Khắc tên vào tim em chương 43 | Kiểm tra quán bar của Gia Khiêm

04/02/2024 Tác giả: Hà Phong 364

Cà Chua đã chạy mất, và Quỳnh ngoái theo để nhìn. Gia Khiêm đưa tay lay nhẹ tay cô và hỏi:
– Em có chuyện gì vậy?
Quỳnh cảm thấy lòng nhẹ nhõm, niềm vui đã đánh bay sự lúng túng từ lâu, khiến nụ cười ấm áp hiện lên trên gương mặt ửng hồng:
– Không có gì anh ạ!
Khiêm nhăn mày:
– Anh có nghe An nói gì không?
Quỳnh nói gần tai anh:
– Anh đừng trách em nhé!
Khiêm trầm mặc:
– Thật à?
Bác sĩ Vương nhắc nhở:
– Chú ý, đây là bệnh viện, nơi yên tĩnh, vui vẻ và không nên nói lớn, hãy tránh chủ đề tình cảm!
Mọi người giữ lại nụ cười, Quỳnh nhìn Gia Khiêm và nhẹ nhàng đặt tay lên miệng anh “Suỵt”, sau đó họ cùng nhau đến thăm chú Minh Nhật. Quỳnh không ngờ Tuệ An sẽ nhận ra vấn đề sớm như vậy. Cô từng nghe Gia Khiêm kể về những khó khăn trong tình yêu của bậc cha mẹ, và cô mong mình sẽ tránh được những thử thách đó. Cô không muốn tình yêu của họ phải vượt qua nhiều khó khăn như những mối quan hệ trước, chỉ muốn có một tình yêu bình yên. Hai từ “trà xanh” thường dành cho những người đốn ngã và giành giật tình yêu không phải của họ bằng mọi cách. Quỳnh tin rằng Cà Chua không thuộc loại đó. Theo cô, tình cảm của cô bé dành cho Gia Khiêm chỉ là mức độ anh em, chưa đạt đến tình yêu. “Trà xanh” chỉ là sự ích kỷ của một đứa trẻ. Quỳnh tin rằng cách mà những người như Cà Chua hành động khác nhau. Có người đối mặt mạnh mẽ và tàn nhẫn như Trà My, nhưng cũng có những người nhận ra vấn đề và dừng lại trước khi gây hậu quả. Quan trọng nhất, Quỳnh cảm thấy may mắn. May mắn khi có Gia Khiêm, gia đình anh yêu thương cô, và may mắn khi người được gọi là “trà xanh” lại là Cà Chua – một cô gái với gia đình tốt và ý thức tỉnh đúng lúc. Mọi người trò chuyện với chú Minh Nhật trước khi cùng nhau đi ăn trưa. Khiêm đưa Quỳnh về đến tiệm hoa đã mười hai giờ rưỡi. Anh thông báo:
– Tối nay anh cần kiểm tra quán Bar một chút em nhé. Thấy nhiều tin đánh nhau quá. Quán mình đông khách, camera lắp đầy nhưng vẫn cần kiểm tra thêm!
Quỳnh đồng ý:
– Đúng đấy, anh nên kiểm tra kỹ. An toàn là quan trọng, còn những việc như vậy mệt mỏi lắm!
Anh kéo cô ngồi vào lòng:
– Tối nay em ngủ ở đây nhé!
Quỳnh ôm cổ Gia Khiêm:
– Anh có vẻ hư hỏng lên, có muốn quyến rũ em hay sao?
Khiêm đáp trả:
– Đúng vậy, anh muốn quyến rũ em đấy!
Quỳnh cười, nói hơi ngượng ngùng:
– Em xin lỗi, chuyện ấy đối với em rất quan trọng. Em muốn dành những điều tốt đẹp nhất cho đêm tân hôn, anh hiểu đúng không? Em có thể trông có phần cổ hủ, nhưng em…

