Mình còn yêu nhau chương 20 | Đi chơi
Tình cảm giữa tôi và Quân ngày càng sâu đậm, nhớ lại từ khi tôi chấp nhận làm người yêu của Quân, giờ chỉ còn vài ngày nữa là tròn một năm. Thời gian thực sự trôi nhanh. Trong thời gian ôn tập, chúng tôi ít gặp nhau, chỉ trao đổi vài câu hỏi thăm qua tin nhắn. Sau những ngày học tập căng thẳng, tôi và Hương đã hoàn thành tốt. Hạnh phúc, tôi gọi điện về báo cho mẹ, và cô ấy mừng rất nhiều, hứa sẽ bắt con gà to để làm đồ ăn cho tôi. Hương cũng báo với bố mẹ và sau đó nói với tôi:
– Hôm nay thi xong rồi, chúng ta rủ Hưng và Quân đi nhậu ăn mừng đi. Lâu rồi không được thưởng thức đồ nướng, tôi đang thèm quá.
– Đi ăn thôi chứ nhậu gì. Để tôi gọi điện thoại cho Quân xem liệu nó có muốn không.
– Ngày vui mà, ăn đồ nướng thì phải nhậu. Quyết định nhậu không say không về. Mày gọi Quân đi, tôi sẽ gọi Hưng.
Tôi và Hương lôi điện thoại ra và gọi cho Quân và Hưng. Sau cuộc gọi với Quân, chúng tôi đã đặt hẹn tối nay để gặp nhau và ăn mừng. Hương nói:
– Oke hết rồi, tối nay đi nhé. Tao hẹn Hưng bảy giờ.
– Giống tao vậy, tao cũng nói Quân bảy giờ. Tối nay sẽ công khai chuyện của chúng ta luôn.
– Oke luôn nha. Thôi giờ nấu ăn rồi ngủ tí, mấy nay thức khuya học tao buồn ngủ quá.
Sau khi nấu ăn và dọn dẹp, chúng tôi về phòng ngủ. Tôi lướt Facebook trước khi đi ngủ và phát hiện một bức ảnh của anh Thuận với một cô gái. Tôi ban đầu nghĩ đó chỉ là người mẫu, nhưng sau đó nhận ra đó chính là bản thân tôi. Tôi tắt điện thoại và ngủ. Sáng hôm sau, chúng tôi dậy sớm để chuẩn bị đi chơi, và Quân, người ở nhà, bận rộn với công việc. Trước khi ra khỏi nhà, Quân gặp mẹ và chia sẻ lịch trình của mình:
– Hôm nay đi đâu vậy con, đi chơi với Thục Oanh hả?
– Dạ không, hôm nay con có hẹn với bạn. Giờ con đi đây, mẹ ăn tối một mình nhé. Con chào mẹ.
Không chờ mẹ trả lời, Quân đã nhanh chóng đi tới nhà Hân. Sau khi Quân rời đi, bà Liên cũng không có tâm trạng để ăn cơm. Bà suy nghĩ về hôn ước của Quân và nhớ về quá khứ của mình. Bà từng phải đối mặt với sự ngăn cản của gia đình khi kết hôn với ba Quân, và bà cảm thấy quen thuộc với tình huống này. Bà nhớ lại cuộc sống gia đình khi ba Quân bắt đầu có mối quan hệ bên ngoài và cuộc ly hôn cuối cùng. Mặc dù bà đã chấp nhận hôn ước cho con trai, nhưng bà hiểu rằng Quân không thích Thục Oanh. Bà cảm thấy rằng sau khi cưới, có thể họ sẽ tìm thấy tình cảm cho nhau. Quân đã nói sẽ mời gia đình Thục Oanh đi ăn và trò chuyện về đám cưới trong vài ngày tới.
…
Quân đến nhà Hân trong khoảng ba mươi phút và thấy một thanh niên đứng chờ. Quân hiếu kỳ tiến lại và vỗ vai, và đó là Hưng. Hai người gặp nhau khá ngạc nhiên. Hưng cười và hỏi:
– Này, đi đâu đấy bạn hiền?
