Người tình trong mắt ai chương 16 | Bán đi cái ngàn vàng

04/12/2023 Tác giả: Hà Phong 313

!
Thêm vài động tác nữa, Quốc Tuấn đã đưa Hương Ly đến đỉnh cao của niềm sung sướng. Cảm giác kỳ lạ và không tả nổi tràn ngập cơ thể cô, nhưng cô cảm thấy một sự sợ hãi và xấu hổ. Bàn tay anh vuốt nhẹ trên cơ thể cô, từ tấm lưng trần, đến đôi gò bồng đảo, và rồi anh nhấm nháp vào nhiệm vụ khám phá một cách táo bạo.

Cảm giác này là như một cuộc phiêu lưu, mỗi chạm nhẹ là một dấu tích chiếm đoạt. Hương Ly, trong sự kích thích và sợ hãi, cảm nhận những cảm xúc mới mẻ lan tỏa trong cơ thể. Anh hôn lên những khu vực nhạy cảm, khiến cô không thể kiềm chế được nữa, cơ thể nóng rực và hứng khởi.

Bàn tay anh tiếp tục hành trình xuống dưới, đến khi đụng phải vùng nhạy cảm, anh dừng lại để vuốt ve mơn trớn. Cảm giác trở nên không thể kiểm soát, Hương Ly uốn éo cơ thể, mặt đỏ bừng vì sự kích thích. Anh không ngần ngại, sử dụng chiếc “công cụ” của mình để khuấy động cảm xúc của cô, khiến cơ thể cô chuyển động theo nhịp điệu mãnh liệt.

Quốc Tuấn thực hiện mọi động tác mạnh mẽ và quyết đoán. Sự khó chịu lan tỏa từ bên dưới, nhưng Hương Ly không thể từ chối. Bàn tay của cô nắm chặt lưng anh, cùng lúc đôi chân cô cong lên, thể hiện sự hứng khởi trước hành động của Quốc Tuấn. Cô cảm nhận phần thân dưới của mình chuyển động theo nhịp điệu, và anh không ngừng kích thích, thậm chí áp đặt sức mạnh lên “thành viên” của mình, khiến Hương Ly chìm đắm vào khoảnh khắc mãnh liệt.

Quốc Tuấn không chần chừ, anh giải phóng toàn bộ bản năng của mình. Cả hai đều đã đạt đến đỉnh cao của niềm sung sướng, và Hương Ly cảm nhận mọi sự đau đớn và hổ thẹn biến mất. Bàn tay anh vụt lên, sờ vào giọt nước mắt của cô, và môi anh hôn nhẹ lên.

–Đừng khóc, lần sau sẽ không còn đau đớn nữa đâu, tôi hứa đấy.

Anh trườn lên và hôn nhẹ đôi mắt của Hương Ly, nhấn mạnh vẻ đẹp trong veo của đôi mắt đó, như một hồ nước trong vắt sẵn sàng nhấn chìm mọi tâm trạng. Anh thốt lên một cách tự nhiên:

–Mắt cô đẹp lắm, đôi mắt này đã làm chìm bao con thuyền tình.

–Anh… anh đã phá hủy đời con gái của tôi rồi…

–Đừng buồn, cô gái. Cô tuyệt vời lắm. Cảm ơn cô đã ở bên tôi, để tôi chăm sóc cho cô. Cô sẽ quên đi sự đau đớn này nhanh chóng. Cảm động rồi, những lần sau chắc chắn sẽ là hạnh phúc. Tôi sẽ làm cho cô sung sướng, tin tôi đi!

Anh không chờ cô đồng ý, đã lật người cô xuống để mát xa cho cô. Người đàn ông này, lạnh lùng ở bên ngoài nhưng biết cách chiều chuộng phụ nữ. Anh ta có lẽ là người đàn ông lạnh lùng nhưng đa tình, và điều này thật không ngạc nhiên. Anh đã trải qua nhiều thứ, hoàn toàn đối lập với Hương Ly. Sau khi được Quốc Tuấn mát xa, Hương Ly ngượng ngùng ngồi dậy. Mắt cô dừng lại trước một khoảng đỏ tròn dưới ga giường, một bằng chứng cho sự mất trinh của cô. Cô vẫn không thể tin rằng Quốc Tuấn đã biến cô thành phụ nữ như vậy, nhanh chóng và dễ dàng.

