Người tình trong mắt ai chương 27 | Đổi tình lấy tiền
!
— Đợi đã, chúng ta còn chưa thể dục mà.
Chiếc xe lại tiếp tục hành trình trên đường. Không lâu sau, nó dừng lại trước một khách sạn hạng sang. Hương Ly hơi hoảng hốt:
— Đừng nói anh đưa tôi vào đây thể dục nhé.
— Cô ngồi yên đấy, vào đây giải phóng năng lượng chút rồi về.
Anh lái xe đưa họ vào tầng hầm, sau đó anh ôm eo cô, tạo nên hình ảnh một cặp đôi đẹp đẽ. Lễ tân cầm chứng minh thư của Quốc Tuấn và hỏi:
— Dạ anh chị muốn ở phòng nào? Anh thuê theo giờ hay qua đêm để em sắp xếp ạ?
Hương Linh ngượng nghịu, không kịp trả lời thì Quốc Tuấn nói:
— Over night! Tầng 18 nhé, tôi muốn ở phòng Hoàng đế.
Anh chủ cơ hữu tấm danh thiếp và nhân viên nở nụ cười:
— Dạ em không để ý nên hơi thất thố với khách VIP, mong anh thông cảm. Sếp em có dặn để dành phòng Hoàng đế cho anh rồi ạ. Mời anh chị đi theo em.
Cánh cửa phòng mở ra, nhân viên lễ tân rời ra nhường không gian cho hai người. Phòng Hoàng đế được trang trí xa hoa, tráng lệ, như một lâu đài cổ tích thu nhỏ. Quốc Tuấn cởi áo nói với Hương Ly:
— Cô thích kiếm tiền không? Đêm nay nếu cô phục vụ tốt, tôi sẽ thưởng gấp đôi cho cô, OK?
Hương Ly tím mặt vì giận, nhưng cô phải kiềm chế giận vì nghĩ đến số tiền lớn mà cô đang cần. Cô thay đổi sắc mặt và nói:
— Để có ba tỷ đồng, tôi cần phải ngủ với anh bao nhiêu đêm?
— Còn tùy vào sự nhiệt tình của cô, có thể là ba năm, năm năm hoặc cũng có khi ngắn hơn. Cô sẽ có ba tỷ đồng, thậm chí là nhiều hơn nếu cô làm tôi hài lòng. Bây giờ, thoát y đi cô bé.
Khốn nạn thật! Hắn coi cô không khác như một công cụ để thoả mãn nhu cầu tình dục. Đổi lại, cô sẽ có được số tiền mà cô muốn. Cả hai đều có mục đích riêng, và cô chấp nhận thực hiện cuộc trao đổi này.
Hương Ly không còn ngần ngại, từ từ trút bỏ chiếc đầm trên người. Ánh đèn lung linh làm tăng thêm sự quyến rũ của cô. Quốc Tuấn mở cửa, cởi bỏ những thứ còn lại trên người và tiến lại gần cô.
Hai thân thể gần nhau, hơi thở nóng nảy qua. Quốc Tuấn không kìm được mà cúi xuống hôn sâu vào cơ thể của cô. Môi anh dây dưa không muốn rời đi, tạo nên khoảnh khắc gần gũi và giao thoa.
Bàn tay của Quốc Tuấn khéo léo lướt qua sau lưng Hương Ly, tháo phắt chiếc áo nịt ngực của cô. Gò núi đôi của cô bây giờ không bị che khuất bởi bất kỳ vật cản nào, đang nhô lên quyến rũ và khiêu khích. Bản lĩnh của anh hiện lên trong sự áp đảo, đôi môi và khuôn mặt của anh chìm đắm trong nhau, hơi thở và nhịp tim đồng bộ.
Miệng hôn mê mải, tay Quốc Tuấn tìm kiếm và mô phỏng, như một nhà thám hiểm khám phá đỉnh cao mới. Anh đắm chìm trong sự hưng phấn, thỉnh thoảng phát ra những âm thanh đầy mị hoặc. Bàn tay kia nhẹ nhàng loại bỏ mảnh vải cuối cùng, khám phá toàn bộ vẻ đẹp tuyệt vời của cơ thể. Khu vực tam giác vàng trở nên mượt mà dưới sự chăm sóc kỹ lưỡng, bắt đầu ẩm ướt. Không có âm thanh nào khác ngoài những rì rào đầy nồng nàn.
— Cô đẹp lắm, Hương Ly, đẹp như thần Vệ Nữ vậy. Tôi thích cô!
