Phía trước là cầu vồng Chương 42 | Cuộc chơi của lòng tham

10/03/2024 Tác giả: Hà Phong 219

Bích Ngọc trừng mắt:

– Ông nhìn gì thế? Cả sự trong trắng của tôi, tôi đã hy sinh để có được, tất nhiên tôi sẽ đạt được mục đích của mình!

Thầy bùa lắc đầu:

– Khi cô đến đây, thật là một trinh nữ trong sạch. Tôi nghĩ cô đã từng có một tình yêu trong sáng với một người từ thuở nhỏ và muốn anh ta nhận ra tình cảm của cô. Cô đã sẵn lòng hy sinh, sẵn lòng dành năm năm để luyện ngải, nhưng không ngờ mục đích của cô lại làm tan vỡ hạnh phúc của gia đình người khác, và giờ còn muốn chiếm đoạt cả vật chất. Tôi đã cảnh báo cô rồi, khi cô dùng bùa ngải với mục đích tà ác, cô sẽ gánh chịu hậu quả.

Ngọc nhếch môi, cho rằng lão thầy bùa này chỉ nói những điều vô lý. “Ngải bà chúa đội đèn” mà Ngọc quyết định sử dụng không phải là điều dễ dàng. Cho đến nay, mọi thứ với cô đều thuận lợi, vì sao không thể? Khi thỉnh ngải về, Ngọc đã chăm chỉ đọc bài chú riêng từ thầy bùa, cẩn trọng trồng trong đất sạch kèm theo tóc mai và miếng vải đượm mồ hôi trinh nữ. Mọi việc đều được Ngọc làm kỹ lưỡng và tỉ mỉ. Khi củ ngải chín đến độ, nó sẽ nở hoa ở gốc. Theo lời thầy bùa, Ngọc phải hái hoa đó và ngâm vào dầu thơm trong mười chín ngày để thu hút đàn ông. Mỗi người đàn ông mà cô tiếp xúc sẽ bất ngờ nảy sinh tình cảm với Ngọc. Tất nhiên, để tránh rắc rối, Ngọc sẽ không sử dụng cho đến khi kế hoạch được thực hiện.

Nhưng lòng tham của Ngọc không có tận. Cô muốn đàn ông phục tùng mình không chỉ về mặt tình cảm mà còn về mặt vật chất. Mỗi tháng, cô cần luyện ngải một đêm bằng cách khỏa thân, xoa bôi hương thơm khắp cơ thể, đeo một mâm đồng lên đầu, giữa mâm đặt tượng của bà Lakuk – một nữ thần biểu tượng cho tín ngưỡng phồn thực, quanh mâm thắp mười hai ngọn đèn và liên tục đọc thần chú. Mồ hôi trong lúc quỳ hương sẽ được hớt vào một lọ để dành. Đây chính là thứ bùa thuốc cực kỳ nguy hiểm khi đàn ông ăn hay uống phải.

Ngọc còn phải thực hiện một bước cuối cùng. Theo lời thầy bùa, sau khi thành công với bùa yêu này, cô phải nuốt cả củ ngải vào bụng và trong vòng một trăm ngày, cơ thể cô sẽ trở nên quyến rũ một cách kỳ lạ, mồ hôi toát ra sẽ có hương thơm thu hút đàn ông mà không ai có thể cản được.

Nhưng hôm nay, khi Ngọc trở lại để tiếp tục nghi lễ, ông thầy không chấp nhận. Giọng ông ta khàn khàn:

– Cô về đi! Nếu cô tiếp tục, không chỉ cô mà tôi cũng không thể yên ổn!

Ngọc đập bàn làm bụi hương bay tung lên:

– Ông sợ cái gì? Ông tạo ra bùa ngải thì sợ cái gì nữa chứ? Nếu có thể làm được, thì cũng có thể giải quyết được, chuyện đơn giản đấy mà!

Thầy bùa lắc đầu:

– Cô không hiểu, luật nhân quả không tha thứ cho bất kỳ ai. Tôi giúp đỡ người khác có hạnh phúc, tôi được phước, được có cơ hội thực hiện những việc thiện. Nhưng nếu tôi làm cho hạnh phúc của người khác tan vỡ, phá hủy cuộc sống của họ, tôi cũng sẽ chịu nghiệp. Vì vậy, tôi khuyên cô hãy dừng lại. Dù tôi phải can ngăn cô, nhưng đó cũng là cách để tích lũy phước. Còn nếu cô không chú ý tới lời khuyên của tôi, hậu quả sẽ lớn lắm đấy.

