Phía trước là cầu vồng Chương 45 | Sự hối hận muộn màng
Bà Lan Khuê đứng đó, đôi mắt nhìn chồng cô. Dường như suốt thời gian qua, ông luôn dành cho bà sự quan tâm và chuộng chút nào. Bất cứ điều gì bà muốn, ông đều sẵn lòng đáp ứng. Chưa từng có lần nào Hoàng Thông tranh cãi với bà, thậm chí đôi khi còn không có ý kiến. Cuộc sống yên bình, không biến động, nhưng cũng nhạt nhẽo đến mức bà cảm thấy nhàm chán. Bà Lan Khuê, trong mắt nhiều người, có lẽ được coi là một người phụ nữ hạnh phúc với cuộc sống thoải mái, không lo toan, chỉ biết thưởng thức những niềm vui nhỏ nhặt như uống cà phê, mua sắm, và giải trí… Nhưng trong bên trong, bà hiểu rõ hơn ai hết rằng, ông đã chọn bà chỉ vì trách nhiệm, và cuộc hôn nhân này chỉ là kết quả của sự quyến rũ quá mức của bà đối với những người đàn ông giàu có. Bà nhận ra rằng, khi không còn hứng thú, ông có thể bỏ bà bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, điều đó không xảy ra. Thay vào đó, ông vẫn coi bà là một phu nhân quý phái, chi tiêu không hạn chế. Bởi vậy, bà cảm thấy an phận. Nhưng giờ đây, bà nhận ra rằng đó chỉ là hậu quả của việc bà quá mải mê theo đuổi sự giàu có, xa hoa, mất đi giá trị của tình yêu đích thực. Nếu trước đây bà đã biết trân trọng mối tình với Trần Anh, dù ông không giàu có, và nếu bà không mê muội theo đuổi sự xa hoa, có lẽ cuộc đời của bà sẽ khác đi. Mặc dù không thể trở thành phu nhân Hoàng Gia, nhưng bà sẽ được sống bên người mình yêu và có một hạnh phúc bình yên.
Tuy nhiên, đời không như mơ. Ông Trời có lẽ đùa giỡn bà khi cuối cùng, bà mất hết tất cả. Tình yêu thật sự mà bà từ chối giờ đây lại quằn quại trong lòng bà mỗi đêm, và vị trí cao quý mà bà đã đạt được bằng mọi cách giờ đây chỉ là một phản ứng đắng cay khi chứng kiến chồng mình đang nằm bên cạnh người tình cũ trên chiếc giường của bà. Sự hối tiếc, sự đau đớn, sự tan nát. Tâm trí bà giống như bị một tạ muối xát vào, đau đớn đến mức không thể kìm nén. Dù những giọt nước mắt đã lăn dài, đầy đủ mọi cảm xúc, bà vẫn im lặng. Bà ước gì mình có thể khóc to, hoặc thậm chí la hét chửi rủa sự phản bội của chồng. Nhưng không, bà không có quyền. Bởi vì bà và Hoàng Thông chỉ là vợ chồng trên giấy tờ, không phải bắt đầu từ tình yêu. Tất cả, cuối cùng, đều xuất phát từ sự ích kỉ, tham lam của bà. Bây giờ, khi nghe ông nói, bà hiểu rằng Hoàng Thông đã đạt đến giới hạn của mình. Một người đàn ông ít nói, luôn bình tĩnh như ông không ai nghĩ rằng ông sẽ có hành động phản bội. Có thể đó là cách ông chọn để trả thù bà. Những người biết yêu thương đích thực thì cách hận thù của họ cũng sâu sắc không kém. Bà không chỉ mang ông vào cuộc sống của mình, biến ông thành chồng của mình, mà còn khiến ông phải chia xa người con gái ông yêu, trói buộc ông trong một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Cuộc hôn nhân đó giống như một chiếc bánh đẹp nhưng thực sự lại chứa đựng một hương vị đắng chát.
