Hôn nhân không hẹn hò chương 14 | Đào mỏ

08/04/2024 Tác giả: Hà Phong 317

Sáng sớm, chuông báo thức vang lên lần thứ 3 nhưng tôi vẫn chưa thể mở mắt. Chồng tôi tắt báo thức và gọi:

Em ơi, dậy đi!
Tôi uể oải đáp:

Dạ!
Chồng tôi kéo tôi dậy và nhẹ nhàng nói:

Em mệt à, nếu mệt thì nghỉ ngơi một hôm đi, mai khoẻ rồi đi làm!
Tôi lắc đầu nhưng vẫn nhắm mắt:

Em bận lắm không nghỉ được đâu ạ.

Em tham công tiếc việc vừa thôi, một mình quản lí 3 nhà hàng, không mệt mới lạ!

Tôi ngáp ngắn ngáp dài:

Giờ đã mở ra rồi thì phải cố gắng, không biết làm sao ạ. Thôi em dậy đây, anh cứ ngủ thêm lúc nữa rồi dậy nhé!

Ừm.

Tôi đi xuống nhà thấy mẹ chồng đang nấu nướng trong bếp:

Mẹ ơi, mẹ nấu gì thế ạ?

Mẹ nấu cháo cho con đấy, dạo này mẹ thấy con gầy và xanh xao lắm!

Dạ, con không sao đâu ạ.

Mẹ chồng tôi bê bát cháo ra cho tôi và hỏi han:

Dạo này chắc con mệt lắm phải không? Hôm nào cũng 11 giờ đêm mới về tới nhà, khéo ốm đấy con ạ!

Dạ, dạo này con hơi bận ạ, nhưng mẹ yên tâm, con khoẻ lắm không ốm được đâu!

Mẹ chồng tôi liền nói:

Con cũng làm vừa thôi, mẹ nói con đừng giận mẹ nhé. Mình là phụ nữ đừng có tham công tiếc việc quá con ạ. Đôi khi lười một chút để chồng lo cho như vậy, chồng mình mới có trách nhiệm với vợ con với gia đình. Phụ nữ mình mà giỏi giang quá, đàn ông nó rảnh thân nó không phải lo nghĩ gì, nó lại dửng mỡ đấy con ạ.

Dạ, con nhớ rồi ạ.

À, sang tháng con thu xếp công việc ở nhà hàng rồi gia đình mình đi du lịch mấy hôm nhé.

Dạ, để con xem đã vì dạo này con mới mở thêm cơ sở 3 nên hơi bận ạ, mà gia đình mình tính đi đâu ạ?

À, đi Nha Trang con ạ, vào nhà bác Hà chơi luôn, con cố gắng thu xếp công việc nhé!

Vâng ạ.

Tôi ăn sáng rồi đi làm, rồi chồng tôi mới dậy. Anh mở tủ lấy cái điện thoại ra, mở máy và đọc tin nhắn của Linh:

“Ngày mới vui vẻ anh yêu nhé.”

Phong mỉm cười: “Ngày nào Linh cũng nhớ tới mình đầu tiên.” Sáng Linh chúc ngày mới vui vẻ, tối đến Linh lại chúc anh ngủ ngon. Cô bé luôn quan tâm anh từng ngày. Anh thấy mình như trẻ ra vài tuổi. Rồi Phong lại nghĩ tới vợ. Vợ anh lúc nào cũng bận, cũng công việc. Từ lúc cưới về, vợ anh còn chưa chúc anh ngủ ngon bao giờ…

Phong tới công ty tới trưa, anh tranh thủ đi hẹn hò với Linh. Linh sẽ tới khách sạn trước, rồi cô nhắn địa chỉ cho Phong.

Phong lái xe tới khách sạn, nhìn thấy Linh mặc chiếc váy hai dây mỏng manh, Phong nóng bừng cả người. Linh lại khéo mồm biết chiều người yêu, nên càng ngày Phong càng lún sâu vào bẫy tình của Linh và không thể thoát ra được.

Còn về phía Linh, khi cô thấy Phong đã ngấm đòn, cô bắt đầu đào mỏ người yêu. Sau màn ân ái cuồng nhiệt, Phong và Linh nằm ôm nhau, tâm sự.

Linh thỏ thẻ bên tai Phong:

Anh những dự định gì cho tương lai sau này chưa?

Anh có nhiều dự định lắm. Anh thích đi du lịch khắp nơi. Sau này có thời gian, anh đưa em đi nhé!

