Khắc tên vào tim em chương 26 | Đưa Quỳnh ra mắt anh em

03/02/2024 Tác giả: Hà Phong 306

Dạ Quỳnh nói với Gia Khiêm một cách hóm hỉnh, khiến anh ngớ người một lúc trước khi bật cười:

– Ôi Gia Khiêm, anh không nghe rõ em nói gì à?

Quỳnh nhìn thấy biểu hiện của anh và trừng mắt lên dọa:

– Chủ tịch ơi, em nghĩ anh nằm trên sofa hoặc ngủ gục trên giường đều không tốt, lo sợ anh cong vẹo cột sống rồi người ta lại bảo em đè đầu cưỡi cổ anh. Vì vậy, em chỉ muốn anh lên giường ngủ thôi, hiểu chứ? Anh nghĩ gì đấy? Đầu óc đen tối của anh!

Gia Khiêm cố gắng kìm nén cười:

– Thế này là em tự đoán đấy, anh nghe không rõ nên mới phải hỏi lại thôi đấy mà?

Quỳnh nhấn mạnh và cù lét vào hông anh:

– Em nói tiếng Việt chứ không phải tiếng gì mà anh không nghe rõ đấy? Đừng có cố ý tìm chuyện nhé. Em ra hành lang ngủ ngay bây giờ!

Gia Khiêm bất ngờ và khó chịu vì bị chọc, vừa buồn cười vừa oặn eo và cuối cùng đổ rạp lên Quỳnh. Anh nói với vẻ trêu ghẹo:

– Quỳnh, em đang cố gắng làm gì vậy?

Dạ Quỳnh đỏ bừng mặt với tư thế không đúng:

– Đứng dậy ngay! Nếu anh tiếp tục như vậy, em sẽ không cho anh nằm ở đây nữa, ra khỏi phòng đi!

Gia Khiêm đứng dậy và ngồi xuống giường, đặt chân lên giường và chui vào trong chăn. Anh ôm eo Quỳnh và nói:

– Anh không phải người nghịch ngợm!

Dạ Quỳnh liếc anh một cái:

– Đúng rồi, người ta bảo anh lên giường để anh có giấc ngủ ngon, không phải để chạm vào cơ thể người khác đâu nhé!

Khiêm rút tay lại và ôm đầu Quỳnh:

– Thật là khổ hơn cả ngủ gục đấy. Thôi, anh sẽ tỉnh thức luôn cho xong!

Quỳnh cười khoái chí:

– Ừ, tỉnh đi, để em ngủ!

Cô nói và nằm quay mặt vào trong chăn. Gia Khiêm ôm lấy Quỳnh từ phía sau và nói:

– Không, anh đã thức từ sáng đến giờ rồi. Bây giờ anh phải ngủ và hứa sẽ ngủ ngoan, không nghịch ngợm, em nhé?

Quỳnh nằm im nhưng trái tim rộn ràng. Cô nắm lấy tay Khiêm và nói:

– Được, ngủ ngon!

Sáng hôm sau…

Gia Khiêm dậy sớm hơn bình thường và kiểm tra email trên laptop để chuẩn bị cho công việc trong ngày. Quỳnh mở mắt và không thấy Khiêm bên cạnh, cô cảm thấy trống trải. Nhưng sau đó cô nhìn thấy anh ngồi trên sofa làm việc một cách điềm đạm, khiến cô mỉm cười. Quỳnh hạnh phúc nhận ra những gì đã xảy ra tối qua không phải là một giấc mơ, họ thực sự đã trở thành một đôi!

Quỳnh mỉm cười hạnh phúc và ngồi dậy. Khi nghe tiếng động, Gia Khiêm ngẩng đầu. Anh bước lại và đặt tay lên trán Quỳnh, kiểm tra nhiệt độ:

– Em cảm thấy thế nào?

Quỳnh cười:

– Mọi thứ đều ổn, chỉ cần có trai đẹp ôm ngủ là đủ khỏe rồi.

Khiêm chọc cô:

– Ngoan, vậy em hãy đi vệ sinh cá nhân, sau đó anh sẽ đưa em đi ăn, chịu không?

Quỳnh gật đầu:

– Dạ, em chịu, trai đẹp nói gì cũng chịu!

Khiêm cười:

– Được cái nịnh là tài thôi, mau dậy đi!

Quỳnh nhanh chóng vào vệ sinh cá nhân. Khi cô bước ra, cô thấy Bác sĩ Thiên Vương ngồi nói chuyện với Gia Khiêm. Cô cúi chào và Vương nhìn cô:

– Em cảm thấy thế nào?

