Lấy chồng khùng chương 3 | Tắm cho chồng

04/12/2023 Tác giả: Hà Phong 330

Tôi nuốt muỗng cơm, nhưng giống như có gì đó đang cản trở ở cổ họng, và Phong lại cười hề hề như thể đang giữ lại sự bực tức. Tôi giận dữ, ngoảnh mặt và không muốn nói chuyện với Phong nữa.

“Vợ ơi, quay qua đây ăn cơm nè…”

“Vợ ơi…”

“Vợ ơi…”

Anh Phong gọi tôi và kéo vai tôi, nhưng tôi quay lại lườm anh ta. Phong, có vẻ như nhận ra sai lầm, gật đầu và nhìn xuống. Tôi nói, nén giận:

“Sau này anh đừng làm như vậy với tôi nữa, đừng ép tôi làm điều gì khi tôi không muốn!”

Phong nhìn tôi, miệng vẫn tủm tỉm nhưng ánh mắt lấp lánh. Tôi cảm thấy hơi lo lắng, nhưng sau đó anh ta đưa tay lên và áp vào mặt tôi. Tôi điếng người, trố mắt nhìn anh ta, nhớ lại cảm giác này từ quá khứ khi ba chuẩn bị hôn mẹ Lan. Mặc dù đã lớn, nhưng cảm giác đó khiến tôi khó thở. Nhưng thay vì hôn, Phong chỉ chạm nhẹ da trán của tôi và cười ngặt nghẽo:

“Vợ dính cơm trên miệng này. Lêu lêu, lớn rồi mà vẫn giống con mèo quá.”

Tôi mở mắt, nhìn Phong, và cảm giác đau điếng từ nụ cười của anh đánh mạnh vào tâm tư của tôi. Tôi tức giận và ʇ⚡︎ự nhiên nghĩ đến cảnh Phong, chồng của tôi, là một người điên. …

Cả ngày đó, tôi chỉ ở trong phòng với Phong, nghe anh ấy luyên thuyên vô nghĩa. Tôi im lặng, chỉ trả lời vài câu hời hợt. Đến tối, tôi đi vào phòng tắm để thay đồ, mặc bộ áo dài và bà ba. Ngồi trước gương, tôi thấy Sen đi vào phòng. Cảm giác này không thoải mái chút nào. Phòng của tôi là nơi riêng tư, nếu Sen muốn ra vào, phải gõ cửa. Lần này, nó chẳng gõ cửa, và tôi không giữ được bình tĩnh:

“Sen?”

Nó quay lại, ánh mắt như thể nói: “Gọi tôi làm gì?” Dù nó không trả lời, tôi vẫn nói:

“Sao vào phòng mà không gõ cửa?”

“Trước giờ tôi vẫn thế, mợ vẫn cho phép tôi vào. Nếu mợ không muốn, tôi không vào, ai sẽ hầu hạ và tắm cho mợ?”

Tôi bất ngờ nghe nó nói như vậy, nhìn sang Phong, anh ta đang ngồi cạnh cửa sổ chọc bụi hoa. Phong có vẻ nhìn chút bất ngờ khi nghe Sen nói, nhưng sau đó anh ta quay trở lại tình thế bình thường. Tôi tự hỏi nếu Sen tắm cho Phong sẽ như thế nào. Nghĩ về điều đó đã làm tôi cảm thấy nóng mặt.

“Nhưng bây giờ cậu có vợ rồi, nên cậu không cần phải làm những việc này đâu?”

“Nhưng mà…”

Trước khi Sen nói hết, Phong đã đứng bên cạnh nó, níu tay nó và nhìn về phía tôi, tỏ ra sợ sệt. Mặc dù giọng anh ta trầm ấm và dễ thương, nhưng tôi cảm thấy ghét anh ta ơi là ghét.

“Vợ hung dữ, vợ ra ngoài đi. Sen tắm cho tôi được rồi, tôi không cần vợ đâu.”