Khi cô chuẩn bị vớ lấy chiếc váy để mặc, một bàn tay mạnh mẽ kéo cô xuống, Hương Ly lại đổ ập vào người Quốc Tuấn. Anh ôm cô chặt, đôi khuôn mặt chạm nhau, và anh tham lam vít cổ cô xuống, đặt lên đôi môi ngọt ngào của cô một nụ hôn dài rồi ôm chặt không để cô thoát khỏi. Nếu kéo dài thế này, cô sẽ chết ngạt vì anh ta. Hương Ly đẩy tay anh ra và nói:

–Buông tôi đi. Tôi muốn đi thay đồ và làm vệ sinh cá nhân.

–Nằm yên đó cho tôi.

Thiết nghĩ, anh ta muốn làm gì thế này? Không phải lại muốn cô một lần nữa chứ? Ánh mắt sắc lẻm của cô cảnh báo anh ta, cô nói:

–Cho tôi đi, tôi đau lắm. Anh tha cho tôi được không?

–Tôi không làm gì cả. Chỉ là ôm cô thôi. Không sao đâu, một, hai hôm là hết thôi, vết thương này chỉ có tôi mới chữa lành được. Cảm ơn cô đã dâng hiến tất cả những gì tốt đẹp nhất cho tôi. Cảm ơn!

Hương Ly không thể chống cự được bởi đôi bàn tay anh đã níu chặt cô. Cô chỉ có thể nằm gọn trong vòng tay anh như một con mèo nhỏ nhung. Quốc Tuấn ôm cô một lúc lâu trước khi ngồi dậy và đi vào nhà tắm. Lát sau, anh quay ra với chiếc khăn bông và cúi xuống để lau cho cô. Nhìn anh ta làm như chăm sóc một vật quý giá, Hương Ly ngại ngùng đẩy tay anh ra và nói:

–Để tôi tự làm.

–Nằm yên đó cho tôi!

Anh phát ngôn ngắn gọn nhưng chứa đựng một sức mạnh không thể phủ nhận, khiến mọi người phải tuân theo. Khi mọi chuyện đã xong, anh mới cho Hương Ly đứng dậy để thay đồ. Đồng hồ đã chỉ bảy giờ tối, và Hương Ly nghĩ rằng chị Hồng và cu Tom đã đi lâu rồi. Tại sao họ vẫn chưa trở về? Liệu anh chàng trước mặt đã bày binh bố trận sẵn để không để họ về? Hương Ly nhìn sắc mặt sắc lẻm của Quốc Tuấn và quyết định:

–Tôi về đây, đã muộn rồi.

Quốc Tuấn giữ im lặng, không trả lời. Thay vào đó, anh ta nhanh chóng vuốt nhẹ trên màn hình điện thoại, và sau vài giây, anh ta ngẩng đầu nói:

–Tiền đã chuyển vào tài khoản của cô, cô có thể kiểm tra. Vừa nãy cô nói gì vậy?

–Tôi đã nói xong việc và tôi muốn về, được chưa?

–Chưa, cô phải ở lại. Cả nhà sẽ ra ngoài ăn tối, tôi đã nói rồi đấy.

–Điều đó là quyết định của anh, còn với tôi… tôi phải về. Anh và chị Hồng cùng cu Tom đi ăn đi!

–Cô không sợ cu Tom sẽ buồn à? Cả nhà này bao gồm cả cô, yên tâm từ giờ trở đi, tôi sẽ chuyển khoản cho cô chứ không đưa tiền mặt nữa, nên cô không cần phải lo lắng về việc bị cướp giật dọc đường đâu.

Cô mở miệng nhưng không thể nói được lời nào. Chẳng lẽ chị Hồng đã thông báo cho Quốc Tuấn về sự cố mà cô bị bắt cóc hôm qua? Liệu điều này có khiến anh ta dùng chiêu này để trả tiền cho cô không? Không thể biết chắc được! Dường như cô sẽ phải đối mặt với một thử thách mới. Cô quyết định sẽ đối đầu với anh ta và đòi lại những gì đã mất. Trong lúc suy nghĩ về mối quan hệ này, Quốc Tuấn bất ngờ phát ngôn, làm Hương Ly giật mình:

–Từ mai cô ở lại thêm vài tiếng buổi tối, tôi sẽ dạy võ miễn phí cho cô.

