Hồng nhan chương 11 | Huệ sẽ phá thai
Hết giờ làm việc, Huệ vào phòng của Thịnh ngồi chờ, mặt nó vênh váo. Thịnh thở dài:
Mình đi uống cafe nhé?
Huệ không đồng ý:
Đi cafe làm gì chứ? Sao mình không đi khách sạn nghỉ ngơi một lát?
Thịnh đứng dậy:
Đi thôi.
Hai người đi ra xe ô tô, Thịnh đưa Huệ ra quán cafe để nói chuyện.
Huệ: Anh muốn nói gì với em vậy?
Thịnh nghiêm túc:
Chuyện lần trước anh rất tiếc và xin lỗi em. Anh không nhớ chính xác những gì đã xảy ra, nhưng đó là một tai nạn không may. Anh không muốn làm như vậy với em.
Huệ bật cười:
Anh say rượu thì anh làm sao nhớ được chứ? Đàn ông thật tệ phải không? Chiếm đoạt xong lại muốn loại bỏ.
Anh không nhớ rõ mọi chi tiết. Em có chắc là anh đã…
Đủ rồi. Chính anh đã đưa em lên xe và đưa em đến khách sạn đó. Giờ lại nói như thế. Anh có ý kiến gì?
Thịnh thở dài:
Được rồi, anh chấp nhận như vậy. Anh chuyển 100 triệu cho em và em về quê tìm việc mới. Chúng ta chấm dứt mọi quan hệ tại đây. Anh xin lỗi và muốn kết thúc mọi chuyện.
Huệ tức giận:
Tại sao? Em không đồng ý!
Em còn trẻ, tương lai còn rộng mở. Anh đã có vợ và con. Việc gì em phải làm như vậy?
Nhưng em yêu anh, em muốn làm vợ anh.
Thịnh mệt mỏi với thái độ của Huệ:
Anh sẽ không quan hệ với em nữa. Em cũng nên xin nghỉ việc. Một là ra đi và nhận tiền, hai là ra đi tay trắng. Em cân nhắc kỹ nhé.
Thịnh rời đi và Huệ theo sau:
Anh ơi, chờ em một chút…
Em vẫy taxi về. Tiền sẽ được chuyển vào tài khoản của em. Anh về nhà.
Thịnh đi và Huệ tức giận nghiến răng: “Con này chỉ đáng 100 triệu à? Sao bèo quá vậy?”
Thịnh chuyển tiền vào tài khoản cho Huệ và về nhà sớm. Tôi hỏi:
Anh về rồi à? Anh có mệt không?
Thịnh ôm tôi và xin lỗi:
Anh xin lỗi vợ.. Vợ tha thứ cho anh nhé.. Thực ra anh không muốn như vậy đâu.
Có chuyện gì vậy anh?
Anh vừa chuyển 100 triệu cho Huệ và muốn kết thúc mọi chuyện.. Nhưng liệu Huệ có đồng ý không?
Tôi động viên chồng:
Thôi.. cứ từ từ rồi chúng ta sẽ tính tiếp. Em tin anh và luôn ở bên anh mà.
…
Chúng tôi sống yên bình bên nhau được một tuần thì Huệ gọi cho tôi:
Mày còn gọi điện cho tao à? Có chuyện gì nữa không?
Tao muốn gặp mày.. Gặp nói chuyện một lát đi!
Tôi đồng ý, nhưng lần này tôi tỉnh táo hơn. Tôi gặp Huệ và yêu cầu Thịnh gửi người đi theo bảo vệ tôi. Lần trước, tôi đã bị Huệ đánh, nên lần này tôi cảm thấy sợ.
Huệ hẹn gặp tôi ở quán trà sữa thường ngày:
Đến rồi à? Ngồi đi!
Tôi ngồi xuống bình thản:
Có chuyện gì mà mày muốn gặp tao vậy?
Cứ bình tĩnh rồi tao nói mà.. Mày gọi đồ uống đi!
Rồi!
Huệ bắt đầu nói:
Tao biết là tao sai rồi.. Nhưng hôm đó Thịnh say quá, tao cũng say nữa.. Thực sự, tao không muốn như vậy với mày vì mày là bạn của tao.
Thôi bạn ạ.. Giờ tôi không muốn nghe.. Đừng nói nữa.. Nhận tiền rồi thì hãy rời khỏi đây đi.. Tôi sẽ bỏ qua cho mày. Từ giờ, mày đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.
Huệ bất ngờ bật khóc nức nở:
Sao mày khóc?
Huệ lau nước mắt:
Tao ân hận quá.. Mày tốt với tao như vậy mà.. Tao lại như vậy với mày.. Tao ân hận quá..
Tôi thở dài:
Thôi đừng khóc nữa.. Nếu mày ân hận, thì giờ hãy sống tốt và không bao giờ lặp lại những chuyện này nữa.
Huệ lau nước mắt, ngừng khóc và nói bình thản:
Ừ, nhất định tao sẽ sống tốt.. Hai ngày nữa tao đi phá thai.. Tao muốn kết thúc mọi chuyện từ đây.. Tao sẽ không phiền mày và Thịnh nữa.
Tôi đang cầm cốc nước cam khiến tôi bất ngờ rơi xuống đất, tai tôi như có tiếng ồn:
Mày.. Mày nói gì?
