Người tình trong mắt ai chương 5 | Cô gia sư bị hành xác

02/12/2023 Tác giả: Hà Phong 326

Nói xong, Tom dẫn Hương Ly đến một căn phòng đóng kín cửa và gõ lên cửa, sau đó nói:

–Ba ơi! Mở cửa ra nào!

Cửa mở ra, và Quốc Tuấn xuất hiện. Anh nhìn Hương Ly và không giấu được sự kinh ngạc, trước mắt anh không phải là một giáo viên tiếng Anh mà là một hình ảnh hài hước của ma nơ canh di động. Anh không kìm được cười, nhưng vì sợ cô cảm thấy ngại ngùng, anh nhanh chóng nói:

–Rất đẹp, Tom. Đây có phải là tác phẩm nghệ thuật của con không? Chúc mừng con!

–Dạ, cô ấy đã vượt qua thử thách đầu tiên rồi ba ạ. Chiều nay còn nhiều trò vui nữa đấy, ba đợi xem.

Anh mỉm cười và nói:

–Ba biết rồi, con ba thông minh lắm. Giờ cô để cho cô giáo đi rửa mặt để chuẩn bị ăn trưa nhé?

–Không được, cô ấy phải giữ khuôn mặt này cho đến chiều. Khi nào con bày ra trò mới thì ba sẽ biết.

Hương Ly thấy hơi chua chát, nhưng đây không phải là lúc để đầu hàng. Cô cảm thấy nỗ lực của mình đang đối mặt với thử thách khó khăn, nhưng cô không thể bỏ cuộc, bởi cô không chỉ cần tiền mà còn phải nuôi em nhỏ và học xong cao học. Tâm lý đau đáu giữa việc kiếm tiền và trách nhiệm gia đình đẩy Hương Ly phải đối mặt và vượt qua. Cô nghĩ, cho dù khó khăn đến đâu, cô cũng phải cố gắng vượt qua.

Tối đó, cô không thể ngủ sâu, suy nghĩ về cậu bé nghịch ngợm đó khiến cô trở nên lo lắng. Cô bắt đầu nhận ra rằng đối mặt với học trò như Tom đòi hỏi sự thông minh, sự yêu thích trẻ con, và trên hết là kiên nhẫn. Cô tự hỏi liệu mình có đủ năng lực để giữ chặt tình hình và vượt qua những trò quậy phá của cậu bé này.

Tự đối mặt với cậu bé này, thông minh chỉ là một phần. Gia sư cần có tình yêu thương trẻ thơ và điều quan trọng nhất là không nên tức giận, dù có bực mình đến mấy cũng phải giữ bản lĩnh. Chỉ khi đó mới có thể vượt qua được trở ngại này. Hương Ly suy nghĩ mãi đến hơn một giờ đồng hồ trước khi cuối cùng chìm vào giấc ngủ. Khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, cô đã thấy gần bảy rưỡi. Hoảng hồn, cô nhanh chóng đánh răng, rửa mặt và thay đồ trước khi vội vã đến nhà Quốc Tuấn.

Khi Hương Ly bấm chuông, chị Hồng mở cửa với nụ cười thân thiện:

–Tưởng hôm nay cô bận chuyện gì đó chứ, cậu chủ đang chờ cô trong nhà, vào đi!

–Dạ, anh ấy vẫn chưa đi công ty à?

–Ừ, giờ này thường anh ấy đã đi lâu rồi, nhưng cô đến trễ nên cu Tom đang “đòi đền” ba ở trên đó đấy. Cố gắng nhẹ nhàng nhé, dù có nói gì cũng đừng làm mất tình hình.

–Dạ, em cảm ơn chị.

Hương Ly bước vào phòng khách, ngực cô đập rộn ràng, chuẩn bị cho một trận đấu khó khăn.

–Chào anh. Em xin lỗi vì đã đến muộn!

–Cô chào con!

–Em muộn mười lăm phút, tháng này em sẽ bị trừ lương.

–Bịch! Tét!

Quốc Tuấn chỉ vừa nói xong thì ngay lập tức một chiếc ô tô bay về phía cô, kèm theo là một bịch nilon chứa cá vàng. Chiếc túi nilon vỡ ra, những con cá rơi ra vẩy vẹo, làm ướt một phần quần áo của cô. Hương Ly chỉ biết cười trừ và nói:

–Tom, em xin lỗi. Em không có ý đến muộn, đừng giận em nữa.

–Em đi đi! Em ghét cô, cô là kẻ nói dối, không giữ lời hứa.

–Tom, ai dạy con cư xử như vậy với người lớn? Xin lỗi cô giáo ngay.

Quốc Tuấn lạnh lùng quát Tom nhưng cậu bé vẫn im lặng, đành phải đếm ngược:

–Ba đã dạy con thế nào? Nếu không xin lỗi cô giáo, con sẽ đi theo ba. Một… hai…

–Con xin lỗi cô!

