Lấy chồng khùng chương 31 | Sự thật về sự phá sản

12/12/2023 Tác giả: Hà Phong 605

Tôi nghe xong không hiểu đang có chuyện gì nên vội vàng bước nhanh xuống giường, khoác nhẹ chiếc áo đi ra, và má cả cũng đã có mặc. Tôi thấy Phong đứng đó nhếch môi cười nhạt với chị My.

“Chuyện gì mà mới sáng ra cô đã ồn ào quá vậy? Sao đòi ở lại đây cơ mà? Chưa đi vừa qua một đêm đã đòi về rồi.

Má cả nói xen vào, giọng hơi gắt:

” Cái gì? Con đòi về nhà à? Ngọc My con đang giỡn mặt với ta đúng không?

Ngọc My trừng mắt đáp trả, giọng nói lảnh lót vang lên giữa sân nhà không chút nao núng:

“Tôi không có giỡn. Mà là tôi không muốn ở nhà các người nữa.

Má cả cao giọng bực mình lên tiếng:

” Lý do?

“Lý do là… là tôi không thích ở nhà bà nữa. Nhà mấy người đang sắp phá sản, cái xưởng gỗ còn chuẩn bị sang tên cho người ta. Thử hỏi tôi còn chui đầu vào đây để làm gì?

Sau câu nói đó, một cái tát rơi xuống gương mặt trắng hồng của chị My, in hằn cả 5 dấu tay. Má cả giận run người, cay cú nhìn chị My, lớn giọng mắng:

” Thì ra là cô muốn về đây chỉ chủ yếu ham của nhà tôi thôi à? Thế mà tôi cứ tưởng cô ngoan hiền ra sao? Hóa ra cũng là loại gái thấy tiền thì sáng mắt mà thôi.

“Haha…

Chị My vừa cười vừa đưa tay lên sờ lấy mặt mình, giọng đầy hả hê:

” Đời này cũng vì tiền bà mới ép tôi lấy con bà để trừ nợ chứ có tốt đẹp gì mà nói tôi. Cũng may là tôi lớn ๓.ạ.ภ .ﻮ nên con Vy nó mới thay tôi bước vào đây chịu khổ thôi. À mà nói cho bà biết tin vui nha. Xưởng gỗ sắp về tay tôi rồi ấy. Bà biết lý do không. Là anh Minh, anh Minh bạn trai tôi sắp mua lại xưởng gỗ nhà bà rồi đó.

Mặc tình cho chị My hả hê, thì bên này Phong vẫn rất bình thản, chẳng chút thái độ bất ngờ nào. Còn tôi nghe đến đây câu chuyện, tôi bức xúc lắm. Không ngờ tính nết chị My theo năm tháng vẫn chẳng chịu thay đổi chút nào, lại còn hỗn láo nữa chứ? À mà lúc nãy tôi nghe chị nói bạn trai chị tên Minh? Chẳng lẽ cái người mà lúc tôi về ăn giỗ bên nhà có nghe mẹ Lan và người phụ nữ kia nhắc đến…

Nói dứt lời, chị My ngoảnh mặt bước quay đi. Tôi thấy lạ là Phong cũng không lên tiếng gì hết, và má cả thì mỉm cười bí ẩn sau đó đi một mạch vào nhà luôn. Cảm nhận có gì đó đằng sau việc này, tôi liền vội đi tới, gọi chị My một tiếng. Khi chị quay lại, tôi buộc miệng hỏi:

“Chị có chắc là tên Minh đó còn thương chị và muốn cưới chị sau lần chị ҳúc ρhα̣m mẹ anh ấy không?

Nghe tôi hỏi vậy, nét mặt chị My hơi chột dạ, nhưng sau đó nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh, trả lời tôi:

” Tao chắc chứ? Anh ấy làm sao bỏ tao được. Đêm qua tao và anh ấy còn có một đêm mặn nồng nữa cơ mà?