Ngọc gắt lên:

– Ông nói quá nhiều! Bây giờ tôi muốn hỏi ông đã làm chưa? Củ ngải ở đâu? Đưa cho tôi! Có nó, tôi sẽ đạt được mục đích của mình. Còn ông, tôi sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của ông.

Người đàn ông lắc đầu:

– Tôi không thể! Thứ nước cô đã có cũng đã khiến nhiều người chết theo cô rồi. Tôi đã hủy củ ngải rồi!

Ngọc nổi giận:

– Ông nói dối! Ông làm ăn như thế thì không xứng làm thầy! Ông dám hủy củ ngải, đó là vi phạm lời hứa ban đầu!

Thầy bùa thở ra một tiếng:

– Ban đầu, mục đích của cô là để giúp Hoàng Bảo Long, cô kể rằng cô và anh ta là thanh mai trúc mã, anh ta bị mê hoặc bởi cô gái khác nên tôi giúp cô vì nghĩ anh ta bị cô kia bỏ bùa. Nhưng cuối cùng cô đã làm gì? Cô không thật thà, sao dám đòi hỏi lòng tốt?

Ngọc đập bàn quát lớn:

– Nghiệp sẽ quật ông trước!

Người kia gật đầu:

– Đúng vậy, nhưng tôi đã nói rồi, cô sẽ có tiền và sau đó sẽ mất tất cả.

Bích Ngọc tức giận đứng bật dậy:

– Ông câm miệng đi! Tôi sẽ không sao hết!

Cô ta nói xong rồi tức giận bỏ đi. Vừa ngồi vào xe, Ngọc đã nhận được tin nhắn:

– Con yêu của anh ở đâu vậy? Anh nhớ em quá!

Ngọc nhếch môi và nhanh chóng trả lời tin nhắn:

– Em đang ở nhà thôi, đi đâu với thân thể đã có dấu vết chủ quyền của anh? Dù trời lạnh nhưng em vẫn không ngại đâu!

Phía bên kia, người đàn ông ngay lập tức trả lời:

– Chỗ cũ nhé, anh không thể chịu nổi nữa!

Ngọc gửi cho ông ta một nụ hôn qua tin nhắn rồi nhấn:

– Được!

Cô ta khởi động xe và hướng về thành phố A, đi tới khách sạn năm sao tối qua. Vừa lên đến căn phòng xa hoa nhất khách sạn sang trọng, Ngọc đã thấy người đàn ông ngồi sẵn trên giường. Cô ta nhìn chằm chằm:

– Kinh khủng, mới tối qua quần lên quần xuống cho mệt mỏi mà giờ đã thế này rồi!

Người đàn ông định vồ lấy Ngọc nhưng cô ta né đi:

– Em đi tắm đã!

Vì còn lấm tấm bụi hương trên tay, Ngọc quyết định gột rửa một chút. Chỉ mười phút sau, nằm trong vòng tay của người đàn ông ấy, Ngọc thỏ thẻ:

– Yêu em đến đâu mà suốt ngày đòi hỏi thế!

Gã mỉm cười, tay vuốt ve cơ thể mịn màng của Ngọc vẫn còn những dấu vết của trận kích tình tối qua:

– Yêu suốt đời, đến khi không còn sống nữa, được chưa? Mọi thứ của anh sẽ trở thành của em, cục cưng thấy sao?

Ngọc nhìn ông ta một cách ngơ ngác:

– Anh nói như thật vậy, nhưng có chị nhà còn giữ lại phần gia tài, không dễ dàng trao cho người đến sau.

Ông ta cười:

– Ngốc ạ, nếu anh li hôn thì tài sản sẽ được chia ra, em có còn yêu anh khi phải chia sẻ tài sản và xây dựng lại từ đầu không?

Ngọc xoa xoa vòm ngực săn chắc của gã:

– Em đã nói là không cần gì cả, chỉ cần anh bên em mà! Em cũng có công ty, nhà ở, xe hơi, học thức, công việc ổn định, em không phải là người phụ thuộc vào ai đâu!

Người đàn ông lại đè Ngọc ra:

– Anh thích em vì điều đó đấy!

Ngọc nguýt ông ta:

– Vì điều gì?

Thân hình to lớn bất ngờ lao thẳng vào Ngọc khiến cô ta kinh ngạc kêu lên:

– Ôi!

Gã kia cười mỉm, cúi xuống hôn nhẹ bầu ngực của Ngọc:

– Lần đầu tiên em kêu to thế sao?

Ngọc lườm:

– Lần đầu của ai cũng chả cần phải trao cho anh đâu? Bất ngờ… chưa phải là sự chuẩn bị!

