Phu nhân quyền thế chương 23 | Tin vui

26/01/2024 Tác giả: Hà Phong 233

Mọi người đều bất ngờ khi Bích Ngân thông báo quyết định từ bỏ vị trí giảng viên để tiếp quản công ty gia đình. Trước đây, Ngân đã phản đối ý kiến của ba mẹ để theo đuổi ước mơ cá nhân, nhưng giờ đây, cô thay đổi quyết định. Cô thể hiện sự tiếc nuối về quãng thời gian đam mê và hăng say, nhưng với mối quan hệ gia đình, quyết định quay về là điều hợp lý. Ngân, sau khi trở thành Giám đốc công ty HC, trở nên thay đổi cả về phong cách lẫn tính cách.

Bích Ngân, là con nhà nòi, nhanh chóng hòa nhập vào thế giới kinh doanh và không tránh khỏi những cuộc đối đầu với đối thủ, trong đó có Bảo An.

Trong buổi tiệc mừng công của công ty C.Food tối nay, Bảo An, đối tác thân thiết của công ty, đã sớm có mặt cùng Nghĩa. Khi Bích Ngân thấy Bảo An đang trò chuyện với người của C.Food, cô tiếp cận để trò chuyện.

Chào mọi người!
Ôi, đó là Giám đốc Ngân phải không? Càng ngày càng xinh đẹp đấy!
Cảm ơn anh đã khen! So với các sếp ở đây, tôi vẫn kém xa đấy! Xinh là chưa đủ, phải không các vị?
Giám đốc Ngân khiêm tốn quá! Chúng ta qua đó ngồi chuyện trò đi!
Dạ. Các anh qua trước đi! Tôi có chút việc muốn thảo luận riêng với Sếp An đây chút!
Vậy thì hai cô cứ thoải mái nhé!
Bảo An nghe Bích Ngân muốn trò chuyện riêng với mình, cô ra hiệu cho Nghĩa qua giao lưu với các đối tác khác. Mặc dù không biết mục đích của cô là gì, nhưng Bảo An vẫn vui vẻ đón chờ.

Có việc gì thú vị mà Giám đốc Ngân muốn thảo luận à?
Cô có hứng thú hợp tác với chúng tôi không?
Bất ngờ khi Bích Ngân mời cô hợp tác với công ty của mình, từ đối thủ nay chuyển sang làm đối tác. Mặc dù thấy bất ngờ, nhưng trước lời mời của Ngân, Bảo An chỉ mỉm cười nhẹ.

Từ đối thủ chuyển sang đồng hợp tác à?
Điều này khá bình thường đấy! Sếp An có hứng thú hay có lo ngại gì không?
Bảo An cười và lắc lắc ly rượu trong tay, sau đó uống một ngụm nhỏ và hỏi lại:

Tại sao Giám đốc Ngân lại ưu ái cho công ty của tôi vậy?
Đơn giản là tôi muốn làm hòa với cô!
Vậy à?
Mặc dù ngạc nhiên trước thái độ tích cực này của Bích Ngân, nhưng Bảo An vẫn đang tìm hiểu khi Ngân giả vờ hạ giọng và nói thành thật.

Bấy lâu nay, tôi cố chấp nhận không buông bỏ, làm cho cả hai bên đều khó xử. Tôi xin lỗi đôi vợ chồng!
Không có gì! Chị nghĩ rằng làm hòa là quan trọng nhất!
Cô hãy yên tâm! Từ giờ, tôi sẽ không làm phiền hai người nữa. Anh ấy chỉ là quá khứ tươi đẹp của tôi, còn cô mới là hiện tại mà anh ấy cần!
Chị hiểu rồi, chúc mừng chị!
Vậy cô đồng ý hợp tác lần này chứ?
Đồng ý! Tôi đồng ý!
Bích Ngân mỉm cười và chìa tay ra trước mặt, Bảo An cũng bắt tay làm hòa.