Quỳnh gật đầu:

– Em khỏe mạnh, cảm ơn anh!

Thiên Vương tủm tỉm:

– Ừ, không ổn mới lạ đấy. Giờ này, nhiệm vụ của em là tăng cường sức khỏe để hưởng thụ tình yêu, đừng làm quá nhiều và không cần phải lo lắng về tiền bạc. Chivas không thiếu tiền đâu em. Cô không nên tham công tiếc việc quá mức. Vương nói:
– Em ngồi yên đi, đây chỉ là một số xét nghiệm đơn giản thôi. Sau đó, các y tá sẽ hướng dẫn em. Sáng nay em sẽ có nhiều xét nghiệm, nhưng không cần nhịn ăn, hãy ăn no để có đủ sức khỏe.

Quỳnh cảm thấy ngại, vì những người này không xa lạ với cô, nhưng giờ đây cô phải đối mặt với họ với một tư cách mới. Quỳnh ngồi xuống cạnh Gia Khiêm và nói:
– Dạ, em không thích ngồi yên lắm. Em chắc chắn sẽ không có số hưởng!
Vương cười:
– Đó là trước khi gặp Chivas, em nhé. Với loại người như anh ấy, em không cần phải lo lắng về tiền. Bây giờ, các y tá sẽ lấy máu để kiểm tra chức năng gan và thận của em, và còn một số xét nghiệm khác nữa. Nhanh thôi, anh dặn mọi người rồi. Họ sẽ hướng dẫn em đi. Sáng nay, anh có ca phẫu thuật nên không thể đi cùng em được.

Quỳnh nói:
– Dạ, anh đã giúp đỡ chúng em rất nhiều rồi. Những công việc này, em tự làm được mà!
Thiên Vương gật đầu:
– Ừ, em cứ để các bạn y tá lo, anh đi ăn trưa đã. Họ sẽ chỉ dẫn em. Anh dặn rồi.

Sau khi bác sĩ rời khỏi phòng, anh ta vừa vỗ vai Gia Khiêm vừa hát một đoạn bài hát vui nhộn. Gia Khiêm đấm nhẹ vào ngực anh ta:
– Anh có thể im lặng không?

Anh chàng bác sĩ lém lỉnh nháy mắt và gửi một nụ hôn gió trước khi rời đi. Quỳnh nhìn sang Khiêm:
– Các anh này thật vui tính, anh nhỉ?

Khiêm vuốt nhẹ tóc cô:
– Ừ, họ rất thân thiện, dần dần em sẽ quen.

Cô y tá thân thiện vào phòng để lấy máu cho Dạ Quỳnh, sau đó Gia Khiêm đưa cô đi ăn sáng. Trong lúc chờ đồ ăn, Gia Khiêm thông báo với nhóm “anh em”:
– Trưa nay, em sẽ mời mọi người ăn trưa tại phòng VIP số một nhà hàng A. Anh đã đặt bàn rồi!

Dù mới sáng sớm nhưng câu nói này đã tạo ra một sự hào hứng lớn. Gia Bảo nhắn tin:
– Ok, em nhịn ăn sáng chờ đến trưa để ăn no.
Vương Thành cười:
– Một bữa trưa lễ cảm tạ Tổ tư vấn chắc chắn sẽ rất ngon!

Gia Khiêm nhắn thêm:
– Em nghĩ có mời thêm Trần Kim cũng được không?

Bá Tùng đồng ý:
– Ừ, Trần Kim đã đóng một vai trò quan trọng trong sự nghiệp tán gái của em đấy.

Cuộc họp nhóm kết thúc. Quỳnh nhìn thấy Gia Khiêm cười tươi tắn và hỏi:
– Anh đang cười với cái gì vậy?

Khiêm nhìn cô:
– À, trưa nay anh mời mọi người đi ăn cùng, vì họ đã giúp đỡ anh rất nhiều trong việc thoát khỏi tình trạng độc thân!

Quỳnh bất ngờ:
– Ơ, em chưa biết liệu mình có xuất viện hay không mà? Và làm thế nào mọi người đã giúp anh thoát khỏi tình trạng độc thân vậy?

Khiêm nói:
– À, anh nghĩ là em sẽ ổn. Ngay cả khi chưa ra viện, em vẫn có thể đi ăn bình thường. Những người bạn anh gặp sáng nay, họ đã động viên, khuyến khích và hỗ trợ anh theo đủ cách để anh có thể thuận lợi tán tỉnh em.

