Hoa hồng có gai chương 8 | Lời nói dối của Ngân
Bà Hà vẫn chìm đắm trong suy nghĩ. Cô phải làm gì sau khi biết tin và chồng lại gặp tai nạn như vậy? Cả đời bà chỉ lo lắng cho gia đình và mong muốn mọi thứ bình yên. Tuy nhiên, nếu bà đụng đến vụ án phu dâm, cần có đủ chứng cứ, không muốn gia đình thêm phức tạp.
Khánh Ngân cảm thấy mẹ có vẻ bận tâm về điều gì đó khó nói. Cô nghĩ mẹ lo lắng về tiền phẫu thuật cho Ba. Nhưng từ khi mẹ của Vũ đến, mẹ cô trở nên ít nói hơn. Bà Hà truyền đạt câu chuyện của Ba về mối tình với mẹ, mất trí của mẹ, và gia đình mẹ hiện tại.
Đột nhiên, cánh cửa phòng cấp cứu mở ra. Cô bác sĩ bảo hai mẹ con:
Người nhà bệnh nhân Bình lên gặp Bác sỹ trưởng khoa.
Bác sỹ ơi, chồng tôi… – Bà Hà không kịp nói hết câu thì bác sĩ đã bước đi.
Đừng quá lo lắng, giờ bà ngồi đây, con lên gặp bác sĩ xem tình hình thế nào.
Con đi với mẹ nhé.
Được rồi, mẹ đi với con, nhưng phải bình tĩnh, dù có chuyện gì xảy ra…
Mẹ biết rồi, cầu mong Ba con vượt qua kiếp nạn này…
Hai mẹ con đến phòng bác sĩ, chỉ thấy có bác sỹ trưởng khoa trong phòng. Bà Hà run rẩy, bác sỹ Hạnh mời họ ngồi:
Chị bình tĩnh đi, tôi thấy chị tái mặt lắm…
Bác sỹ ơi, chồng tôi… – Bà Hà không kịp nói hết câu, lại khóc nức nở.
Ca mổ thành công rồi…
Anh Bình ơi… – Bà Hà quỳ xuống đất, cầu nguyện cùng bác sỹ.
Mẹ làm gì thế? Mẹ ngồi lên ghế đi…
Chị đừng làm tôi tổn thọ, cứu người là nhiệm vụ của chúng tôi… – Bác sỹ Hạnh an ủi.
Dạ, nếu không có bác sỹ thì chồng tôi không biết sẽ như thế nào…
Vậy giờ hai mẹ con có nghe tin thứ hai không?
Tin… buồn hay vui ạ? – Ngân run rồi hỏi.
Tiếp tục là tin vui… – Bác sỹ Hạnh cười.
Dạ, bác sỹ nói đi ạ, vậy là Ba con được cứu rồi…
Bác sỹ Hạnh mừng cho gia đình khi ca mổ của Bình thành công. Lịch mổ đúng thời điểm có đoàn bác sỹ từ Cuba đến Việt Nam thực hiện mổ từ thiện. Ông Bình sẽ được chuyển sang Cuba khi sức khỏe đủ tốt.
Lời bác sỹ Hạnh khiến hai mẹ con bật khóc, niềm hạnh phúc quá bất ngờ. Ngân thì thầm với bản thân:
Ba ơi, Ba yên tâm nhé, đã cứu rồi Ba ơi…
Đoàn từ thiện sẽ ở Việt Nam một tháng, sau đó họ sẽ về nước, nghĩa là ông Bình sẽ đi cùng họ…
Gia đình có thể đi theo chăm sóc không ạ? – Ngân hỏi bác sỹ.
Để bác sỹ hỏi xem sao, chi phí một người đi theo sẽ rất cao, nhưng những trường hợp trước họ thường cho một người nhà đi theo…
Cảm ơn bác sỹ, hai mẹ con về để chuẩn bị chuyển xuống phòng hậu phẫu. Bất ngờ, Ngân hỏi mẹ:
Mẹ, nhà của Bà nội Ba còn phải không?