Gia Khiêm vuốt nhẹ tóc Quỳnh và nói:
– Em lo lắng à? Không có gì phải lo cả. Anh trân trọng em và chúng ta sẽ đợi đến khi nào mọi thứ tự nhiên diễn ra. Anh hiểu em, đúng không?
Quỳnh tựa đầu vào vai anh:
– Cảm ơn anh!
Khiêm ôm chặt cô và đặt cô lên giường:
– Nghỉ trưa đi em! Có đau lưng không? Em làm việc cắm hoa sáng nay mệt lắm rồi đấy!
Quỳnh lắc đầu:
– Không anh, em quen rồi. Không có vấn đề gì đâu!
Khiêm ôm cô và xoa xoa nhẹ sau lưng Quỳnh:
– Em hãy chuyển giao công việc cắm hoa cho cửa hàng lẻ đi, chỉ làm công việc quản lý và ký hợp đồng thôi, đừng làm mệt mỏi bản thân như thế!
Quỳnh cười khúc khích:
– Nếu chỉ là quản lý thôi, em đã dùng bằng quản trị kinh doanh của mình để làm công ty của bố mẹ rồi. Nhưng vì em yêu thích hoa, nên em không thể rời xa chúng. Anh không thấy chị Uyên thỉnh thoảng cũng ghé đây và ngồi cắm hoa sao?
Khiêm vuốt tóc cô:
– Anh chỉ muốn em thoải mái, không muốn em phải vất vả. Anh lo lắng cho em!
Quỳnh cười:
– Làm điều mình thích thì không có gì vất vả cả, đúng không chủ tịch?
Với bộ mặt hồn nhiên, nụ cười của cô làm Gia Khiêm muốn chiều chuộng hết mức, không thể bỏ lỡ một nụ hôn nồng nàn. Bàn tay của họ nắm chặt nhau, môi hòa quyện, hơi thở dồn dập khiến cả hai cơ thể trở nên nóng bỏng. Quỳnh, mặc dù say đắm trong nụ hôn, nhưng vẫn giữ tinh thần tỉnh táo và nhẹ nhàng đẩy Gia Khiêm ra:
– Không được, Khiêm, không được!
Chivas nhẹ nhàng hôn lên môi cô và nói:
– Anh xin lỗi, anh đã hứa rồi mà. Chúng ta nghỉ ngơi đi!
Anh nói xong và nằm xuống ngay cạnh cô, tránh tư thế ái muội trước đó và ôm Quỳnh để ngủ ngon lành.

Tối hôm đó, Gia Khiêm đưa Quỳnh đi ăn rồi đưa cô về tiệm hoa:
– Em nghỉ ngơi đi, anh sẽ kiểm tra quán Bar một chút và sau đó sẽ về đây với em!
Quỳnh cười:
– Em cũng kiểm tra doanh số đã, nếu có khách mua hoa thì phải bán, đóng cửa sớm buồn lắm. Anh không muốn về nhà hả?
Gia Khiêm ôm eo Quỳnh:
– Nếu em ở đâu, nhà anh cũng ở đó! Hoặc anh có thể đưa em về nhà vú Năm rồi anh về sau.
Quỳnh lắc đầu:
– Không, em còn công việc, anh đi Bar trước đi. Chúng ta sẽ nói chuyện sau.
Gia Khiêm gật đầu, hôn nhẹ trán cô:
– Được vậy vợ, anh đi đây!
Nói xong, anh chàng chủ tịch này vẫn ôm Quỳnh thêm một lúc trước khi rời đi mặc kệ ngày đã khuya.

Trong khi đó, tại bệnh viện Thiên Vỹ…
Sau khi được cấp cứu kịp thời và do cơ thể thường xuyên tập luyện, ông Minh Nhật đã tỏ ra khỏe mạnh hơn rất nhiều chỉ sau một ngày. Tuy nhiên, Thiên Vương vẫn khuyên ông nên ở lại điều trị từ năm đến bảy ngày nữa để đảm bảo sức khỏe hồi phục hoàn toàn:
– Hãy xem đây như là một kỳ nghỉ đi chú!
Bà Nhi nắm tay chồng:
– Kem đúng đấy, anh phải chăm sóc cho kỹ để không có vấn đề gì xảy ra nữa!
Ông Nhật cười:
– Được rồi, anh ở lại đây nghỉ làm gì?
Thiên Vương nói thêm:
– Chú có thể đi dạo, uống cà phê thư giãn thoải mái, quần áo thì mặc bất cứ thứ gì chú muốn, không cần phải mặc đồ bệnh viện, miễn sao chú cảm thấy thoải mái là được!