Quỳnh phì cười:
– Vậy à? Hóa ra em đã bị đặt vào một tình huống khó xử nhỉ?

Gia Khiêm xoa tay vào nhau:
– Vấn đề chính là anh cũng rất may mắn. Nếu em không đồng ý, thì anh chẳng biết phải làm thế nào!

Cả hai vui vẻ ăn sáng, sau đó Khiêm đưa Quỳnh về bệnh viện. Cô giục anh:
– Thôi, anh đi làm đi. Em khỏe mạnh rồi, có nhiều chị y tá ở đây, em tự làm được mà!

Khiêm nhìn đồng hồ rồi nói:
– Ừ, anh ngồi với em một lát nữa. Khi nào đến giờ bệnh viện làm việc thì anh sẽ tới tập đoàn. Nếu em được xuất viện, anh sẽ đến chở em về, trưa mình đi ăn, chịu không? Vì xét nghiệm và thủ tục chắc cũng mất khoảng mười giờ đấy!

Quỳnh nói:
– Dạ, em có thể đi taxi. Anh đi xe của bác sĩ Vương hả?
Khiêm lắc đầu:
– Không, lát nữa trợ lý sẽ qua đây chở anh tới tiệm hoa để lấy xe. Vì trưa nay, mình sẽ tới nhà hàng trước, anh để xe cho anh Kem có thể đến đó đón em! Em chỉ cần làm đầy đủ xét nghiệm, xong là gọi cho anh được không?

Quỳnh đồng ý bằng cách ra dấu “OK”. Khiêm thăm thẳm thơm lên má cô:
– Từ giờ không được lơ là bản thân nữa nhé? Nếu có việc gì, em cứ nói cho anh biết!

Quỳnh gật đầu:
– Em hiểu rồi. Thực ra, sau khi xem mắt, vì bị mẹ nói khó nghe nên em cảm thấy buồn, cảm giác như không được gia đình quan trọng, như một con rối. Thế nên em không quan tâm đến ăn uống, ngủ đủ giấc, hoặc thậm chí nghỉ ngơi đúng giờ, chỉ muốn làm việc liên tục. Vì vậy mới như vậy đấy. Từ giờ em sẽ tự quan tâm đến bản thân hơn, vì còn có anh.

Khiêm vuốt tóc cô:
– Nếu vậy thì tốt rồi. Cuối tuần này, anh và em sẽ về thăm nhà bố mẹ em nhé!

Quỳnh lườm anh:
– Về với bố mẹ vợ gì ở đây? Chỉ mới đồng ý yêu nhau vài tiếng thôi mà!

Khiêm đan tay vào tay cô:
– Không cần bàn luận nhiều, nếu em còn nói nhiều thì sáng nay anh đưa em ra đăng ký kết hôn luôn đấy!

Quỳnh cười rụt rè. Hạnh phúc đã đến với họ một cách bất ngờ và nhẹ nhàng. Có lẽ khi đến một độ tuổi, tình yêu trở nên khác biệt, sâu sắc hơn so với những cảm xúc hồi trẻ. Họ hiểu nhau hơn, dễ chia sẻ và thông cảm hơn, tạo nên một tình yêu mãnh liệt hơn. Khiêm ngồi chơi với Quỳnh một lúc rồi sau đó đi tập đoàn khi các y tá đưa Quỳnh đi làm xét nghiệm.

Trưa hôm đó, tại nhà hàng A, Dạ Quỳnh đã được xuất viện sau quyết định của bác sĩ Vương, và các chỉ số sức khỏe của cô đều ổn định. Trong bộ váy trẻ trung và dễ thương, cùng với bộ áo mỏng nhẹ, Quỳnh tỏ ra rất quyến rũ. Gia Khiêm đưa cô đến nhà hàng sớm để chờ đợi mọi người.

Gần mười một giờ, vợ chồng Bá Tùng và hai người bạn khác, trong đó có Vương Thành – người mà Quỳnh đã nhầm lẫn là Gia Khiêm trước đó, đến nhà hàng. Cô nhận ra một người đàn ông trấn an, người mà cô đã gặp tại bữa tiệc của Hoàng Gia. Anh này là trợ lý của Chivas, do Tú Uyên giới thiệu.

Khi mọi người ngồi vào bàn, Gia Khiêm nói:
– Anh Vương đang bận một chút nên sẽ đến muộn, chúng ta có thể trò chuyện trước.

Sau đó, anh mời mọi người cùng dự buổi trưa để cảm ơn sự giúp đỡ của họ trong quãng thời gian gần đây, tạo điều kiện cho cô và Quỳnh gặp gỡ, tìm hiểu nhau.