Tôi đột nhiên trợn mắt, nhìn Phong, còn Sen cũng nhìn Phong với ánh mắt ngạc nhiên. Chẳng mấy chốc, Phong đã thuyết phục nó, nó nói với tôi:

“Dạ mợ, cậu nghe cậu nói chưa? Cậu chỉ muốn Sen tắm cho cậu thôi đó nha.”

Tôi không phải thất bại trước nó, vì vậy tôi lên tiếng trả lời ngay lập tức.

“Từ trước đến nay, việc tôi tắm cho cậu là do tôi, nhưng giờ cậu là chồng tao, hãy để tao lo việc tắm.”

“Mợ ngang ngược quá nha, mợ không thấy cậu bảo con tắm sao?”

“Mày mới ngang ngược đó.”

“Mợ…”

Cãi nhau với nó làm tôi mệt mỏi và nổi cáu, tôi cúi xuống gỡ đôi guốc trên chân. Tôi nghiến răng:

“Nếu mày còn nói thêm một từ nào, tao tát mày đến mất cả cái răng ngay đấy! Đời tao chưa từng gặp ai tồi tệ như mày đâu, chồng người ta mà phải tự lo việc tắm sao?”

Nó nép vào Phong, và Phong, ngốc ơi là ngốc, không bảo vệ lại vợ mình trước con Sen.

“Vợ hung dữ, không cho vợ ᵭάпҺ Sen, vợ ᵭάпҺ Sen tôi báo người bắt mợ.”

Tôi tức giận với con Sen, và nghe Phong bảo vệ nó, tôi muốn trào ra lửa. Tôi quay lại gằn giọng với anh ta:

“Bây giờ, anh cho nó tắm hay để tôi tắm cho anh? Nếu anh để nó tắm, tôi sẽ đi và không làm vợ anh nữa. Lúc đó, dù ông Trần về cũng không giúp gì được cho anh đâu.”

“Vậy vợ tắm hả?”

“Ừ.”

Phong đẩy con Sen ra, có vẻ như anh ta hiểu ý tôi. Anh ta đẩy nó ra khỏi phòng khiến con Sen chỉ đứng ngỡ ngàng không biết nói gì.

“Sen ra ngoài đi, kiếm gì đó cho tôi ăn, tôi đói rồi.”

Con Sen nhìn tôi hậm hực, và nghe Phong nói, nó cố ý níu tay anh ta.

“Cậu… cậu không thương con, cậu hùa với mợ ЬắϮ пα̣t con.”

Con Sen hụt hẫng trước mặt Phong, tôi vui mừng với cú đòn này. Không cần biết Phong đang nghiêm túc hay đùa, lần này anh ta không làm tôi thất vọng.

Con Sen trở ra, và khi cánh cửa đóng lại, Phong bắt đầu kéo tôi vào phòng tắm.

“Vợ tắm… tắm cho tôi đi…”

Tôi không cười nữa, tôi chỉ nói phục phịu vì sự chọc tức từ con Sen, không phải vì tôi muốn tắm cho anh ta.

“Anh ʇ⚡︎ự tắm không được à?”

“Không biết tắm…”

“Thì lấy nước xôi vào người, lúc nào mát thì đi ra và mặc đồ vào.”

Tôi nói xong, Phong bắt đầu khóc to.

“Vợ gạt tôi, vợ nói vợ tắm cho tôi mà… vợ không tắm tôi, bảo con Sen tắm. Tắm với nó vui lắm luôn…”

Phong bước đi, tôi níu tay anh lại, tức đến mức muốn nổ tung. Tôi thở dài và nhẹ nhàng nói với Phong:

“Được rồi, tắm thì tắm… Cởi quần áo đi.”

“Vợ cởi đi. Tôi không biết cởi. Thường ngày…”

“Im… nếu nói thường ngày, con Sen còn giúp anh cởi quần áo thì tôi cũng không cần phải nhắc anh đâu…”

Phong liền gật đầu, mỉm cười hớn hở với tôi, đôi tay vỗ bôm bốp mấy phát và nhảy cẫng lên.