Anh nói xong và điều này khiến cô càng shock hơn. Anh ta tiếp tục:

–Uống viên này đi!

–Đây là thuốc gì?

–Đừng lo, không phải thuốc gì độc hại đâu. Chỉ là tôi không muốn tình cờ “gặt hái” một trái đắng nào đó.

Hóa ra anh ta đã chuẩn bị từ trước và mua sẵn thuốc tránh thai khẩn cấp cho cô. Mặc dù anh ta cẩn thận để tránh những hậu quả không mong muốn, nhưng cảm giác của cô vẫn là một sự buồn bã và thất vọng tận sâu tâm can. Cuối cùng, anh ta chỉ coi cô như một công cụ để giải tỏa và thay đổi không khí. Cô không thể ngờ rằng càng là những người giàu có, họ càng có những tư duy hẹp hòi. Ai có thể đánh bại họ?

Bữa ăn tại nhà hàng lẩu nướng kết thúc với sự nhiệt đồng của cu Tom, đứa bé nói chuyện liên tục làm cho không khí trở nên thoải mái hơn. Nhà hàng này không chỉ ngon mà còn biết cách làm thế nào để chiều lòng khách hàng. Mọi người đều cảm thấy hài lòng và thích thú với khẩu vị. Khi ăn uống kết thúc, Quốc Tuấn đưa mọi người về biệt thự. Khi Hương Ly dự định lấy xe để về, anh ta đột nhiên nói:

–Để xe lại, tôi đưa cô về.

–Thôi, không cần, tôi tự đi được.

–Cô không sợ bị kẻ gian ám sát sao? Lên xe!

Biết làm sao được, từ chối không bằng tuân mệnh. Hương Ly bất ngờ khi nhận ra rằng bây giờ, cô trở thành học trò không muốn của Quốc Tuấn. Điều này thực sự là ghét bỏ từ trời mà. Trong khi tưởng tượng về những cú đòn mạnh mẽ từ đôi bàn tay cứng như thép nguội của Quốc Tuấn, cô cảm thấy mặt đỏ bừng và không dám nhìn vào anh ta. Đột nhiên, anh ta hỏi:

–Cô biết lái xe không?

–Tôi nghèo như vậy, làm sao có xe để lái?

–Học lái xe đi, ở đây sẽ cần đến nó.

Anh ta thực sự làm mọi thứ một mình, như một siêu nhân. Hương Ly cảm thấy mệt mỏi chỉ khi nghĩ đến việc học võ, giờ không biết anh ta có muốn giảng dạy lái xe cho cô luôn không. Mặt cô hiện rõ sự mệt mỏi, nhưng Quốc Tuấn không nói lời nào. Khi gần đến nhà trọ, cô nói:

–Anh cho tôi xuống đây, tôi đi bộ vào.

Nhưng anh ta như điếc, vẫn lái xe vào bên trong và hỏi cô:

–Cô không sợ ở đây à? Đoạn đường phía trước vắng vẻ, hay cô muốn bị mấy thằng côn đồ hỏi thăm như lần trước?

–Phỉnh phui cái mồm anh đi, có phải lúc nào tôi cũng có tiền đâu mà chúng hỏi thăm. Xã hội này vẫn còn có chính quyền mà, hôm đó chỉ là do tôi không gặp may.

Quốc Tuấn vẫn giữ nguyên thái độ và nói:

–Tôi e chúng không cần tiền, mà cần cái khác từ cô đấy. Trên thế giới này, những người háo sắc nhiều vô kể, ít có kẻ nào nghiêm chỉnh như tôi. Nên tôi nghĩ cô nên dọn đến nhà tôi ở luôn cho tiện. Trong nhà còn nhiều phòng trống. Cu Tom có vẻ quý mến cô rồi đấy!

–Cảm ơn anh, nhưng tôi đã quen với nơi này rồi. Và tôi không muốn làm phiền anh. Nếu tôi dọn đến đó, có lẽ tôi sẽ bị oan dữ dọc đường, và không chắc tôi có thể vượt qua thử thách của cu nhóc. Có lẽ một ngày nào đó, cậu bé sẽ đuổi tôi ra khỏi nhà.

Bài viết liên quan