Nàng gia sư siêu ngầu chương 2 | Tâm tư của bé An

15/12/2023 Tác giả: Hà Phong 298

Bảo An đã mất mẹ từ khi mới một tuổi, chỉ còn lại những hình ảnh chụp chung với gia đình. Hai bác giúp việc thay phiên nhau chăm sóc bé, nhưng mỗi tối, Trung Kiên đảm nhận vai trò ru con gái ngủ. Anh luôn cố gắng bù đắp cho con gái, đặc biệt khi anh bận công tác, hai bác giúp việc mới thay phiên chăm sóc con.

Sau khi mua bộ đồ vẽ, Bảo An dành cả buổi tối để tô màu và vẽ một cô gái trẻ. Trong quá trình vẽ, anh nhận ra rằng hình ảnh cô gái này giống với người chị đã cứu bé trước đó. Trung Kiên hỏi Bảo An:

– Có phải con muốn vẽ mẹ không?

Con bé gật đầu và tiếp tục tô màu tóc của cô gái. Khi hoàn thành, bức tranh giống với hình ảnh người chị. Trung Kiên hỏi:

– Con thích cô gái này phải không?

Con bé lại gật đầu và đưa bức tranh sang cho anh. Anh nhận ra sự mong đợi trong ánh mắt của con, và anh hỏi lại:

– Con muốn gặp cô ấy ư?

Con bé gật đầu và ôm bức tranh vào người, biểu lộ sự mong đợi. Kiên hiểu rằng việc tìm cô gái đó là không khả thi, nhưng con bé lại bắt đầu khóc. Điều này khiến anh lo lắng và xót xa, anh ôm con, vỗ nhẹ và an ủi, nhưng con bé vẫn giữ chặt bức tranh và khóc nức nở.

Đây là lần đầu tiên Bảo An bộc lộ cảm xúc một cách không kiểm soát như vậy, khiến Trung Kiên lo lắng và đau lòng. Anh không hiểu tại sao con gái lại có tình cảm đặc biệt với cô gái đó chỉ sau một cuộc gặp ngắn. Mỗi khi Bảo An muốn có một thứ gì đó khó kiếm, con bé thường chỉ biểu hiện buồn bã mà không có biểu hiện như này. Kiên đau lòng khi thấy con gái mình buồn đến vậy, và anh ôm chặt con, nhưng cảm giác lo lắng không dứt. Anh tự hỏi liệu có lẽ hình bóng của người vợ đã mất đã để lại sự ảnh hưởng lớn trong tâm trí và trái tim của anh, khiến anh không để ý đến bất kỳ người phụ nữ nào khác.

Trung Kiên cố gắng kiên nhẫn an ủi và động viên Bảo An, nhưng con bé vẫn ôm khư khư bức ảnh và khóc. Anh không thể chịu nổi nước mắt của con nên anh hứa ngầm:

– Được rồi! Bảo An nín đi! Bố sẽ nhanh chóng tìm được cô gái ấy cho con nhé!

Con bé nghe anh hứa như vậy, quay vội nhìn anh như muốn xác minh lời hứa vừa rồi, thì anh gật đầu kiên quyết:

– Bố sẽ tìm cô ấy về, nhưng bây giờ con phải nghe lời, uống sữa rồi đi ngủ nha!

Bảo An ngoan ngoãn vâng lời, cẩn thận đặt bức ảnh lên đầu giường trước khi đi rửa mặt. Sau khi trở lại và uống sữa, con bé ℓêп gιườпg với Kiên nhưng lần này không ôm anh mà ôm bức ảnh cô gái. Kiên không phản đối và lặng lẽ đứng bên cạnh để vỗ về cho con ngủ.

Khi Bảo An đã say giấc, Kiên nhẹ nhàng gỡ bức ảnh ra khỏi người con bé và thay vào đó chèn một chú gấu bông nhỏ, nhưng ánh mắt của con bé vẫn ướt và buồn bã, làm anh nhớ đến người vợ đã mất. Ngồi nhìn con bé thất thường, Kiên vỗ về lâu hơn trước khi tắt đèn và rời khỏi phòng.