Nhắc đến đó, chị My có vẻ thẹn thùng, còn tôi thì càng lúc càng đoán chắc rằng trong việc này không hề đơn giản. Nhưng nghĩ nếu tôi nói thêm nữa, chắc chị My cũng chẳng nghe, nên chỉ ừ nhẹ một tiếng.

Chị My nhìn tôi nguých dài rồi bước đi ngoe nguẩy.

“Rách việc…!

Tôi đứng nhìn theo chị, trong lòng chỉ thở dài. Từ nhỏ đến lớn, tôi và chị sống chung nhà, tuy chị không ưa gì tôi và tôi cũng ghét tính của chị. Nhưng đột nhiên, tôi cảm nhận việc chị đang bước chân đi đến không an toàn chút nào, đặc biệt đối với Phong. Tính tình anh hơi trầm tính vậy thôi, nhưng từ những chuyện đã xảy ra, tôi nghĩ anh cũng đã trải qua những thử thách khó khăn khiến gia đình anh lâm vào cảnh khó khăn.

Lòng tôi nặng trĩu, khẽ lắc đầu. Đúng lúc này, đằng sau lưng tôi, anh bước đến. Giọng anh vang lên đều đều:

” Mới sáng nhìn mặt em ủ dột thế?

Tôi nhìn Phong, tâm tư trĩu nặng:

“Chuyện chị My? Anh có nhún tay vào không?

Phong cau mày nhìn tôi:

“Sao em hỏi vậy?

” Em thấy có điều không ổn? Chắc chắn anh không dễ dàng để chị đi như vậy?

“Em không tin anh à?

” Không?

“Tại sao?

” Thái độ của anh! Em đoán là vậy?

“Thôi vào nhà, em không nên để tâm nhiều đến vậy?

Đến trưa hôm đó, sau khi ăn cơm xong, thấy Phong lên xe đi đâu đó với anh Hải và thằng Tèo. Tôi mới chầm chậm đi sang gõ cửa phòng của má cả.

” Má ơi…con vào được không má?

Bên trong, tiếng má cất lời:

“Con vào đi. Cửa không khóa!

” Dạ!

Cứ tưởng là chỉ có mỗi mình má trong phòng, nhưng khi tôi đẩy cửa đi vào, mới biết còn có cả ba chồng tôi đang trong phòng cùng má. Cả hai đang ngồi ở bàn, xem sổ sách gì đó. Khi thấy tôi đi vào, ba và má đều ngước lên nhìn. Cũng vì vậy, tôi hơi e dè.

“Thưa ba… thưa má… con có chuyện muốn nói.

Ba chồng tôi ừ một tiếng, còn má thì gật đầu, bảo tôi đi lại ghế ngồi. Nhưng tôi không dám, chỉ đứng chắp tay lại ngập ngừng lên tiếng:

” Con… con xin lỗi ba má!

Má nhìn tôi nhíu mày, còn ba thì ngước nhìn tôi:

“Có chuyện gì con cứ nói đi. Sao lại ấp úp vậy hả?

Tôi hít một hơi thật sâu, can đảm lên tiếng:

” Dạ con muốn nói đến chuyện con… con không phải Ngọc My… con xin lỗi ba má.. thật ra con không cố ý?

Nghe tôi nói vậy, má cả chỉ cười, nhìn má cười mà tôi ngạc nhiên. Còn ba chồng thì nhìn tôi, đôi mắt nheo lại hắng giọng lên tiếng:

“Hôm qua nay ba má không hỏi con là vì muốn con tự lên tiếng nói với ba má. Thật ra thằng Phong nó nói chuyện này với ba má rồi. Ban đầu thì ba cũng giận lắm, nhưng mà má bây giờ có giải thích nên ba cho qua. Với lại chúng ta cũng mặc định con là con dâu nhà này rồi, nên Ngọc My hay Ngọc Vy gì miễn sao má bây chấp nhận là ba đồng ý?