Hợp tác vui vẻ!
Hợp tác vui vẻ!
Tôi cần thông tin chi tiết về nguyên liệu cung cấp sớm nhất!
Được! Tôi sẽ báo người gửi qua ngay cho cô!

Sau khi Bích Ngân rời đi, Bảo An cũng tiến về phía của Nghĩa và chia sẻ với anh về cuộc trò chuyện vừa qua. Nghĩa chỉ cười nhạt và bày tỏ:

Cô ta muốn bắt con săn sắt, bắt con cá to à?

Đúng vậy, cô ta muốn dùng miếng mồi hấp dẫn để thu hút sự chú ý. Nhưng tiếc rằng, kịch bản này đã quá cũ kỹ!

Vậy bước tiếp theo của bà là gì?

Khi họ đưa ra mồi ngon, tôi sẽ không để lỡ cơ hội!

Do hai người đã lâu nay làm việc cùng nhau và hiểu biết lẫn nhau, nên ý định của đối phương không làm khó khăn được họ. Bảo An suy nghĩ một chút rồi vỗ vai Nghĩa và nói:

Đừng lo, lợi nhuận lần này chúng ta sẽ dành cho từ thiện!

Bà nói thật đấy à?

Ừ, bố mẹ tôi muốn tham gia hoạt động từ thiện ở Lào Cai. Chắc chắn tôi sẽ gợi ý cả nhà đi cùng. Đã lâu rồi mà mấy anh chị em chưa đi chung một chuyến. Tôi nghĩ đây là cơ hội tốt để tất cả mọi người cùng nhau. Khi tôi đã có con, việc đi du lịch sẽ trở nên khó khăn hơn.

Nghĩa nhìn Bảo An với vẻ hoài nghi. Sau một hồi suy nghĩ, anh ta nói:

Hai vợ chồng bà vẫn tiếp tục kế hoạch đấy à?

Kế hoạch chỉ là ý định ban đầu thôi, giờ tôi đã từ bỏ nó rồi! Hy vọng khi Quân đạt học vị Tiến sĩ, chúng tôi sẽ có tin vui!

Đúng là sắp tới rồi! Tôi nghĩ kế hoạch của bà cũng tạm chấp nhận được, nhưng tưởng ông bà đã từ bỏ rồi!

Tôi không định tiếp tục kế hoạch đó lâu dài. Thời gian hiện tại là thích hợp nhất! Có đứa con sẽ làm cho tình cảm vợ chồng trở nên chặt chẽ hơn!

Ừ, nếu bà nghĩ như vậy thì tôi yên tâm rồi! Chúng ta phải theo sát vợ chồng anh chị cả!

Tôi hiểu rồi! Chúng ta sẽ luôn theo sát họ! Nhưng giờ tiệc sắp tan rồi, tôi và ông qua chào họ một cái rồi về nhé!

Bảo An vui vẻ trêu chọc Nghĩa khi thấy anh ta muốn về sớm. Nhìn Nghĩa vội vàng muốn rời đi, Bảo An cười lớn. Sau khi về đến nhà, cô thấy Quân đợi mình ở cổng như mọi khi khi cô đi công việc ngoại giao. Mặc dù đã qua một năm kể từ khi họ kết hôn, tình cảm giữa họ vẫn rất sâu đậm và quan tâm nhau.

Em đã về à? Em có mệt không? Đưa anh cái túi kia đi!

Cả buổi trưa không ăn được gì, em đang rất đói cơm đây!

Anh đã cơm sẵn cho em rồi. Em nhanh vào tắm rồi ra ăn thôi!

Vâng, em đi tắm ngay! Anh đợi em nhé!

Tốt, anh sẽ vào bếp sắp cơm!

Bảo An vội vàng vào phòng tắm để làm sạch mình. Khi cô bước vào phòng bếp, mùi canh cá bắt đầu lan tỏa. Bảo An cảm thấy mùi canh hôm nay hơi tanh quá so với mọi ngày. Cô đang bước vào phòng bếp thì bỗng dưng cảm thấy buồn nôn. Mặc dù cô đã cố gắng bịt mũi, nhưng vẫn không thể ngăn chặn được cơn buồn nôn.