Ông Nhật và bà Nhi nhanh chóng bày tỏ lòng biết ơn đối với Thiên Vương. Anh chàng bác sĩ điển trai tiếp tục nói:
– Hôm nay tôi làm nhiệm vụ ở bệnh viện, nếu cô chú cần bất cứ điều gì, hãy gọi cho tôi. Và các y tá đang ngồi ở trước cửa phòng, chỉ cần nhấn nút đỏ này là họ sẽ đến ngay ạ!
Bà Nhi cười:
– Được rồi, chú hiểu rồi. Cháu ăn chưa, Vương?
Vương cũng cười:
– Dạ, cháu ăn rồi ạ. Trước đây cháu đã tranh thủ ăn. Bây giờ cháu chào cô chú nhé.
Rời khỏi phòng, Vương gặp Tuệ An đang đi cùng mấy người bạn:
– Chào anh Vương. Anh tới thăm bố em à? Bố em có sao không anh?
Vương gật đầu:
– Ừ, anh đến kiểm tra tình hình của chú ấy, nhìn chung là tiến triển rất tốt. Vì cơ thể của chú Nhật khỏe mạnh nên nhanh chóng ổn định. Hôm nay anh trực, cần gì em gọi anh nhé!
Cà Chua gật đầu:
– Dạ, em cảm ơn anh ạ! Giờ em đưa mấy bạn học cùng cấp ba vào thăm bố. Sắp tới hội khóa cấp ba, em có lẽ sẽ sang Pháp với bố mẹ, nên hôm nay tụ tập mấy bạn để vui ạ!
Thiên Vương cười:
– À, anh hiểu rồi. Em và các bạn cứ vào đi!
Các bạn của An cũng chào Vương. Anh bước đi và Thùy Lan, một cô bạn của An, nhếch miệng:
– À, anh bác sĩ kia có vợ chưa?
Cà Chua nhìn bạn:
– Hả? Mày hỏi làm gì vậy?
Lan nháy mắt:
– An, mắt mày có vấn đề hay sao mà không thấy anh ấy đẹp trai quá đối với mức độ chấp nhận được vậy hả? Chắc là mai mày phải ốm để vào bệnh viện gặp anh ấy rồi.
Mọi người xung quanh cười nhẹ. Cà Chua đưa tay “suỵt” rồi mở cửa phòng của bố. Ông Nhật rất vui khi nhóm bạn trẻ đến thăm. Ngồi một lúc, Thùy Lan nói:
– Bác ơi, chúng cháu xin phép được đưa An đi chơi một chút ạ, vì hội khóa sắp tới An không tham gia được ạ!
Ông Nhật cười tươi:
– Ừ, mấy đứa đi đi, nhớ giữ an toàn nhé!
Nhóm bạn của An rủ nhau đi vào quán Bar S, nơi họ có thể vừa nhâm nhi vừa thưởng thức mấy màn biểu diễn và tự do nhảy múa. Cà Chua dẫn mọi người vào. Thùy Lan nhìn Cà Chua và khều khều tay:
– À, nghe nói mày quen cả ông chủ ở đây à?
Cà Chua gật đầu:
– Ừ, anh ấy và anh bác sĩ là anh em thân thiết cơ!
Thùy Lan nói:
– Ừ, hiểu rồi, chắc là những người đẹp trai họ chỉ chơi với nhau thôi!

Cả đám cười vui vẻ. Cà Chua, sau những sự kiện trước đó, thấy Gia Khiêm đứng gần bàn cô. Cô do dự không biết nên chào anh hay không. Khi cô đang phân vân, Gia Khiêm đi ngang qua bàn cô và tỏ ra ngạc nhiên:

– Tuệ An, em tới chơi với bạn à?

Cà Chua đứng dậy và tiếp tục giới thiệu Gia Khiêm với nhóm bạn:

– Anh ấy là Gia Khiêm, chủ tịch Hoàng Gia Khiêm. Thùy Lan thấy anh ấy và không kìm được sự phấn khích:

– Anh có phải là chủ tịch Hoàng Gia Khiêm không ạ?

Gia Khiêm cười:

– Ừ, cảm ơn em đã nhận ra anh nhé! Các em ngồi chơi vui vẻ nhé!

Lan gật đầu mà mắt vẫn không rời khỏi Gia Khiêm. Khi anh đi, Lan nhíu mắt chêu chết Cà Chua:

– Này, sao mày không tán anh ấy đi, thấy nói chuyện vui vẻ gần gũi vậy mà?