–Không sao, cô không giận đâu. Bây giờ em dọn chỗ này, sau đó mình học, chơi nhé?

Cậu bé không nói gì, Quốc Tuấn ra lệnh:

–Chị Hồng sẽ dọn. Em đi thay đồ!

–Dạ, em…

–Chị Hồng, lên trên, giúp em!

–Dạ, anh gọi tôi?

–Chị dẫn cô Hương Ly lên phòng thay đồ và dọn chỗ này sau.

–Dạ anh, mời cô theo tôi.

Hương Ly không muốn nhưng vẫn phải đi theo chị Hồng, lên đến nơi cô mới ngần ngừ nói:

–Dạ không cần đâu chị, có lẽ em ngồi hong quạt sẽ khô. Em không mang đồ thay.

–Cô đừng lo, đồ ở đây rất đa dạng, chắc chắn có đồ vừa cô.

–Dạ không cần, em không thích mặc đồ của người khác.

–Cô đừng ngại, đây là đồ cậu chủ mua sẵn, chưa ai mặc bao giờ… và em ướt nhiều quá, cô chuẩn bị cho những trò mới nhé. Có người gia sư trước đây chỉ ở lại một tuần, một số thậm chí chỉ một ngày là bỏ chạy.

Chị Hồng dẫn Hương Ly vào phòng và mở tủ ra. Trong tủ là những chiếc váy phụ nữ đẹp không chê vào đâu được. Cô ban đầu nghĩ rằng đây có thể là đồ của vợ cũ Quốc Tuấn, nhưng chị giúp việc giải thích không phải. Chị Hồng chỉ vào mớ váy treo thẳng thớm trên tủ và nói:

–Cô lựa một cái thay vào đi. Chắc cậu chủ mua về để dự phòng khi cu Tom làm quậy. Cô thay đồ xong thì xuống đây nhé, tôi sẽ dọn dẹp.

–Dạ, em cảm ơn chị ạ.

Hương Ly vội vàng chọn chiếc váy màu đen, mang vào nhà tắm để thay đồ. Cô nghĩ rằng với cậu bé siêu quậy như Tom, mặc màu đen sẽ hợp nhất, có bẩn cũng khó phát hiện. Khi xuống, cô tưởng rằng Quốc Tuấn đã rời đi, nhưng anh vẫn ngồi đó. Anh nhìn cô và nói:

–Cả đống đồ đó tôi mua để cho cô thay dần, nếu Tom làm bẩn thì cô có thể mặc. Đây là đồ khuyến mãi, không tính vào lương đâu.

Cô ngạc nhiên và cảm ơn anh. Nói thêm:

–Hôm nay tôi mặc tạm cái này, từ mai tôi sẽ mang đồ của mình theo. Không dám xài đồ của anh đâu.

–Nếu cô không mặc, tôi sẽ bảo chị Hồng đem hết vào sọt rác. Để đó chỉ tổ chức tủ.

–Anh… anh đùa à? Mấy chiếc váy hàng hiệu đấy…

–Nhà này vẫn giữ phong cách cũ, cái gì không thích thì vứt hoặc làm từ thiện. Mớ đồ đó chẳng ai dùng cả, Tom cũng không chịu mặc, chị Hồng cũng thế. Để chị Hồng đưa đi.

–Nhưng… anh đùa hả? Đồ hàng hiệu mà.

Quốc Tuấn trả lời:

–Nhà này vẫn thế, không thích là vứt. Chị Hồng ơi, lên giúp tôi!

Chị Hồng vừa xuống từ tầng trên, anh gọi:

–Dạ, cậu gọi tôi?

–Đem mớ đồ trên tủ cho hết vào bịch nilon, vứt đi. Cô Hương Ly không mặc, chị Hồng không mặc, thì còn giữ làm gì.

–Dạ, cậu… cậu đâu có biết, mớ đồ đấy toàn hàng tốt, cậu…

–Tôi nói đem đi là đem đi. Tôi không muốn giữ đó cho làm gì.

Hương Ly thấy Quốc Tuấn quái đản, nhưng cô cũng không muốn xài đồ mà không được sự đồng ý, nên liền nói:

–Thôi, anh để đó cho em cũng được. Toàn đồ xịn thế này mà vứt thì phí lắm. Anh cứ trừ từng chút vào lương tháng của em, coi như em mượn của anh, được không?

–Nếu cô không đáp ứng được yêu cầu của Quốc Cường, khi nào đi cô có thể mang theo. Đồ khuyến mãi mà!

Nói xong, Quốc Tuấn hôn con trai và đi xuống tầng hầm. Siêu xe lăn bánh ra khỏi biệt thự. Cu Tom lúc này không còn e ngại, kéo cô vào phòng riêng nói…

Bài viết liên quan