Dạ, cám ơn anh ạ!

Thế còn em? Em tính xin việc ở đâu chưa?

Linh mặt buồn buồn:

Em chưa. Tại em không muốn đi làm thuê, tự dưng em muốn đi học spa quá. Nhưng mà giờ muốn mở spa cũng không đơn giản. Mà học xong đi làm thuê lại không ăn thua. Hazzz, em thấy chán bản thân mình quá.

Sao em lại chán bản thân mình như vậy chứ?

Thì tại em vô dụng. Bạn bè cùng trang lứa của em đứa nào cũng làm ông chủ bà chủ cả rồi, mà em thì vẫn tay trắng. Thì anh bảo có chán không?

Phong hôn lên trán người yêu:

Thế có cần anh giúp không?
Linh mừng quýnh trong lòng nhưng vẫn giả vờ từ chối:

Dạ thôi, em không muốn làm anh khó sử đâu. Anh chỉ cần ở bên cạnh em như thế này là đủ rồi. Em ở nhà thêm một tháng nữa rồi em đi xin việc. Anh không phải lo cho em đâu nhé!
Phong không đồng ý với ý kiến của Linh. Vì tính anh sẽ không bao giờ để người yêu mình phải vất vả đi làm thuê kiếm tiền. Anh nói chắc như đinh đóng cột:

Không được, anh không muốn em vất vả đâu. Em cứ đi học spa, đi học xong anh cho tiền mà làm. Đi làm thuê làm gì cho vất vả.

Nhưng mà em sợ tốn tiền của anh, giờ mở spa tốn kém lắm anh ạ!

Phong sĩ diện với người yêu, anh liền nói:

Nhiều thì anh không giám chắc, nhưng tầm một tỷ đổ lại thì anh lo cho em được mà.
Linh sung sướng, cô rúc vào lòng anh:

Dạ, trước mắt như thế là tạm ổn rồi anh ạ. Em cám ơn anh nhiều lắm, em yêu anh quá anh à.

Anh cũng yêu và thương em lắm. Ở bên anh bình yên như thế này nhé. Anh hứa sẽ chăm lo cho em chu đáo, em đừng lo gì nhé!

Ngay lập tức Linh chuẩn bị cho kế hoạch mở spa làm đẹp của mình và giục Phong tìm thuê mặt bằng cho cô trước. Linh cứ khôn khéo đào mỏ người yêu cho tới khi spa của cô hoàn thành, cô cũng không phải bỏ ra một đồng nào hết. Tất cả mọi thứ, Phong lo hết từ a đến z.

Lam bận rộn với công việc kinh doanh của mình, không hề biết chuyện Phong có người yêu. Cô cũng không biết rằng Phong vừa rút ra một khoản tiền lớn để đầu tư cho người tình kia.

Tuy nhiên, bà Mai lại biết Phong đã rút tiền từ ngân hàng. Buổi tối, khi Phong về nhà, bà gõ cửa phòng anh:

Phong ơi, con đã ngủ chưa? Mẹ vào được không?
Phong đang nằm nói chuyện điện thoại với Linh, anh vội tắt máy và trả lời mẹ:

Con chưa ngủ, mẹ cứ vào đi ạ!
Bà Mai vào và hỏi:

Dạo này con có hay sang nhà vợ không? Mẹ thấy nó làm nhiều quá, sợ nó mệt mỏi lắm.
Phong gãi đầu:

Dạo này con hơi bận nên ít sang nhà vợ. Để mai con qua ạ!

Ừm… À, mẹ hỏi này, vừa rồi con đầu tư vào việc gì mà mẹ thấy con rút nhiều tiền thế?

Phong chột dạ “Mẹ tinh thật, mọi chuyện mẹ đều biết”. Anh cảm thấy hơi lo lắng, sợ bị mẹ biết việc anh rút tiền cho Linh. Đúng lúc đó, anh nghĩ ra một ý để lừa mẹ:

À, vợ con vừa mở thêm cơ sở 3 cần vốn, nên con mới rút tiền để đưa cho vợ con ạ.
Bà Mai nghe con trai nói vậy, gật đầu:

Thế à? Vậy thì mẹ yên tâm rồi. Mẹ lại tưởng con làm chuyện gì đó đây.
Bà Mai xuống nhà, Phong mới thở phào nhẹ nhõm.

Bài viết liên quan