Tôi sững người, trong lòng nhẹ đi vài phần khi nghe ba nói mấy lời đó. Ngay lập tức nhìn sang má cả. Và thấy bà đứng lên ung dung bước tới gần tôi. Má nắm tay tôi đi tới, bảo tôi ngồi xuống ghế. Má căn dặn mấy lời:

” Từ nay trong gia đình là người một nhà con đừng nên khách sáo đến vậy? Có chuyện gì cứ mạnh dạn nói cho ba má nghe rõ chưa? Còn nữa, con đừng lo lắng chuyện của Ngọc My. Thật ra trước đó, người má muốn về làm dâu má là con đó, nhưng do thời gian má bị bệnh Vú Huệ một tay che trời rồi nói dối với ba con rằng má chọn con My… bà ta và bà Lan có mối quan hệ thân thiết nên họ cấu kết thôi. Cũng may con My tính nết xấu, nghe tin thằng Phong không lấy, chứ nếu không nó mà về đây chắc hôm nay má bị hại mất rồi.

Tôi húc hồn, cảm giác như trái tim tôi vỡ òa khi mỗi lời của má như một giải thoát cho nỗi lo lớn trong lòng. Tôi ôm lấy má, khóc nức nở:

“Con cảm ơn má, cảm ơn gia đình đã cho con một mái ấm mới, cảm ơn ba má đã rộng lòng bỏ qua lỗi lầm của con. Hu hu…

Má cười hiền, ôm tôi vào lòng, truyền đến tôi hơi ấm của người mẹ, một cảm giác tôi đã lâu không thể tìm thấy. Má nhìn tôi trìu mến, vuốt nhẹ mái tóc tôi. Má an ủi:

” Ngốc quá, lỗi này cũng không phải con cố ý đâu, mà ba má không để tâm thì con lo lắng chi hả? Nín đi nè? Con mà khóc, má lại buồn đấy?

Tôi ngước lên, đôi mắt sũng nước nhìn má bất ngờ mấy giây:

“Sao…sao má biết con có…có….?

” Thằng Phong nói má biết rồi. Từ nay nếu thấy có lỗi thì chăm sóc bản thân cho thật tốt, sanh cháu má ra khỏe mạnh là chuộc lỗi được rồi.

“Dạ má!

Ba chồng tôi nhìn hai má con tôi. Ông mỉm cười, vầng trán cao đã giãn sao khi mọi chuyện sáng tỏ. Sau khi ngồi nói chuyện với ba má một lúc, tôi xin phép rời đi để ba má tiếp tục công việc…

…..

Những ngày sau đó đối với tôi chỉ có niềm vui và hạnh phúc. Tôi được mọi người yêu thương, Phong chiều chuộng, dì Lành và bé Linh quan tâm. Tâm trạng tôi thoải mái, dù có lúc gặp con Sen, nó thể hiện thái độ không ưa tôi, nhưng vì lúc nào bên cạnh tôi đều có người khác, nên tôi không bị nó kiếm chuyện gì. Bình yên êm đềm trôi qua… Cho đến khi bé con trong bụng tôi được 4 tháng.

Hôm đó, Phong đưa tôi đi khám thai định kỳ và bác sĩ tiết lộ giới tính của bé con trong bụng tôi là con trai. Cả hai rất vui vẻ, ban đầu tôi và anh có thống nhất là dù con trai hay gái, chúng tôi sẽ đón nhận mà không phân biệt đối xử. Nhưng khi biết rõ là bé trai, anh hồn nhiên vui mừng gấp đôi. Tôi hiểu điều đó, vì dù sao gia đình anh cũng còn neo người, nên bé trai là niềm vui lớn không chỉ đối với chúng tôi mà còn đối với ba má.

Trên đường về, khi đi ngang qua xưởng Phong, anh nói tôi ghé ngang một chút, và rồi anh dẫn tôi vào. Khi bước đến cửa, tôi kéo tay anh lại và thắc mắc:

“Anh? Xưởng gỗ này gia đình ta đã bán cho người khác à?

Phong nắm tay và nhìn tôi nghiêm túc:

” Không có.

Tôi bất ngờ thốt lên:

“Vậy sao lúc đó chị My nói là gia đình bán cho bạn chị rồi mà?