Huệ nói rõ ràng:
Hai ngày nữa tao đi phá thai và kết thúc mọi chuyện.. Mày yên tâm, tao sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt mày và Thịnh nữa.
Tôi sốc và đau lòng. Cảm giác mất đi hai đứa con như bóng hình đang ùa về, khiến tôi cảm thấy nặng nề.
…
Mày làm sao thế? Sao mày khóc?
Lời nói của Huệ làm tôi tỉnh dậy. Tôi lau nước mắt rồi nói:
À không có gì? Mày mới có thai nên giải quyết sớm đi.. Rồi sẽ có cơ hội làm lại cuộc đời. Thôi tao về đây.
Tôi đứng dậy như muốn chạy trốn khỏi tất cả… Tôi về nhà và chạy lên phòng, nằm khóc nức nở với bao suy nghĩ xoay quanh trong đầu:
“Hai ngày nữa Huệ sẽ phá thai… Đứa bé không có tội gì chứ?”
Trước đây, tôi đã từng mất hai đứa con… nên tôi hiểu cảm giác mất con đó đau đớn như thế nào… Nhưng giờ đây, tôi lại là người ép Huệ phải bỏ con… Tôi phải làm sao đây?
Huệ cũng khá mưu mô, nó cũng vào phòng gặp Thịnh và nói y như vậy: “Nó sẽ phá thai để làm lại cuộc đời và nó cũng hứa sẽ nghỉ việc và rời khỏi đây…”
Thịnh cũng giống tôi, sốc và không biết phải làm sao để giải quyết mọi chuyện… Hôm nay anh lại về muộn, trạng thái say mềm mại…
Thấy chồng thất thế đi vào, tôi chạy ra đỡ chồng:
Sao anh về muộn thế, lại uống say đến vậy chứ???
Thịnh cười một cách đau khổ:
Anh buồn quá, chỉ uống một chút thôi… Em đừng giận anh nhé… Em đi ngủ đi, đã muộn rồi đấy…
Tôi đỡ chồng nằm lên giường, nhìn bộ dạng đau khổ của anh, tôi không thể chịu nổi và ngồi khóc như mưa…
Tôi suy nghĩ cả đêm không ngủ được… Với tính thương người và quá tử tế của tôi, tôi đã quyết định để Huệ giữ lại thai… Tôi sẽ làm xét nghiệm, nếu đứa bé đó là con của Thịnh, thì tôi và Thịnh sẽ chăm sóc mẹ con Huệ cho đến khi Huệ sinh con… Sau khi sinh con xong, Huệ sẽ để đứa bé lại cho tôi và Thịnh nuôi và rời khỏi đây… Làm lại cuộc đời…
Sau khi nghe tôi nói vậy, Thịnh cảm động lắm… Anh ôm tôi khóc, nói rằng cả cuộc đời anh chưa có ai đối xử tốt với anh như vậy…
Còn về phía Huệ, nó cũng đồng ý, nhưng thêm một điều kiện là “Đẻ thuê cũng phải có cái giá của đẻ thuê”, và nó đòi sau khi nó đẻ xong, tôi và Thịnh phải chuyển cho nó 500 triệu nữa… Coi như là trả công đẻ thuê cho nó… Ok, tôi và Thịnh đã đồng ý yêu cầu của nó…
Những tưởng mọi chuyện sẽ êm đềm, nhưng nó sức khỏe cũng kém, không còn cách nào khác, nên tôi và Thịnh đón nó về nhà để tiện chăm sóc.
Ngày tôi và Thịnh dẫn nó về nhà khiến mọi người sốc… Chi và Ngân há hốc mồm kinh ngạc… Thịnh bảo dì Hà dọn cho Huệ một phòng và dì Hà có trách nhiệm chăm sóc cho Huệ từ bây giờ cho đến lúc Huệ sinh con…
Ăn tối xong, Huệ lên phòng nằm, Thịnh ra ngoài có việc… Chi hỏi tôi:
Chuyện quái gì đang diễn ra vậy mẹ???
À, vì Huệ có thai với bố con, nên mẹ không còn cách nào khác… Giờ chỉ biết chờ đến ngày Huệ sinh con, mẹ và bố con sẽ nuôi đứa bé… Các con hãy nghĩ rằng Huệ đẻ thuê cho bố con thôi… Như vậy mọi chuyện sẽ nhẹ nhàng hơn…
Chi cười:
Mẹ trẻ ngu ngốc của tôi ơi??? Cô ta đẻ xong có để đứa bé lại và đi hay không thì đâu ai biết trước được chứ? Sao mẹ ngu ngốc tới vậy hả mẹ???
Huệ nói sau khi Huệ sinh con, thì chuyển cho cô ta 500 triệu rồi cô ta đi khỏi đây… Mẹ tin cô ta… Các con cũng cứ tin cô ta một lần này đi nhé.
Ngân nhìn tôi cười nhạo:
Con sợ chưa đến ngày cô ta sinh con, thì cô ta đã đá mẹ ra khỏi nhà này rồi… Ngu ngốc đến thế là cùng… Vì mẹ ngu ngốc, nên mẹ sẽ phải trả giá đắt thôi…
Bị hai đứa con chồng sỉ nhục, tôi đau và uất hận lắm… Nhưng tôi vẫn luôn hy vọng…