Người đàn ông điên cuồng xâm nhập vào Ngọc, hai tay bóp nắn bầu ngực cô cho đến khi nào không còn hình dạng nữa:

– Thế này mới nhớ anh đúng không?

Khi cả hai đã mệt mỏi, ông ta nằm bên cạnh Ngọc, thở hổn hển. Ngọc đặt đầu vào ngực của ông ta và nói:

– Vậy… anh… muốn ly hôn thật sao?

Lão đó nhìn Ngọc:

– Nếu em muốn… chỉ cần em muốn thì mọi thứ đều được!

Ngọc mỉm cười, ôm lấy ông ta:

– Muốn gì cũng được hả?

Ông kia gật đầu:

– Ừ, gì cũng được!

Ngọc tỏ ra khéo léo:

– Vậy… anh có thể chuyển giao tài sản sang tên em trước, trong quá trình anh li hôn với vợ, em sẽ mua thêm cổ phần của những cổ đông khác, sau khi có đủ quyền lực, em sẽ chuyển trả lại cho anh. Điều này giúp tiết kiệm thời gian cho anh khi phải xử lý thủ tục li hôn, cũng tránh được sự chú ý của người khác.

Người đàn ông xoa nhẹ lưng trần của Ngọc:

– Thủ tục ly hôn có thể diễn ra nhanh chóng, chỉ là… em có chịu làm vợ của một người lớn tuổi hơn em nhiều như anh không? Có chịu được cảm giác bị xem thường như dì ghẻ không? Dù con cái anh đã trưởng thành nhưng chúng cũng có quyền phát ngôn, có phần thưởng trong khối tài sản của anh, em có thể chấp nhận được không? Vì dù sao em cũng là người có học vấn, có tài năng, yêu thương anh là người đầu tiên, nên anh…

Ngọc nhẹ nhàng:

– Thực sự, em đã nói là không cần gì cả, chỉ cần anh yêu em. Con cái anh, em nghĩ em có thể làm hòa được với chúng. Tài sản của anh có giao cho em, sau khi phát triển, em sẽ trả lại cho anh, em không muốn lợi dụng anh. Em chỉ cần trái tim của anh thôi!

Gã kia vuốt nhẹ tóc Ngọc:

– Ừ, anh hiểu rồi. Vậy nên anh mới yêu em! Anh ghét loại phụ nữ chỉ biết tham lam và để ý đến tiền bạc. Loại người đó, nếu bám lấy anh, sẽ có một ngày anh cho họ tan xương!

Ngọc run rẩy một chút. Nhưng ngay sau đó, cô vuốt ve vòm ngực của gã. Tay Ngọc di chuyển xuống bụng và vuốt nhẹ khắp cơ thể gã một cách tinh tế. Chưa đầy mười giây sau đó, một cuộc kích thích lại diễn ra, Ngọc thở hổn hển:

– Em chỉ muốn anh thôi mà, sao lại giận dữ?

Sau một vài tiếng trong căn phòng sang trọng, Ngọc đứng dậy và vào nhà tắm:

– Hôm nay em đã rất mệt rồi, không muốn tắm chung đâu!

Gã kia mỉm cười:

– Được, em vào tắm đi, anh đợi!

Ngọc cầm điện thoại và nhoẻn cười:

– Bố mẹ em gọi nhỡ năm lần, để em gọi lại xem nhé!

Cô giơ điện thoại ra trước mặt người đàn ông để chứng minh. Sau khi tắm táp xong, cả hai hôn hít chán chê rồi rời khách sạn sang trọng.

Trong thành phố C, tối hôm đó, Bảo Long và Đan Thư đang thư giãn ăn trái cây cùng vợ chồng Bá Trọng thì nhận cuộc gọi từ bà Lan Khuê. Bảo Long đưa máy lên, ngán ngẩm, ban đầu định đặt xuống nhưng Đan Thư nhắc:

– Anh nghe đi, lỡ có việc gì thì sao?

Bảo Long hít một hơi rồi đưa máy lên tai:

– Con nghe đây ạ!

Bà Lan Khuê nức nở:

– Bảo Long à, con về thành phố A một chuyến đi!

Bảo Long nhíu mày:

– Có chuyện gì thế mẹ? Hôm qua con mới về không có việc gì đâu ạ?

Bà Khuê khóc lóc:

– Trong phòng Chủ tịch Hội đồng Quản Trị của Hoàng Gia bỗng xuất hiện một lượng ma túy vô cùng lớn. Mà bố con chưa bao giờ dám đụng đến cái này. Chiều nay công an ập đến khám xét cả Biệt thự của ta. Bảo Long, bố con sắp mất hết tất cả rồi con ơi…

Bài viết liên quan