Điều đặc biệt là mọi người hôm nay trở nên ít nói hơn, chỉ gật đầu và mỉm cười nhẹ khiến cho không khí trở nên trang trọng. Gia Khiêm giới thiệu mỗi người một cách tự tin, tôn trọng.

Bá Tùng sau khi nghe xong nói:
– Rồi, giới thiệu đủ rồi. Chờ anh Vương đến nhé.

Gia Khiêm tiếp tục:
– Hôm nay, chúng ta mời mọi người ăn trưa để cảm ơn tất cả đã giúp đỡ trong thời gian qua. Đây là cơ hội để mọi người gặp gỡ và tìm hiểu về nhau hơn.

Quỳnh khâm phục tất cả những chàng trai này, dù có sự hỗ trợ và nền tảng từ gia đình, nhưng họ vẫn tiếp tục phát triển kinh doanh và điều hành công ty với tinh thần tự chủ và sáng tạo.

Khi mọi người đều được giới thiệu, Bá Tùng nói:
– Rồi, đến lượt em giới thiệu người ngồi bên cạnh em đây!

Gia Khiêm nói vui vẻ:
– Đây là Dạ Quỳnh, chủ tiệm hoa “QUỲNH”, và là vợ sắp cưới của em!

Quỳnh đùa:
– Anh này tận tâm ghê. Anh giới thiệu người yêu là được rồi!

Cô quay lại đám đông và giới thiệu về bản thân mình với tư cách là người yêu của Gia Khiêm. Mọi người đồng loạt gật đầu và cười nhẹ, hiểu rõ hơn về mối quan hệ của họ.

Tú Uyên tủm tỉm:
– Đúng rồi, từ giờ chúng ta gọi chị Quỳnh nhé!

Dạ Quỳnh nhanh chóng lao vào nhéo Tú Uyên một cái và đùa:
– Con nhỏ này, được cái đó là nhanh thôi!
Uyên phản ứng phụng phịu nhìn Bá Tùng và nói:
– Chồng ơi, anh xem, vợ chưa cưới của Chivas gọi em là “con nhỏ”, thật là thiếu tôn trọng quá!
Bá Tùng cười nhẹ và bảo:
– Thôi em, để Quỳnh quen từ từ. Trước đây em chả gọi bé Bắp là “chị” mãi còn gì.
Ngay lúc đó, Thiên Vương bước vào phòng, thông báo rằng anh mới phẫu thuật xong và chuẩn bị cho ca phẫu thuật chiều nay. Vương Thành nói đùa với anh:
– Bác sĩ đã bỏ lỡ cơ hội chào hỏi ấn tượng rồi!
Vương cười và giải thích:
– Sáng nay đã chào hỏi rồi, anh không uống đâu nhé, chiều phải phẫu thuật mà!
Khi bữa ăn được đưa ra, Gia Khiêm một lần nữa bày tỏ lòng biết ơn đối với tổ tư vấn. Bác sĩ Kem nói nhẹ nhàng:
– Anh em đây, tất cả chúng tôi đã cố gắng hết mình. Thậm chí tôi, một bác sĩ, cũng phải “khịa” thêm bệnh cho Quỳnh nằm viện. Thật là không biết ơn mới lạ.
Quỳnh ngạc nhiên:
– Sao lại thế anh?
Bá Tùng đùa:
– À, ý anh ấy là, thực tế là sau khi hạ sốt, em đã có thể về nhà, nhưng anh Kim và anh Kem đã cố gắng để em tiếp tục nằm lại bệnh viện, tạo điều kiện cho Chivas tán tỉnh em.
Bơ nói tiếp với Chivas:
– Tôi nói thật với cậu, chúng tôi chỉ giúp cậu có được một người yêu xứng đáng. Nhưng nếu cậu không đối xử đúng cách, chỉ cần Quỳnh hô một tiếng, chúng tôi sẽ “xử” cậu! Vì anh em chúng tôi bênh vực phụ nữ chân chính!
Gia Khiêm nhấn mạnh với Quỳnh:
– Anh em bênh vực em đấy. Nếu bố mẹ đe dọa thêm, anh sẽ không biết phải làm thế nào.
Đúng lúc đó, điện thoại anh báo tin nhắn từ bác sĩ Bảo Long:
– “Con trai, nhận lệnh: tối nay phải đưa con dâu về nhà ăn cơm. Nếu không, con xác định đêm nay sẽ ra vỉa hè bắt muỗi nhé! Chào con!”

Bài viết liên quan