Đúng, nhà và đất rộng lớn, có vườn cây ăn trái… Sao con lại quan tâm đến căn nhà đó?
Khi Ba mẹ sang Cuba điều trị, con sẽ về ở căn nhà đó…
Con nên ở đây và tiếp tục học, căn nhà đó giờ đã xuống cấp lắm rồi…
Con phải chuẩn bị nơi ở cho Ba khi trở về nước chứ?
Nghe con gái nói, bà Hà trở nên lặng lẽ. Bà nhớ đến căn hộ mà cha mẹ bà đã cho khi bà kết hôn, sau đó là căn biệt thự của gia đình Bà. Bây giờ, nếu mẹ bà qua đời, căn biệt thự đó hiện đang ở ai hay đã bị bán đi? Tất cả những giả thiết này bà sẽ đi tìm câu trả lời, bà đang phân vân có nên nói cho con gái biết không. Dù bà muốn con gái sống bình yên, không phải trải qua những sóng gió như cuộc đời bà.
Người chồng đầu tiên của mẹ là Hoàng Tiến phải không mẹ?
Sao con biết? – Bà Hà hốt hoảng khi thấy con gái biết về bí mật của bà.
Trước khi gặp tai nạn, Ba nói với con. Giờ con sẽ thay Ba làm điều đó, đưa đáp án về cho mẹ…
Họ đã giết con mất, con ơi…
Mẹ nói ai giết con? Mẹ có phải nói về người phụ nữ tên Kiều không? Chắc chắn mẹ không thế nào là người hiền lành và tin tưởng người như vậy. Nhưng con không phải…
Nói xong, bà đưa những tấm ảnh bà đã thuê người xe ôm chụp. Nhìn tấm hình người phụ nữ, Ngân giật mình khi nhận ra đó là mẹ của Hoàng Vũ. Khi nhắc đến tên Hoàng Vũ, cô nghĩ ngay đến ông Hoàng Tiến, chồng của mẹ cô có cùng họ Hoàng với Vũ.
Con biết phải bắt đầu từ đâu rồi, từ Hoàng Vũ bạn con…
Tất cả công ty, nhà cửa, biệt thự là của gia đình ông ngoại con. Khi mẹ lấy ông ấy, gia đình rất nghèo. Ông ngoại con thương nên cưu mang, nhưng mọi thứ đều là lỗi của mẹ. Nếu không chuyển hết cổ phần cho ông ấy, nhưng trong tình huống đó, ông ngoại con mất đột ngột, bà ngoại đổ bệnh, mẹ thai nghén, mẹ nghĩ giao hết cho ông ấy điều hành công ty. Nhưng…
Bà Kiều, mẹ như thế nào?
Bà ấy là bạn mẹ, đợt mẹ xảy thai… – Bà Hà đang nói đến đó thì Ngân cắt lời:
Mẹ xảy thai ở đâu? Tại sao xảy thai? Lúc đó có bà Kiều không?
Ngân đặt ra những câu hỏi trực tiếp, làm bà Hà giật mình. Tại sao bà không suy nghĩ về Khánh Kiều, người đã dẫn đến xảy thai? Ngày hôm đó, chính cô ta đã rủ bà đi, và trong trung tâm thương mại làm sao lại có trẻ con nô đùa? Khi bà té, cô ta không gọi xe cấp cứu ngay, làm bà mất nhiều máu, và kết quả là bà mất đứa con. Bà chia sẻ chi tiết của câu chuyện với con gái, giọt nước mắt tuôn trào, và bà nhớ về người lái taxi, luôn đậu trước cửa nhà bà nhưng không bao giờ chở khách.
Mẹ xem trong tập hình kia, có ai giống người đàn ông đó không?
Nhìn một hồi, bà chú ý đến những người đã gặp bà Kiều. Bà la lên: Ông Tùng, đúng hắn rồi…
Ngân thấy mẹ quá xúc động, không hỏi thêm để mẹ được nghỉ ngơi. Cô nắm lấy tấm hình và rời khỏi phòng. Điện thoại bỗng reo, màn hình hiển thị tên Hoàng Vũ. Cô nghe:
Alo, bạn gọi cho mình hả?