Cà Chua cười và nói:

– Anh ấy chuẩn bị cưới vợ rồi. Tao chỉ là em kết nghĩa, có yêu đâu mà tán?

Rồi cô nhìn mấy bạn:

– Các bạn uống gì nào? Tớ lại chỗ quầy pha chế nói với họ làm cho, chứ mấy em bồi bàn chắc đang bận. Tớ lại dặn đảm bảo sẽ có thêm những vị rất đặc biệt nha.

Mấy người bạn cũng trả lời. An nói:

– Ngồi đây chờ tớ một chút nhé!

Cà Chua đi lại phía quầy pha chế. Thùy Lan vẫn tìm kiếm Gia Khiêm trong ánh sáng và âm nhạc sôi động của quán Bar. Cô cảm thấy chân thực hơn so với quán cà phê, thân hình uốn éo thực sự hấp dẫn hơn cái phong cách lịch thiệp của quán cà phê.

Mọi người nhận được đồ uống và Lan cầm cốc của mình với nụ cười:

– Tao đi vệ sinh một chút nhé!

An gật đầu. Lan đứng dậy nhanh chóng và sau một lúc, từ nhà vệ sinh, cô thấy Gia Khiêm đang nhìn đồng hồ. Cô quyết định tiếp cận và hỏi:

– Anh Gia Khiêm đúng không ạ?

Khiêm quay mặt lại với vẻ hơi bối rối:

– Ừ, em là…

Lan cười:

– Anh quên rồi à? Em là bạn của Tuệ An!

Khiêm ” à ” một tiếng và nói:

– Ừ, em thấy quán Bar thế nào?

Lan gật đầu:

– Dạ, quá ổn anh ạ. À, anh Gia Khiêm ơi, thực ra em biết anh từ lâu lắm rồi. Em hâm mộ anh nhiều, nhưng mới có dịp gặp mặt. Hôm nay quả là một ngày tốt đẹp. Anh có thể ngồi chung bàn với chúng em được không ạ? Các bạn của em cũng rất hâm mộ tài năng của anh!

Gia Khiêm quay lại bàn và sau khi chào hỏi mọi người, anh chấp nhận ngồi cùng với nhóm của Lan:

– Ừ, được, các em cứ ngồi đây thoải mái. Vậy các em hâm mộ tôi à?

Mọi người cười và thể hiện sự hâm mộ. Lan nói:

– Dạ, chúng em rất ngưỡng mộ anh, anh chịu khó giới thiệu và chia sẻ kinh nghiệm cho chúng em nhé!

Thực tế, Gia Khiêm không có ý định ở lại lâu, vì vậy anh quyết định nhấp môi một chút rồi về với Quỳnh. Anh gọi bồi bàn để có một chiếc ly, vì công việc kiểm tra đã xong và mọi thứ đều rất ổn. Lan rót nửa phần cocktail của mình vào chiếc ly mới và chủ động đưa cho Khiêm. Mọi người cùng cụng ly với anh và chúc mừng. Khiêm uống một chút rồi đứng dậy nói:

– Các em chơi vui vẻ nhé, anh có việc một chút! Anh phải đi đây!

Lan cũng đứng dậy, chìa tay ra và bắt tay anh:

– Dạ em cảm ơn anh nhiều ạ!

Khiêm gật đầu và quay bước đi. Tuy nhiên, chỉ đi vài bước, anh cảm thấy cơ thể không ổn. Cổ họng nóng dần lên và cả cơ thể nóng lên. Khiêm dừng chân, cố lắc lắc đầu, nhưng tiếng Lan như nước chảy mềm mại:

– Anh Gia Khiêm, anh có mệt không ạ?

Khiêm lắc đầu, cố xua tay:

– Không, anh về nhé!

Tuy nhiên, anh không thể bước nổi nữa, tiếng Cà Chua vang lên:

– Chivas, anh ổn không?

Lan nói:

– Tuệ An, cậu thanh toán đi, để tớ dìu anh ấy ra ngoài đây xem có thoáng hơn không. Có vẻ anh ấy trúng gió hay sao đó!

Cà Chua thực sự lo lắng cho Gia Khiêm, nhưng cô biết mình cần giữ một khoảng cách nhất định với anh để tránh hiểu nhầm. Do đó, cô gật đầu theo cách giải quyết của Lan…

Bài viết liên quan