Chỉ là “Tôi thích cô,” chứ không phải “Tôi yêu cô.” Ngay cả trong thời khắc này, anh ta không có cảm xúc gì đặc biệt với cô, chỉ thích thú thân thể trần trụi của cô mà thôi. Đó là tất cả!
Hương Ly im lặng, cảm nhận dưới cơ thể mình có một sự cứng ngắc, tạo ra cảm giác như có một luồng điện chạy qua cơ thể. Một trạng thái kích thích khác biệt so với lần đầu tiên, liệu cô đã bị lừa dối hay sao? Hay cô cũng đang phải lòng anh ta?
Không! Không thể, cô nhớ rằng đây chỉ là một cuộc trao đổi tình dục, cô không được phép để mình mất kiểm soát. Anh ta không phải là của cô, chỉ là vì cô đang cần tiền và anh ta có nhiều tiền. Cô phải nhớ điều này. Anh ta chỉ là một công cụ để đạt được mục đích của cô.
Trong lúc Hương Ly cố gắng đẩy đi những ý nghĩ tối tăm, Quốc Tuấn đã trườn xuống phía dưới, đến tam giác vàng, và bắt đầu hôn say sưa. Trên cơ thể Hương Ly co bóp, và cảm giác sóng dữ trào trong cơ thể cô. Chiếc lưỡi của anh ta hút lấy mọi thứ từ cô, khiến cô không kiểm soát được cơ thể. Có điều gì đó vò nén kỳ lạ, toàn bộ cơ thể cô trở nên nhạy cảm khó diễn đạt. Giọng nói như làn gió thổi nhẹ nói:
— Hương Ly, thả lỏng, chúng ta sẽ cùng nhau trải qua trạng thái thiên đàng. Tôi sẽ đưa cô đi khắp nơi. Cô là nàng tiên đẹp nhất đêm nay. Hãy hôn tôi đi!
Cái quái gì vậy? Cô đang bị anh ta mê hoặc sao? Quốc Tuấn trườn lên trên cơ thể cô, khi hai khuôn mặt gần nhau, anh ta chủ động hôn lên môi của cô. Hương Ly nhận lấy, chiếc lưỡi ngọt ngào của anh ta làm chủ đạo trong khoảnh khắc say đắm. Ban đầu, cô ngần ngại, nhưng khi sự hưng phấn đạt đến đỉnh điểm và bản năng phụ nữ thức tỉnh, cô không kiềm chế được nữa. Cô đáp trả, và cuộc hôn mãnh liệt bắt đầu, bàn tay mềm mại của Quốc Tuấn vẫn tiếp tục cuộn đàn, cho đến khi Hương Ly không thể chịu đựng nổi, cô đẩy anh ta ra và kêu lên:
–Xin lỗi, cho tôi về đi… Tôi không chịu nổi nữa rồi.
Lúc này, Quốc Tuấn ngồi dậy, đưa cậu bé vào phòng riêng, hành động của anh quả là quyết đoán, mạnh mẽ và quyền lực. Hương Ly rên rỉ, cơ thể cô cong lên trong sự hưng phấn, cảm nhận sự thâm nhập mạnh mẽ từ cơ thể anh.
Quốc Tuấn như một hiệp sĩ hùng mạnh đang chiến đấu, động tác quyết liệt trên con ngựa chiến của mình cho đến khi anh cảm thấy thân thể bắt đầu run lên, một dòng nhiệt độ bắn phun vào hang động, miệng hang dần thắt chặt ôm anh. Không gian xung quanh yên tĩnh, chỉ nghe tiếng rên rỉ gợi cảm. Hương Ly ôm chặt lấy vai anh, đôi mắt nhắm lại, hơi thở nhanh và ngắt quãng…
Khác biệt so với vẻ lạnh lùng thường thấy, Quốc Tuấn hiện lên như một người khác. Anh đi vào phòng tắm, lấy một chiếc khăn ướt mềm mại nhẹ nhàng để lau sạch cô. Khi đã xong, anh âu yếm ôm cô và nói:
— Ngủ đi, sáng mai tôi sẽ đưa cô về với Quốc Cường.