Tình hình của Ba Ngân sao rồi?
Mẹ Ngân đang ở đây, ngày mai gặp nhau Ngân nói chuyện nhé… – giọng cô nhẹ nhàng.
Ngân phải giữ sức khỏe nhé, Vũ lo cho bạn lắm đấy… – Vũ bày tỏ sự quan tâm.
Ngân biết rồi, mai gặp…
Cuộc trò chuyện xong, Vũ rất vui. Ngày mai, Ngân hứa sẽ gặp anh. Cô mở bóp và thấy còn ít tiền, Vũ đi lên phòng ba mẹ để tìm nơi mẹ giấu tiền. Anh thấy chiếc dây chuyền của mẹ, lấy ra để làm quà tặng cho Ngân. Nếu cô ấy không thích, anh sẽ bán để mua một cái khác.
Theo kế hoạch, sáng hôm sau Hoàng Vũ đến sớm và chọn một bàn thơ mộng. Khoảng 10 phút sau, Ngân đến. Cô bất ngờ khi thấy anh ngồi đó chờ đợi, và cảm thấy rất ấm lòng. Hôm nay Ngân trông thật đẹp với chiếc đầm voan xanh ngọc làm tôn lên vẻ trắng ngần của da. Vũ tỏ ra ngần ngại:
Ngân đẹp quá…
Anh nói thật đấy, em đẹp… À, có quà tặng cho Ngân này…
Lạ thế nhỉ, hôm nay anh bất ngờ tặng quà cho Ngân à?
Nếu Ngân thích, mỗi lần gặp anh sẽ có quà cho Ngân…
Em nói đấy nhé… – Cả hai cùng cười.
Nhìn sợi dây chuyền, Ngân biết ngay đó là của bà Kiều. Sợi dây cũ, cô đắn đo một lúc nhưng sau đó nảy ra một ý tưởng. Cô nhận món quà và mỉm cười tươi tắn. Vũ hoàn toàn không biết gì, anh nói nhiều và vô tư. Đột nhiên, Ngân hỏi:
Mẹ Vũ có người anh tên là Tùng đúng không?
Bác Tùng à? Không có, chỉ có bác Hùng thôi… Ngân hỏi để làm gì vậy?
Ngân quan tâm đến Vũ không à? Nếu có, Ngân về đi…
Ơ, không, Ngân cứ hỏi đi, Vũ xin lỗi…
Vũ cho Ngân xem ảnh của bác Hùng đi rồi Ngân sẽ nói tại sao lại hỏi bạn…
Đây, người đứng cạnh mẹ và Vũ là bác Hùng, còn người đứng cạnh mẹ phía bên kia là Ba Tiến… – Vũ chỉ một tấm hình trong điện thoại.
Vũ chụp màn hình rồi chuyển cho Ngân được không?
Để làm gì chứ? Vũ không hiểu Ngân đang làm gì?
Thì cứ gửi đi xong Ngân kể cho Vũ nghe…
Chuyển rồi nhé…
Sau khi có tấm hình gia đình Vũ, Ngân kể cho Vũ về cô đang cá cược với một người bạn gái tên là Nga. Họ đi siêu thị và thấy mẹ anh đi cùng một người đàn ông. Nga nói đó là Ba của Vũ, còn Ngân thì phủ nhận. Cả hai cá cược bằng một chầu bò bía nên quyết định đến gần. Khi nghe mẹ Vũ gọi người đàn ông là Tùng hay Hùng gì đó, cả hai nhận ra rõ ràng như vậy và cần tấm hình để chứng minh sự thật.
Đúng là trẻ con mà… – Nghe xong, Vũ cười…
Hướng mắt nhìn ra xa, Ngân mím môi, tay nắm lại. Chính bà và tên Tùng đã cấu kết để hại mẹ cô. Nhất định sẽ có một ngày, một ngày…