Phong làm ra vẻ mặt vô tri:

” Cô ta nói thế, anh không nói vậy đâu?

“Nhưng mà???

” Thôi, vào đi. Vào rồi sẽ rõ.

Dù rất khó hiểu, nhưng tôi đành đi theo anh. Điều đó khiến tôi thấy rối bời trong đầu, và cảm giác ở bên Phong mỗi ngày đều có những điều mới lạ.

Bên trong xưởng gỗ là một không gian lớn, lớn hơn gấp đôi, ba lần cái nhà tôi đang sống. Công nhân nhiều, nhưng ở đây khá bụi bặm, nên Phong không cho tôi đi gần chỗ làm việc. Anh dẫn tôi thẳng vào phòng đang mở cửa. Khi bước vào, một người thanh niên, trẻ trung như Phong, đứng lên và cúi đầu trước anh.

 

 

 

 

“Anh Phong mới đến! Đây là…

Phong trả lời

” Vợ tôi!

“Chào chị. Tôi là Minh. Quản lý xưởng ạ.

Tôi gật đầu, đồng thời ngước nhìn anh ta.

” Minh…chẳng lẽ người này là người mà chị My quen, nhưng sao anh ta lại ở đây? Vậy chị My đâu rồi? Tôi cau mày nhìn dù trong đầu có nhiều thắc mắc nhưng thấy không tiện hỏi nên tôi im lặng luôn

” Bảng hợp đồng bên kia cậu làm xong chưa? Đưa tôi xem….?

“Đây ạ!

Thấy Phong đang có việc cần bàn với lại tôi cũng hơi buồn đi tiểu, do dạo này bụng tôi hơi to nhịn tiểu lâu không được nên tôi liền ghé sát tai Phong hỏi nhỏ

” Anh…nhà vệ sinh ở đâu vậy?

Phong nhìn tôi quan tâm trả lời

“Để anh đưa em đi?

Tôi lật đật từ chối

” Không cần đâu, anh cứ chỉ đi ʇ⚡︎ự em đi được mà.

Phong chần chừ nhìn tôi rồi mới tặc lưỡi chỉ hướng cho tôi đi.

Bước ra khỏi phòng tôi quẹo trái, nhìn thấy tấm bảng màu xanh chỉ nhà vệ sinh nên tôi bước thẳng, vô tình lúc này lại đi ngang qua một cái kho. Tôi nghe có tiếng người nói trong đó, và nhận ra có giọng của chị My nên tôi liền dừng lại.

Tiếng chị cất lên rõ ràng như đang kể lể sự tình với một ai đó

“Mệt quá chị ạ. Nếu như ngày đó em không kiêu căng ngạo mạn, chắc có lẽ giờ này em không phải thế này đâu.

Giọng người khác lại cất lên an ủi

” Thôi em ạ, dù sao thì công việc này cũng nhẹ nhàng mà em. Cố lên. Chị em ta cứ coi như cố gắng làm đi, đừng câu nệ bản thân mình đang làm việc gì thì chị em ta sẽ thoải mái mà, tới tháng được nhận lương là thích rồi em.

“Dạ chị. Nhưng mà cũng buồn lắm chị. Bởi vì hằng ngày nhìn thấy người mình thương nhưng không dám đối mặt, công việc của mình thì lại thấp hèn, nhiều lúc em muốn đứng ra gặp anh ấy nói chuyện đàng hoàng nhưng nhìn bộ đồ tгêภ người mình, nhìn công việc dọn vệ sinh của mình đang làm…Em không đủ can đảm chị ơi…

Hức…hức…

….