Ồ… Ồ…
Quân đang mang tô canh chuẩn bị để đặt lên bàn thì cảm thấy lo lắng khi thấy Bảo An như vậy.

Em… em sao vậy? Em có không ổn không?

Em… Ồ… Ồ…

Bảo An cố gắng kiềm chế nhưng cơn buồn nôn cứ tiếp tục quấy nhiễu cô. Cô ôm bụng và chạy thẳng vào nhà vệ sinh, và Quân theo sau cầm giấy và vỗ lưng cô.

Từ… từ… Em có ổn không?
Một cơn buồn nôn khác khiến bụng cô đau quặn, và Quân chỉ biết nhìn cô với vẻ xót xa. Anh ta không dám nói gì thêm, chỉ đợi đến khi cô dừng lại mới thể hiện sự quan tâm của mình.

Anh đoán xem!
Vợ con có tin vui!
Ồ, em mang thai à?
Vâng, vợ con mới thử que xong, hai vạch đậm đấy!
Thế thì tuyệt quá! Hai vợ chồng con cần phải chăm sóc nhau và bé trong bụng cẩn thận đấy!
Dạ, em cũng vừa nói với con rồi. Anh phải ăn uống đủ chất, không cần phải kiêng cử quá nhiều. Một ngày nào đó anh mua cho em món gì em thích ăn, em sẽ thưởng thức thôi!
Vâng, anh hiểu rồi! Mọi chuyện về sau anh sẽ chăm sóc em và bé thật tốt!
Vâng, em biết anh sẽ làm tốt mà! Đấy, em bảo em mua que thử về cho anh đấy!
Thôi thì em ngồi yên chờ anh mua nhé! Anh đi và về ngay!
Sau khi nói xong, Quân bước ra khỏi nhà và mua ngay mấy hộp que thử mang về. Anh ta đưa hai que cho vợ và cả hai cùng thử.

Trong khoảnh khắc chờ đợi kết quả, cả Quân và Bảo An đều căng thẳng. Nhưng khi thấy hai vạch đỏ sáng lên, cả hai cười hạnh phúc. Cuối cùng, sau một thời gian lo lắng, hai vợ chồng đã nhận được tin vui.

Bảo An vẫn cầm que thử trong tay và Quân ngay lập tức gọi điện để báo tin cho bố mẹ anh và bố mẹ vợ.

Khi cuộc gọi được kết nối, Quân vội vã chia sẻ tin vui với mẹ vợ:

Mẹ ơi! Vợ con đã có thai rồi đấy!
Thật không? Tin vui quá con!
Vâng, vợ con mới thử que xong đấy ạ! Hai vạch rõ luôn đấy mẹ!
Con bé sẽ lớn lên rồi! Có biểu hiện gì không con?
Vâng, con gọi mẹ cũng vì chuyện này! Vợ con bình thường thích ăn nhưng hôm nay, khi ngửi mùi canh cá, cô ấy đã sợ. Từ giờ sáng đến giờ, cô ấy không dám vào phòng bếp luôn ạ!
Bà Thùy Dung cảm thấy bình tĩnh và trấn an:

Đừng lo lắng! Cảm giác buồn nôn là điều bình thường. Anh hỏi vợ xem cô ấy muốn ăn gì, anh mua cho cô ấy. Trong thời gian này, không cần phải kiêng khem quá nhiều. Chỉ cần tránh những thứ không tốt cho thai nhi là được!

Dạ, con hiểu rồi ạ!

Cả hai ăn uống và nghỉ ngơi đi! Mai bố mẹ sẽ tới đấy!

Vâng ạ! Con chào mẹ!

Ông Kiên lúc này đang chơi với mấy đứa cháu dưới nhà, khi thấy vợ xuống với vẻ mặt hạnh phúc, ông hỏi ngay:

Em có tin vui gì không?
Vâng, đoán xem đi!

Bài viết liên quan