— Anh… Anh không về nhà ư? Cho tôi về đi… Tôi muốn về nhà ngay bây giờ… Tôi không quen ở đây…
— Không quen thì sẽ quen… Tôi muốn giữ cô lại đến sáng mai…
— Đừng… Hãy cho tôi về đi… Tôi không thích ở chỗ này…
— Cô quên tôi đã nói gì rồi à? Nếu cô phục vụ tốt, thưởng sẽ tăng gấp đôi. Sáng mai, tài khoản của cô sẽ được cộng thêm hai mươi triệu. Cô thấy sao?
Số tiền hai mươi triệu đối với cô là một con số lớn. Hương Ly liếc nhìn nhanh cơ thể mình, tâm trạng cô không còn trong trắng như trước. Dù sao, thà làm cho anh ta hài lòng hơn là bị người khác làm tổn thương. Cô gật đầu chấp nhận, đêm đó, Hương Ly nằm trong vòng tay của Quốc Tuấn và cô phải chiều anh ta thêm một lần nữa trước khi chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, nhân viên khách sạn đã chuẩn bị bữa sáng cho cả hai, sau khi ăn xong, Quốc Tuấn lại dắt cô ra khỏi khách sạn. Ai cũng ngưỡng mộ cặp đôi trai tài gái sắc này khi thấy họ đi tay trong tay. Nhưng ít ai biết rằng, giữa họ chỉ tồn tại mối quan hệ giữa kiều nữ và đại gia mà thôi…
Chiếc Lamborghini của Quốc Tuấn chỉ vừa đi vào gara đã nghe thấy tiếng cu Tom:
— Ba… Ba về rồi… Ba có chở cô giáo về cho con không?
Quốc Tuấn mở cửa, Hương Ly bước ra nở nụ cười chào cu cậu bé, cu cậu thấy cô liền phụng phịu:
— Cô Hương Ly… Sao cô đi lâu quá vậy? Con bắt đền cô đấy…
Sau đó, cu cậu quay sang bà nội, níu tay bà giới thiệu:
— Bà nội ơi, đến đây con nói cho bà nghe… Đây là cô Hương Ly, cô giáo của con đấy.
Hương Ly cúi đầu chào bà nói:
— Dạ, con chào bà ạ.
Trong lúc này, bà Thu Hiền như đứng im một lúc, sau đó mới nói:
— Chào cô! Mời cô vào!
Ông Quốc Đạt cũng ngạc nhiên, lén quan sát cô gái một lát và bỗng nghĩ: “Cô gái này rất đặc biệt, có vẻ như mình đã gặp ở đâu rồi.” Trong suốt buổi dạy hôm đó không có vấn đề gì xảy ra, nhưng đến bữa ăn mới thực sự, Hương Ly cảm nhận sự khó chịu. Bầu không khí trở nên ngượng ngùng, thể hiện rằng ông Đạt và bà Thu Hiền đang quan sát cô. Cô không biết rằng cuộc sống của mình sắp bắt đầu biến động và mọi chuyện bây giờ mới thực sự bắt đầu!
Trưa kia, khi mọi người trong nhà đều đã ngủ trưa, cậu Tom cũng cuộn tròn trong lòng ông nội, Hương Ly nằm trong phòng chị Hồng. Một người kín đáo lấy chiếc chìa khóa dự phòng, dừng lại trước cửa phòng Quốc Tuấn. Trước khi mở cửa, hắn khéo léo tắt công tắc điện trong phòng rồi mới tiến vào. Đó là phòng làm việc riêng của Quốc Tuấn, nơi anh xếp gọn gàng một bộ hồ sơ mới. Hắn mở ra và bắt đầu quan sát kỹ từng chi tiết trong đó, như bị thu hút bởi tấm ảnh thẻ dán trên hồ sơ. Sau khi kiểm tra thông tin và ghi chép lên một tờ giấy, hắn sắp xếp mọi thứ trở lại như cũ, khóa cửa và rời đi như chẳng có gì xảy ra…
Ngày sau, khi Hương Ly thức dậy, chỉ thấy chị Hồng và ông Quốc Đạt ở nhà, bà Thu Hiền nghe nói đã đi thăm bạn bè và sẽ về muộn. Khi cô và chị Hồng giải lao, ông Quốc Đạt tiến lại gần và hỏi:
— Nhà con ở đâu?
— Dạ, nhà con ở Lâm Đồng ạ.
— Ba mẹ còn khỏe không?
— Dạ, ba mẹ con đã mất rồi ạ, chỉ còn hai đứa em ở quê thôi ạ.
— Thật là đáng tiếc, vậy thì con phải vất vả lắm. Cố gắng lên con!
— Dạ, con cảm ơn bác đã quan tâm ạ…