẹ cô tặng cho đôi vợ chồng món quà lớn, 50% cổ phần công ty. Với số cổ phần đó, Tiến leo lên vị trí phó tổng giám đốc một cách nhẹ nhàng. Họ cũng nhận được một căn biệt thự sang trọng. Hoàng Tiến giờ đã có một cuộc sống khác hẳn, không còn nghèo khó như trước.
Sau đó, Thanh Hà mang thai và ốm nghén. Hoàng Tiến quyết định để cô nghỉ ngơi, còn anh sẽ lo công việc và hỗ trợ cho Ba. Cảm thấy quan tâm của chồng, cô cũng cảm động và ngoan ngoãn nghe lời.
Một ngày, mẹ cô gọi cô với tiếng thất thanh, báo tin Ba cô bị đột quỵ. Thanh Hà vội vàng đến bệnh viện, nhưng không kịp gọi cho chồng. Lúc đó, Ba cô đã qua đời. Cả hai mẹ con ôm nhau khóc, Hoàng Tiến cũng đến và lo toàn bộ hậu sự cho Ba vợ. Mẹ cô cũng vì quá đau buồn mà bị bệnh. Thanh Hà cảm thấy không khá hơn, vừa thai nghén vừa mất Ba mình, cô không thèm ăn uống gì. Hoàng Tiến vô cùng lo lắng, phải vừa đi làm vừa phải chăm sóc vợ, khi Mộng Kiều nói với anh:
Anh lo công việc ở công ty, chăm sóc cho bác và Thanh Hà thì để em lo…
Cảm ơn em, anh cũng rất rối rắm không biết phải làm sao?
Anh cứ yên tâm, chúng chị em phụ nữ cũng sẽ dễ hơn…
Ngày thường, Kiều luôn ở bên cạnh Thanh Hà, giúp cô giảm đau buồn, cố gắng giữ gìn sức khỏe. Cô chuyển đến ở nhà bạn để dễ chăm sóc, làm Thanh Hà rất cảm động. Vì cô yếu ớt và thai nghén, quan hệ vợ chồng cô cũng không thoả mãn. Thanh Hà cảm thấy áy náy và tự trách mình. Dù Hoàng Tiến cảm thấy rất bức bối, nhưng vì yêu vợ, anh cố gắng kiềm chế. Anh thường nói với vợ:
Đừng lo, hãy cố gắng ăn uống đầy đủ, và đặc biệt em phải suy nghĩ đến sức khỏe của con nữa…
Em sẽ cố gắng thôi, nhưng mỗi khi nghĩ về Ba, em cảm thấy thật đau lòng… Huhu… – Thanh Hà òa khóc nức nở.
Em hãy mạnh mẽ lên, anh sẽ luôn ở đây để lo cho em… – Hoàng Tiến ôm vợ an ủi.
Anh rất vất vả vì em…
Anh không sao cả, nhưng với 50% cổ phần của Ba, em nên nói với mẹ chuyển sang tên anh, dù sao chúng ta cũng phải chịu trách nhiệm với công việc mà Ba đã để lại và hiếu kính mẹ già…
Em sẽ nói với mẹ về điều đó.
Do tin tưởng con rể và thấy anh ta rất chăm chỉ, mẹ của Thanh Hà đã đồng ý chuyển nhượng phần còn lại của công ty cho anh ta mà không cần nghĩ suy nhiều.
Sau hơn ba tháng thai kỳ, Thanh Hà cảm thấy khá hơn nên cô quyết định đi làm giúp chồng. Tối hôm trước, cô đã nói với anh nhưng Hoàng Tiến không chấp nhận:
Em nên nghỉ ngơi, anh sẽ tự lo được mọi việc, anh sẽ chăm sóc em và con. Em hãy thư giãn để khỏe mạnh hơn.
Ở nhà cả ngày cũng cảm thấy chán chê, anh hãy để em ra ngoài một chút.
Vậy em và Kiều đi mua sắm cho đỡ buồn, có cô ấy ở bên cạnh, anh cảm thấy yên tâm hơn.
Cảm ơn chồng yêu… – Thanh Hà ôm chồng, rất cảm động.
Hai người bạn nắm tay nhau vui vẻ đi shopping. Thanh Hà rất hạnh phúc và phấn khích, còn Mộng Kiều có vẻ mỉm cười nhưng có chút khó hiểu. Thanh Hà đang hết sức vui vẻ và hoàn toàn tin tưởng vào bạn mình. Lúc hai người bước lên cầu thang, bỗng có hai đứa trẻ đang chơi nghịch, nói cười rôm rả. Thanh Hà bỗng hét lên rồi té lộn xuống ba bậc cầu thang. Kiều chỉ kịp lao theo và túm tay bạn mình, nhưng cô yếu ớt nên không thể giữ cô bạn khỏi rơi.
Gọi xe cấp cứu ngay, máu… – Tiếng một người khác hét lên.
Hà ơi, tỉnh dậy, đừng làm tớ sợ nhé…
Thanh Hà được đưa ra xe cấp cứu, còn Mộng Kiều thì khóc lóc lo sợ cho bạn, xe cấp cứu hú còi rồi lao về bệnh viện. Ngay khi đến bệnh viện, Kiều thấy Hoàng Tiến và vội gọi:
Anh Tiến ơi, huhu…
Có chuyện gì?
Hà ấy…
Vợ anh bị sao vậy? Nói nhanh lên… – Tiếng anh quát trong điện thoại.
Hà bị té cầu thang, anh đến ngay bệnh viện…
Không đợi Kiều nói hết, Hoàng Tiến lao đến bệnh viện. Khi đến, anh thấy Mộng Kiều đang ngồi khóc trước cửa phòng cấp cứu. Anh bỗng cảm thấy bất ngờ khi cô bất ngờ ôm anh, hơi thở ấm áp phả vào tai, cơ thể cô ép vào anh đến nỗi anh có thể nghe rõ nhịp tim của cô. Anh bất ngờ nhớ ra mình đã có vợ, nên anh vội đẩy cô ra và nói:
Vì sao vợ anh lại rơi? Cô ấy có sao không?
Mấy đứa ấy… – Kiều khóc nức nở, không thể nói nên lời, khiến Hoàng Tiến lo lắng hơn.
Hãy bình tĩnh, Thanh Hà bị sao rồi?
Hà bị chảy máu nhiều lắm… Huhu…
Hả? Trời ơi, con tôi… – Tiến ôm đầu lo lắng.
Em xin lỗi, lúc cô ấy té, em không thể cứu được… – Kiều tỏ ra hối lỗi.
Hoàng Tiến đau khổ, anh cảm thấy mình có lỗi. Anh nhận ra rằng anh không nên đồng ý để vợ ra ngoài khi sức khỏe cô chưa ổn định. Nếu anh đi cùng với vợ, chắc chắn không xảy ra chuyện gì đâu. Trời ơi, bây giờ anh phải làm gì? Chỉ hy vọng vợ con anh sẽ không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng.
Bầu trời đang nắng bỗng tối đen, những đám mây đen đang xoáy quanh như thể hiện sự giận dữ của một điều gì đó. Anh lẩm bẩm:
Nắng đang sáng lại mà trời tối, chắc chắn sắp có bão…