– Tới dẫn người yêu tao đi ăn chứ đi đâu, vậy còn mày tới đây để làm gì?
Hưng cười và nói:
– Tao cũng tới dẫn người yêu tao đi ăn.
– Không lẽ… mày với Hương thành đôi rồi à. Khá lắm bạn hiền.
– Haha. Khá thật không, hay thôi lát nữa đi chung luôn, làm vài chai cho mát đi.
– Ừ, chốt vậy đi, lâu rồi cũng không uống thôi tao lại nhấn chuông đây.
Quân nhấn chuông cửa, và khi cửa mở, tôi và Hương đang chuẩn bị. Sau một thời gian ngắn, chúng tôi bước ra. Quân đội nón bảo hiểm cho mình rồi đội cho tôi, Hưng cũng làm tương tự với Hương. Chúng tôi lên đường và Quân nói:
– Em với Hương thèm ăn đồ nướng quá, mình tới quán nướng đi anh.
– Được rồi, em muốn ăn gì cũng được hết.
– Hưng này, tới quán nướng đi.
Hưng đang lái xe nghe Quân nói thế liền gật đầu và cùng nhau tìm quán nướng. Đi thêm một đoạn đường, chúng tôi tìm thấy một quán đồ nướng và hải sản. Tôi và Hương vào quán trước để chọn bàn, trong khi đó, Hưng và Quân đi gửi xe. Sau khi sắp xếp xong, bốn chúng tôi gọi món. Tôi chọn bạch tuộc nướng, Hương gọi ốc hương xào bơ tỏi, còn Hưng và Quân chọn mực nướng, càng ghẹ rang me, sò huyết nướng bơ tỏi. Đã gọi món, trong lúc chờ đợi, tôi chia sẻ với Quân:
– Anh này, anh có biết chuyện gì không?
– Hả, chuyện gì vậy em? Anh có bỏ lỡ điều gì à?
– Chuyện là, Hưng và Hương bây giờ đã là một đôi rồi đấy.
Nghe xong, Quân tỏ ra ngạc nhiên và vui mừng vì Hưng đã nói trước. Quân cười và nói với Hân:
– Chúc mừng hai người nhé, Hưng khá lắm đấy.
Hương ngồi nghe, thấy Quân ngạc nhiên, liền quay sang nói với Hân:
– Đừng chọc tao nữa, lát nữa tao bắt mày uống cho chết luôn đấy.
– Không sợ đâu, có Quân uống giúp tao rồi nên không sợ.
– Nhất định không say không về đấy.
Hương nói xong, đồ ăn cũng đưa lên. Hương gọi một thùng bia Tiger. Bốn người chúng tôi cùng ăn và uống, Hương liên tục mời tôi uống, cố ý chuốc cho tôi say. Hưng thấy Hương uống nhiều, liền ngăn lại và nói:
– Thôi em, uống ít thôi, để chừa phần anh với Quân nữa chứ, em và Hân đã uống nhiều rồi đó.
Hương không chịu, tiếp tục mời tôi uống. Tôi, chưa bao giờ uống nhiều rượu bia, nhưng vì vui mừng, cũng cạn ly với Hương. Quân ngồi nhìn thấy Hương mời tôi nhiều quá, cũng giành lại ly bia và nói với tôi:
– Em uống ít thôi, uống nhiều không quen một hồi sẽ say cắm mặt đấy.
– Anh đừng ngăn em, để em uống với Hương đi. Nhất định không say không về đấy mà.
Quân không thể ngăn nổi, Hương tiếp tục mời tôi uống. Tôi, do say bia, đã chấp nhận và uống tới tấp. Quân ngồi nhìn thấy Hương mời tôi nhiều, cũng giành lại ly bia và nói với tôi:
– Em uống ít thôi, uống không quen một hồi thấm vào say cắm mặt bây giờ.