“Đúng rồi, thường ngày Sen cởi đồ tôi, hôm nay có vợ vui ơi là vui.”

“Anh…”

Lướt ánh mắt trút dữ dội về phía Phong, tôi cảm thấy bức xúc nhưng vô dụng, sự tức giận bên trong tôi như một quả cầu nổi trên dòng nước.

Mở mấy nút áo của Phong, trước mắt tôi là bức hình ռ.ɠ-ự.ɕ vạm vỡ, khiến tôi trầm trồ. Bàn tay mình lỡ chạm vào da ϮhịϮ của Phong, một cảm giác nóng bừng truyền đến. Tôi bất ngờ, ngượng ngùng rút tay lại, len lén nhìn Phong – anh ta vẫn ngơ ngác, hồn nhiên.

Cởi áo xong, bàn tay tôi lướt qua bụng Phong, chạm vào lưng quần và tôi cảm nhận được sự nóng bỏng. Đầu tiên trong đời tôi làm việc như này, và tôi tự hỏi sao lại cảm thấy ngần ngại như vậy. Phong bỗng nhiên nói:

“Vợ chẳng biết tắm gì cả, vợ vụng lắm. Gọi Sen vào đây đi.”

Tôi đáp:

“Coi bộ anh cũng biết đòi hỏi quá đó.”

Phong nói:

“Sen tắm sướиɠ hơn vợ.”

“Tắm thế nào?”

“Cởi đồ tôi ra, rồi Sen cho xà bông vào, Sen tắm cho tôi từ trên xuống dưới. Nói cho vợ nghe, Sen tắm xong tôi thơm lắm đó.”

Tôi cảm thấy xấu hổ khi tưởng tượng điều này, nhưng Phong dường như thấy bình thản. Con Sen có vẻ là một người khéo léo, nhưng tôi quyết định phải giữ anh ta ở khoảng cách an toàn.

“Anh đứng im đi, tôi tắm cho. Cấm anh gọi con Sen.”

“Ờ, vợ hung dữ.”

Tôi nhắm mắt, hai tay cầm chặt vào quần của Phong và một cảm giác lạ lùng chạy xuống. Nhưng rồi mọi chuyện bất ngờ diễn ra khi tôi vô tình chạm vào cái vật cứng cứng của Phong. Tôi rút tay ra nhanh chóng, trải qua một trạng thái xấu hổ và hồi hộp. Mở mắt ra, tôi nhìn lên Phong.

Gương mặt anh ta nghiêm túc, nhưng ánh mắt giữa tâm trí của anh ta tràn ngập sự hài hước. Tôi nhìn lên, và Phong tỏ ra ngây ngô, như không có chuyện gì xảy ra.

!
Tôi nhìn Phong với đôi mày nhăn lại, anh ta dường như không hề bị ҟҺùпg. Tôi tức giận nên lớn tiếng hỏi:

“Anh không bị ҟҺùпg à?”

Phong nhìn tôi một cách chăm chú, nụ cười trên gương mặt anh thêm rõ ràng, đôi môi mỏng vẫn giữ nguyên nụ cười cợt nhã. Anh cất giọng:

“Tôi có nói với vợ tôi là bị ҟҺùпg à?”

Tôi mở miệng nhìn Phong, hoàn toàn bất ngờ. Tôi đã nghi ngờ, nhưng nếu Phong không thừa nhận, tôi không thể nhận ra được. Phong thực sự giỏi trong việc giả ҟҺùпg. Giọng cười, bản ngây ngô, tất cả đều rất tự nhiên. Nhưng tại sao anh ta lại làm vậy? Tôi nhìn Phong, đầy tò mò, không hiểu rõ sự tình bên trong.

Giờ tôi hiểu ra, Phong không hề bị ҟҺùпg, anh ta chỉ cố ý chọc tôi. Tôi đỏ cả mặt, đưa tay ᵭάпҺ bụp vào người anh ta, uất ức nói:

“Vậy sao anh lại giả vờ bị ҟҺùпg? Lại còn… ờ… mắc cỡ quá đi…”

Bài viết liên quan