Kim Anh, sau khi thấy mẹ im lặng, không kìm được lòng tò mò:
– Bố, sao bố lại nói như vậy? Mẹ đã ở bên cạnh bố suốt hàng chục năm, dù giàu có hay khó khăn, bố cũng biết mà, bố à?
Trước khi ông Hoàng Thông kịp trả lời, bà Lan Khuê quyết đoán giơ tay, giọng nghẹn ngào:
– Kim Anh, các con ra ngoài đi, mẹ sẽ ổn, mẹ cần một ít thời gian để nghỉ ngơi, mẹ không thể ngủ được cả đêm qua đâu!
Kim Hiền nhanh chóng đưa chăn cho mẹ rồi dắt Kim Anh ra ngoài. Trong khi đó, ông Hoàng Thông vẫn đậu im lặng trên giường. Kim Anh nhắc nhở:
– Bố, bố không đi sao?
Bà Lan Khuê nhìn đôi con trai:
– Các con ra ngoài đi, bố sẽ không làm gì đâu, mẹ đã nói rồi.
Kim Anh nhìn mẹ với ánh mắt lo lắng, nhưng cuối cùng cô cũng bước ra cùng Kim Hiền. Chỉ còn lại ông Thông và Bảo Long cùng bà Khuê trong phòng. Bảo Long đã im lặng suốt thời gian qua, thực ra anh cũng không biết nói gì. Anh hiểu bố, có thể cảm thông hơn cả mẹ. Bảo Long biết rằng ông ấy chắc chắn có lý do riêng, không phải chỉ là do sự nóng nảy như mẹ, và không có thời gian cho những mối quan hệ trái đạo lý. Vì vậy, anh quyết định im lặng là tốt nhất trong tình hình này. Cuối cùng, anh thở dài:
– Mẹ nghỉ đi!
Nhìn thái độ của Bảo Long, bà Khuê nhẹ nhàng hỏi:
– Long, con có biết trước chuyện của Bích Ngọc và ông ấy không?
Bảo Long không nhìn mẹ, chỉ một cách lặng lẽ trả lời:
– Con biết nhiều hơn mẹ nghĩ, có thể tóm gọn trong hai từ – “TẤT CẢ”.
Bà Lan Khuê rùng mình, ông Hoàng Thông nhìn Bảo Long với ánh mắt kinh ngạc. Ánh mắt của ông kết hợp giữa ngạc nhiên, thương cảm và cả đau đớn, nhưng không có dấu hiệu oán trách như nhìn về phía bà Khuê. Ông lên tiếng:
– Long, con…
Bảo Long thở dài như một cơn lốc cảm xúc được dồn nén suốt nhiều năm:
– Con đi đây. Có những điều không thể thay đổi, việc nhắc lại chỉ làm đau lòng thêm. Còn nhiều việc cần giải quyết ngay bây giờ!
Nói xong, Long quay lưng và rời đi. Bá Trọng đang đợi anh ở phòng khách. Vì vấn đề của Bích Ngọc và ông Thông là riêng tư của gia đình, nên Trọng không thích can thiệp. Anh đợi Bảo Long ở phòng khách.
Chỉ còn lại ông Thông ngồi im lặng. Bà Khuê lên tiếng:
– Đây là…sự trả thù…
Ông Thông gật đầu:
– Đúng, đó là hậu quả cho những kẻ tham lam, chỉ vì tiền mà bán đứng cả tình yêu và gia đình. Bà không tôn trọng Trần Anh, vì tiền mà bà đã làm mọi cách, thậm chí buộc tôi uống rượu pha thuốc kích dục để tôi ngủ cùng bà. Khi gia đình bà gặp khó khăn, bà nghĩ rằng đã làm hại bà mất sự trong trắng, dù tôi bị ép buộc nhưng tôi vẫn đứng ra giúp gia đình bà trả nợ. Nhưng bà lại có thai với Kim Anh và cố ép tôi kết hôn. Bà tưởng những việc bà làm, tôi không biết à? Tôi phải chia tay người con gái mà tôi yêu hơn chính bản thân mình để bước vào một cuộc hôn nhân không hạnh phúc với bà, vì bà đã cầu xin và đe dọa cô ấy. Chính cô ấy đã từ bỏ tôi để tôi có thể sống bên bà một cách yên bình.