Suốt ngày, anh làm việc và giải quyết công việc. Trung Kiên, người sắp bước qua tuổi 40, không chỉ trưởng thành và chín chắn mà còn thu hút như những người trẻ khác. Mặc dù anh nuôi ba đứa con nhỏ, nhưng anh vẫn thành công trong sự nghiệp và thu hút nhiều người phụ nữ. Tuy nhiên, với anh, tương lai của con cái là quan trọng nhất, và anh chọn dành thời gian để chăm sóc chúng.

Sau đó, Kiên tiếp tục làm việc mỗi ngày nhưng không quên trách nhiệm của mình với các con. Anh dành thời gian cuối tuần để đi chơi cùng các con, giúp chúng giải tỏa và tạo mối quan hệ gần gũi. Tuy nhiên, mặc dù anh cố gắng hết sức, tình hình học tập và tâm lý của hai đứa con lớn vẫn không cải thiện, và Bảo An ngày càng trở nên trầm trọng hơn.

Bố mẹ của Trung Kiên, ở Phú Thọ, lo lắng khi thấy con trai và cháu cái gặp khó khăn. Họ quyết định chuyển về Hải Phòng để hỗ trợ và chăm sóc cho gia đình.

Nhìn thấy con trai cả ngày bận rộn với công việc tại công ty và sau đó lại phải đối mặt với ba đứa trẻ, ông Đức và bà Quyên quyết định thảo luận về vấn đề này sau bữa tối. Bà Quyên thể hiện quan điểm của mình trước:

– Kiên ơi! Con đã để mất vợ được ba năm rồi, mẹ nghĩ giờ con có đi bước tiếp nữa, cũng không cảm thấy có lỗi với vợ nữa đâu.

– Con không muốn có vợ mới!

– Con à! Bàn tay phụ nữ trong gia đình có vai trò quan trọng, chăm sóc cho sự học hành của con trẻ và đồng thời, con cũng cần có người tâm tình để giảm cảm giác cô đơn.

– Mẹ nghĩ tìm một người phụ nữ yêu thương ba đứa trẻ và con cả tấm lòng có khó không? Hay chỉ là vì gia tài của con?

Bà Quyên im lặng và thở dài khi con trai nói, có vẻ như ông Đức cũng chấp nhận sự khó khăn trong việc tìm kiếm một người phụ nữ mới. Trước sự im lặng của bà Quyên, ông Đức lên tiếng:

– Khó là thế, nhưng nếu biết khó mà không làm gì thì bọn trẻ mới khổ và con nữa. Tuổi không còn trẻ, một mình chăm sóc ba đứa con rất khó khăn đấy!

– Dù khó khăn, con cũng sẽ cố gắng. Nếu cần, con sẽ giảm bớt công việc để tập trung chăm sóc cho bọn trẻ!

– Người đã mất thì đã mất, con có nhớ thương mãi cũng không khiến vợ con quay trở lại được. Bố nghĩ vợ con ở dưới đó cũng không muốn thấy tình cảnh của mấy bố con hiện giờ. Lúc còn sống, Hòa nó hiểu chuyện nên bố nghĩ nó sẽ không trách khi con kiếm thêm mẹ mới cho bọn trẻ!

– …!!!

Thấy con trai đắn đo suy nghĩ, ông Đức lập tức thêm:

– Con thương, con nhớ, thì con cứ giữ hình bóng vợ vào một ngăn, ngăn còn lại để dành cho người mới. Có thể con mở lòng và kiếm được người thương con và bọn trẻ. Nếu con sống tốt, ông trời cũng không nỡ lấy đi tất cả của con đâu.

– Bố mẹ cứ về phòng nghỉ đi! Con sẽ suy nghĩ về vấn đề này!