– Anh đừng ngăn em, để em uống với Hương đi. Nhất định không say không về đấy mà.
Không thể ngăn được, Quân và Hưng đành nhìn hai cô bạn gái của mình uống tiếp. Họ uống vài lon, đến khi ly bia cuối cùng vừa hết, Hương lại gọi thêm, nhưng Hưng ngăn lại, gọi phục vụ để thanh toán rồi đưa Hương về nhà trước.
Quân thì vì Hân đang say và ói nôn nên quyết định đưa về sau. Trên đường về, Hân tiếp tục ói nôn làm Quân lo sợ, vì không biết khi đưa về nhà sẽ có ai chăm sóc cho Hân. Hương cũng say nên Quân quyết định tìm khách sạn gần đó để đưa Hân vào. Sau khi nhận phòng, Quân nhanh chóng dẫn Hân lên phòng, đưa Hân nằm xuống giường rồi vào phòng tắm để chuẩn bị khăn lau mặt cho Hân. Khi lau đến vùng cổ, Quân bỗng dừng lại, còn tôi do say nên cảm giác người nóng bừng và thấy có vật lạnh lạnh chạm vào. Tôi nhận ra đó là tay của Quân, hơn nữa, bàn tay tôi đặt lên cảm nhận rõ ràng trái tim của Quân đang đập mạnh. Tôi cũng vậy, khi nhận ra trái tim mình đập mạnh, hầu như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Tôi cảm thấy ngượng ngùng khi bàn tay của Quân bất ngờ nắm chặt tay tôi và anh ấy áp sát mặt về phía tôi. Chưa kịp phản ứng, đôi môi mềm mại của Quân đặt lên miệng tôi nhanh chóng, tạo nên một nụ hôn ngây ngất. Không biết có phải do hơi men hay không, tôi trở nên mạnh mẽ hơn và vòng tay ôm lấy bờ vai của Quân, kéo anh ấy gần hơn. Chúng tôi dính sát nhau, nghe rõ từng nhịp tim và hơi thở dồn dập của nhau. Tôi nhanh chóng cởi chiếc áo của Quân, thân hình săn chắc của anh như đã hoàn toàn chinh phục tôi.
Chúng tôi nhìn nhau mất vài giây, sau đó tôi giật mình khi bàn tay của Quân nhẹ nhàng vuốt ve từ cằm xuống ngực, cởi từng chiếc cúc áo. Tôi đóng mắt lại, cảm giác rung lên mỗi khi tay của Quân chạm vào cơ thể. Miệng của anh hôn xuống cổ rồi di chuyển về dưới ngực tôi, tôi có cảm giác như một luồng điện chạy qua cơ thể, làm tôi nằm im, dù cho Quân có làm gì tôi cũng chẳng phản kháng.
– Khoan đã… Anh đang làm gì vậy?
– Anh làm gì ư? Anh phải hỏi em câu đó mới đúng, không phải là em muốn chúng mình ở bên nhau, thuộc về nhau hay sao?
Tôi im lặng, không phản kháng Quân, và anh tiếp tục vuốt ve nhẹ nhàng lên ngực, khiến tôi ngây ngất. Đôi môi của Quân đặt lên ngực làm tôi khẽ run lên, rên nhè nhẹ. Bàn tay anh dần di chuyển xuống, chạm đến nơi nhạy cảm, làm cho hai má tôi đỏ ửng lên, và tôi ngượng ngùng nói:
– Anh… anh hư quá rồi, biết không?
– Đúng, em làm anh hư rồi. Tại em mà anh hư như vậy đấy.
Nói xong, chúng tôi lao vào nhau quên cả thời gian và không gian, đến khi mệt mỏi. Trong giấc mơ màng, tôi thấy Quân bế tôi vào phòng tắm để vệ sinh và mặc quần áo cho tôi. Sau đó, Quân hôn lên trán tôi và nói “Anh yêu em” trước khi nằm xuống ngủ bên cạnh tôi.