Bà Lan Khuê lệ rơi, hình ảnh của những ngày tháng trẻ trung hiện về trong tâm trí bà…
Tình yêu từ thuở học trò với Trần Anh không giữ chân được Lan Khuê khi cô bất ngờ nhìn thấy Hoàng Thông, một chàng trai cao lớn, lịch lãm và giàu có, trong một sự kiện của Tập đoàn Hoàng Gia tại trường Đại học. Quyết tâm chiếm được trái tim của Hoàng Thông, Lan Khuê tin rằng vẻ đẹp của mình đủ để làm tan chảy lòng anh như nhiều chàng trai khác. Tuy nhiên, sau nhiều cố gắng, thậm chí là việc tỏ ý với anh ấy tại cổng của Tập đoàn Hoàng Gia, và sau đó tương tác trên mạng xã hội, Hoàng Thông không để lại ấn tượng gì đặc biệt với Lan Khuê.
Bất ngờ và tuyệt vọng, Lan Khuê đã dùng một biện pháp thô bạo là dùng thuốc kích dục khi theo đuổi Hoàng Thông tới một quán bar lớn, nơi anh tham gia một buổi tiệc sinh nhật. Mặc dù biết anh đã có một mối quan hệ, nhưng trong buổi tiệc đó, cô gái kia không đi cùng anh, khiến Lan Khuê nghĩ rằng đó là cơ hội của mình. Lan Khuê đã giả vờ ngẫu nhiên gặp Hoàng Thông, giả vờ buồn bã và trút bầu tâm sự. Cô uống rượu đến mức điên đảo và liên tục rót cho Hoàng Thông. Khi anh không để ý, Lan Khuê lén bỏ thuốc kích dục vào ly rượu của anh. Trong bức tranh tối tăm của quán bar, mọi người chỉ chú ý đến nhạc và không để ý đến Lan Khuê, đặc biệt khi cô ngồi cùng Chủ tịch Tập đoàn Hoàng Gia. Lan Khuê đã dẫn Hoàng Thông vào phòng VIP và bằng sự lẳng lặng và áp đặt, cô đã khiến anh mất ý thức trong một thoáng chốc…
Với Hoàng Thông, đó là một vết nhơ trong tình yêu đẹp đẽ mà anh dành cho Phương Linh. Phương Linh chỉ là một sinh viên mới ra trường, hiền lành và được mẹ của Hoàng Thông yêu mến. Phương Linh còn được mẹ anh đưa về Biệt thự Hoàng Gia và làm trợ lý riêng cho bà. Một phần là vì Linh là mồ côi, một phần là do mẹ anh muốn cô làm con dâu của mình. Đau lòng vì sai lầm của mình, Hoàng Thông đã trả một khoản tiền lớn cho Lan Khuê nhưng cô không chấp nhận. Anh cảm thấy cô đã phải gánh chịu cả đời về hành động của mình và vô cùng hối tiếc. Không muốn giấu diếm sự thật, anh đã kể mọi chuyện cho cả Phương Linh và Linh hiểu và thông cảm.
Mọi chuyện dường như đã trôi qua cho đến khi hai tháng sau, Lan Khuê đến tìm Hoàng Thông, cầu xin anh giúp đỡ gia đình cô. Các kẻ đòi nợ đang đến để phá hủy, vì doanh nghiệp của bố cô thua lỗ và nợ lãi nặng. Cảm thấy trách nhiệm với cuộc sống của con gái Lan Khuê, Hoàng Thông đã đứng ra trả nợ cho gia đình cô để giảm bớt nỗi đau trong lòng. Tuy nhiên, ngay sau khi nợ được trả, Lan Khuê thông báo rằng cô đang mang thai với con của Hoàng Thông.