Tôi đứng ʇ⚡︎ựa lưng bên ngoài, nghe vừa đủ câu chuyện của chị My, ʇ⚡︎ự nhiên lòng thương cảm của tôi trỗi dậy, ban đầu mới nghe vài câu tôi còn bất ngờ và không tin đó là lời nói của chị My đâu vì với tính nết của chị My không dễ gì chị nói ra được mấy lời đẹp đẽ vậy, nhưng nghe tiếp những câu sau thì tôi đã chắc chắn được đó là chị My, và những lời chị nói là lúc chị đã hối hận và thay đổi bản thân rồi. Nên sau khi tôi đi giải quyết việc của tôi xong tôi quyết định quay lại kho, đứng ở bên ngoài ngó đầu vào tôi gọi chị

” Chị My ơi..ra đây em có việc hỏi chị này?

“Anh Phong mới đến! Đây là…

Phong trả lời

” Vợ tôi!

“Chào chị. Tôi là Minh. Quản lý xưởng ạ.

Tôi gật đầu, đồng thời ngước nhìn anh ta.

” Minh…chẳng lẽ người này là người mà chị My quen, nhưng sao anh ta lại ở đây? Vậy chị My đâu rồi? Tôi cau mày nhìn dù trong đầu có nhiều thắc mắc nhưng thấy không tiện hỏi nên tôi im lặng luôn

” Bảng hợp đồng bên kia cậu làm xong chưa? Đưa tôi xem….?

“Đây ạ!

Thấy Phong đang có việc cần bàn với tôi, cũng vì tôi hơi buồn và cần tiểu, tôi liền ghé sát tai Phong hỏi nhỏ

” Anh…nhà vệ sinh ở đâu vậy?

Phong nhìn tôi quan tâm trả lời

“Để anh đưa em đi?

Tôi lật đật từ chối

” Không cần đâu, anh cứ chỉ đi ʇ⚡︎ự em đi được mà.

Phong chần chừ nhìn tôi rồi mới tặc lưỡi chỉ hướng cho tôi đi.

Bước ra khỏi phòng tôi quẹo trái, nhìn thấy tấm bảng màu xanh chỉ nhà vệ sinh nên tôi bước thẳng, vô tình lúc này lại đi ngang qua một cái kho. Tôi nghe có tiếng người nói trong đó, và nhận ra có giọng của chị My nên tôi liền dừng lại.

Tiếng chị cất lên rõ ràng như đang kể lể sự tình với một ai đó

“Mệt quá chị ạ. Nếu như ngày đó em không kiêu căng ngạo mạn, chắc có lẽ giờ này em không phải thế này đâu.

Giọng người khác lại cất lên an ủi

” Thôi em ạ, dù sao thì công việc này cũng nhẹ nhàng mà em. Cố lên. Chị em ta cứ coi như cố gắng làm đi, đừng câu nệ bản thân mình đang làm việc gì thì chị em ta sẽ thoải mái mà, tới tháng được nhận lương là thích rồi em.

“Dạ chị. Nhưng mà cũng buồn lắm chị. Bởi vì hằng ngày nhìn thấy người mình thương nhưng không dám đối mặt, công việc của mình thì lại thấp hèn, nhiều lúc em muốn đứng ra gặp anh ấy nói chuyện đàng hoàng nhưng nhìn bộ đồ tгêภ người mình, nhìn công việc dọn vệ sinh của mình đang làm…Em không đủ can đảm chị ơi…

Hức…hức…

….

Tôi đứng ʇ⚡︎ựa lưng bên ngoài, nghe vừa đủ câu chuyện của chị My, ʇ⚡︎ự nhiên lòng thương cảm của tôi trỗi dậy, ban đầu mới nghe vài câu tôi còn bất ngờ và không tin đó là lời nói của chị My đâu vì với tính nết của chị My không dễ gì chị nói ra được mấy lời đẹp đẽ vậy, nhưng nghe tiếp những câu sau thì tôi đã chắc chắn được đó là chị My, và những lời chị nói là lúc chị đã hối hận và thay đổi bản thân rồi. Nên sau khi tôi đi giải quyết việc của tôi xong tôi quyết định quay lại kho, đứng ở bên ngoài ngó đầu vào tôi gọi chị

” Chị My ơi..ra đây em có việc hỏi chị này?

Chị My, ra đây chút, em có điều cần hỏi chị một chút được không ạ?

 

Bài viết liên quan