– …

Biết rằng những lời bố mẹ nói có lý, nhưng Trung Kiên không muốn mở lòng với bất kỳ người phụ nữ nào khác và chỉ muốn dành tình yêu thương cho ba đứa con của mình. Kiên về phòng làm việc và ngồi trước máy tính đến tận đêm trước khi đi ngủ. Trước khi vào phòng ngủ, anh kiểm tra phòng của Bảo An và thấy con bé ngủ sâu, nhưng bức ảnh của cô gái lạ vẫn nằm bên cạnh như một “tấm bùa hộ mệnh” giúp con bé ngủ yên hơn.

Dù có ông bà nội ở cùng, tâm trạng của Bảo An không cải thiện, và đêm nào cũng thức dậy giữa đêm để ôm bức ảnh và khóc. Tình hình này khiến Trung Kiên đau đầu, và anh kể chuyện về cuộc gặp gỡ với cô gái lạ cho bố mẹ nghe. Bà Quyên thở dài và nói:

– Giờ biết người ta ở đâu để tìm, và nếu tìm được cũng không chắc người đó có chịu giúp hay không.

Mấy ngày gần đây, con tôi đã cố gắng điều tra thông tin của cô gái từ lần gặp trước, nhưng khi họ kiểm tra địa chỉ nhà, họ đã không tìm thấy cô ấy nữa. Nghe hàng xóm nói, có vẻ cả gia đình họ đã chuyển đến Lâm Đồng, số điện thoại cũng không thể liên lạc được.

– Nhà họ chuyển đến đâu thế, làm sao mà tìm được, thật là khổ thân cháu tôi!

Bà Quyên ôm bé An, thút thít khóc, và ông Đức không thể giữ lại lòng mình, thở dài rời khỏi phòng. Sau đó, Kiên cũng xuất hiện, khuôn mặt anh đầy mệt mỏi, và anh nói:

– Bố à! Chẳng thể chịu đựng được tình hình của con bé này nữa!

Ông Đức nhìn con trai với sự đau đáu, nhận ra rằng việc nuôi con không hề dễ dàng, và ba đứa trẻ trong tình cảnh khó khăn nhất là một thách thức lớn. Sau một khoảng thời gian suy nghĩ, ông Đức nói nhẹ nhàng với con trai:

– Bố cảm thấy Kiều, người chú Đồng giống cô gái kia, có thể Kiều sẽ làm cho Bảo An vui.

– Nhưng chị ấy mới du học về, tương lai sáng ngời, làm sao có thể giới thiệu với con được chứ!

– Chú Đồng biết hoàn cảnh của con, và cô ấy cũng rất thông cảm. Kiều nói cô ấy vẫn thích con như trước, và sẵn lòng làm bạn đời của con, dù con có ba đứa trẻ đi chăng nữa. Cô ấy quyết định quay về vì con!

– Bố! Chú ấy và bố là bạn lâu năm, chúng con còn biết nhau từ bé. Nếu làm như vậy, sẽ làm tổn thương Kiều. Con không đồng ý!

Nghe con trai từ chối, ông Đức nghiêm túc nói:

– Con đã mệt mỏi rồi, nhưng khi bố đưa ra giải pháp, con lại nói không. Bọn trẻ cần người phụ nữ chăm sóc, bầu bạn, và con làm sao mà chịu đựng một mình được?

– Bố cho con thêm thời gian để tìm người thích hợp hơn, chứ Kiều thì con không muốn!

– Tại sao? Cô bé Kiều học giỏi, thông minh, hiểu biết, và đặc biệt, cô ấy chấp nhận hoàn cảnh hiện tại.

– Con chưa thực sự sẵn lòng mở lòng với người mới, và hơn nữa, Kiều không phải là người chịu đựng hoàn cảnh của bọn con.

– Không thử làm sao biết chứ?

– Không cần thử đâu, con chắc chắn từ chối ngay!

Ông Đức nhìn con trai, người có vẻ kiên cường với quá khứ, và cuối cùng, ông buộc phải sử dụng lý do để ép buộc con:

– Nếu con vẫn nghĩ về gia đình già, về tương lai của con cái, thì đêm nay hãy suy nghĩ thật kỹ! Bé Kiều là sự lựa chọn tốt nhất cho gia đình nhỏ của con!

Bài viết liên quan