Điều đau lòng hơn là Phương Linh đã quyết định rời xa anh để anh có thể dễ dàng giải quyết mọi khó khăn. Là một doanh nhân thành đạt, mẹ của Hoàng Thông đã chấp nhận Lan Khuê, nhưng vì mối căm ghét của bà dành cho cô, mẹ anh đã đối xử với cô rất khó chịu. Tuy nhiên, Lan Khuê luôn im lặng chịu đựng. Và vào ngày đó, Thông chưa biết rằng trước khi kết hôn, Lan Khuê đã tìm gặp Linh và yêu cầu cô đi rời xa, nhưng bất thành.
Tuy nhiên, không mất nhiều thời gian sau ngày kết hôn, nhờ sự nhạy bén của mình, Hoàng Thông biết được mọi chuyện và tìm ra nơi ở của Phương Linh. Vì vậy, dù Lan Khuê có một vị thế nhất định nhưng Hoàng Thông vẫn liên tục gặp gỡ Linh. Dù Linh chuyển chỗ ở, anh vẫn đi tìm. Lan Khuê biết chồng hờ hững nhưng vẫn cố gắng làm tròn phận vợ, không dám than trách vì biết rằng một người như Hoàng Thông không thiếu phụ nữ quanh mình. Lan Khuê hiểu rõ rằng dù có sự thay đổi ở bên ngoài, cô vẫn là người phụ nữ chính thức, nhưng chỉ là một vật sở hữu không thực sự được tôn trọng.
Cuộc hôn nhân của họ là một bức tranh lụa, với tiền bạc và quyền lực đầy đủ. Đặc biệt sau khi mẹ của Hoàng Thông qua đời, vai trò của Lan Khuê như phu nhân Hoàng Gia trở nên rõ ràng hơn. Việc Kim Hiền ra đời cũng chỉ là một phần nhỏ của cuộc sống của họ. Hoàng Thông chưa bao giờ làm điều gì vi phạm tư cách của một người cha, một người chồng. Anh không bao giờ đánh vợ, không mắng mỏ, không bạo hành. Chỉ là Hoàng Thông luôn chiều theo ý vợ, không có ý kiến. Lan Khuê nghĩ rằng Hoàng Thông đã bước vào con đường gia đình theo cách của mình…
Tuy nhiên, điều mà bà không ngờ nhất là người đàn ông như thế không dễ bỏ qua. Sự im lặng của ông là cách trả thù thâm thúy và đau đớn nhất qua bao năm tháng. Bà có thể chiếm giữ thể xác, nhưng trái tim của ông mãi mãi không thuộc về bà. Điều đó làm cho bà đau đớn đến mức muốn điên điên. Bà lại mắc phải một sai lầm lớn khi tìm kiếm Phương Linh. Các sai lầm liên tiếp lại xảy ra…
Khi nghe Hoàng Thông nhắc lại, những hình ảnh quá khứ hiện lên trong tâm trí Lan Khuê. Tiếng của ông vẫn bình tĩnh nhưng chứa đựng rất nhiều bi thương:
– Bà đã làm gì với cô ấy, bà còn nhớ không? Tại sao? Bà muốn danh phận, tôi đã cho bà trở thành phu nhân Hoàng Gia. Bà muốn giàu có, tôi cũng đã đưa bà lên đẳng cấp. Nhưng đến cảm xúc của bà cũng không còn, bà chỉ là một loài cầm thú! Bà độc ác hơn cả rắn rết, giờ đây bà có thể rơi lệ à?
Bà Lan Khuê không kìm được nước mắt, cô òa khóc, nghẹn ngào:
– Xin ông… xin… đừng… nói nữa…