Qua mùa giông bão Chương 10 | Kịch bản đánh mất

17/03/2024 Tác giả: Hà Phong 443

Sau buổi lễ cưới, Khải Tâm cảm thấy một chút an tâm nhìn thấy niềm vui rõ ràng trên khuôn mặt của bố mẹ, mặc dù lòng anh vẫn không hoàn toàn chắc chắn vào quyết định của mình.

Ngay trong đêm tân hôn, Khải Tâm nhận ra sự khó khăn của mình. Anh không muốn uống quá nhiều rượu trong lễ cưới vì sợ mất kiểm soát, nhưng dường như Lê Thi không hiểu điều đó. Khi bước vào phòng, Khải Tâm cảm thấy hơi bất an khi thấy cô ngồi trên giường với ánh mắt hướng về phía anh. Đêm đầu tiên của cuộc hôn nhân nên đầy ngọt ngào nhưng Khải Tâm lại cảm thấy lạc lõng, không biết phải làm gì. Lê Thi cũng ngượng ngùng và hai người chỉ nhìn nhau, không nói gì. Cuối cùng, Khải Tâm quyết định:

– Em hãy đi ngủ đi, tôi thực sự mệt rồi!

Lê Thi gật đầu:

– Vâng, anh…

Khải Tâm thở dài trước khi nói:

– Em cứ đi ngủ đi, tôi sẽ đi dạo một chút sau khi tắm rửa xong!

Dường như Lê Thi cảm thấy thất vọng, nhưng liệu không phải đó là sự lựa chọn của cô từ đầu sao? Do đó, dù cảm thấy tức giận nhưng cô vẫn im lặng đợi.

Sau một thời gian dạo chơi ngoài trời, tâm trạng của Khải Tâm cải thiện hơn và anh quyết định quay lại phòng tân hôn… để ngủ dưới sàn nhà. Tình hình vẫn tiếp diễn như vậy suốt một tuần, khiến Lê Thi không thể chịu đựng được nữa. Một phần là muốn kiểm soát Khải Tâm, một phần là muốn kết nối anh, vào tối đó, Lê Thi quyết định dẫn chồng đi dạo.

Sau khi về nhà, khi mới vào phòng, Lê Thi nhanh chóng đi tắm rửa, xịt nước hoa và mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh. Là đứa con gái duy nhất trong gia đình giàu có, từ nhỏ Lê Thi đã được nuông chiều và được chăm sóc. Bộ đồ này được cô chuẩn bị cho đêm tân hôn nhưng chú rể lại không để ý. Hôm nay, Lê Thi cố ý mặc để kích thích cảm xúc nam giới trong Khải Tâm.

Sau khi tắm xong, Lê Thi cố ý đi ra một cách khẽ khàng trước mặt Khải Tâm. Một tay cô che dấu nhưng cũng cố ý phô ra vòng một gợi cảm.

Khải Tâm nhăn mày:

– Em đi ngủ đi, tại sao lại đi lại như vậy?

Lê Thi bất ngờ khóc:

– Khải Tâm, anh là đàn ông chứ?

Khải Tâm không hiểu:

– Ý em là gì? Tôi không phải đàn ông thì là gì?

Lê Thi nức nở:

– Em không xấu xí đến mức mà cả anh cũng không chú ý?

Khải Tâm thở dài:

– Lê Thi, người khác có thể không biết, nhưng chúng ta rất rõ về tình hình của cuộc hôn nhân này. Xin em đừng làm tôi bối rối nữa, được không? Dẫu sao, việc giữ gìn lòng trong sạch cũng tốt hơn.

Khải Tâm chỉ kịp nói, Lê Thi đã rút hai dây váy xuống:

– Em không cần anh giữ…

Bên dưới lớp áo mỏng, cơ thể của Lê Thi trắng nõn với vòng một hoàn hảo hiện ra trước mắt Khải Tâm, một chàng trai chưa từng có kinh nghiệm trong tình yêu. Lê Thi tiến lại gần, ʋòпg tay qua cổ anh, môi ɳ.ɛɱ khe khẽ lên vành tai anh rồi trượt xuống cổ, phả hơi nóng đầy sắc dục lên đó. Bàn tay của cô không ngần ngại màu mè cởi cúc áo anh. Khi cô tưởng chừng như đã chiếm được Khải Tâm, anh ta đẩy cô ra:

– Em điên à? Mặc áo vào đi!

Khải Tâm đứng dậy, ý định rời khỏi phòng.

Nhưng Lê Thi đột ngột lao tới, ôm anh từ sau và thổ lộ:

– Anh ơi, em yêu anh! Chúng ta có thể hạnh phúc cùng nhau, xin anh đừng đi!

Khải Tâm quay lại nhìn Lê Thi và nhấn mạnh:

– Lê Thi, tôi muốn nhắc nhở em một lần nữa. Tôi đã lấy em chỉ để làm cho bố tôi hạnh phúc và đi một phần đoạn đường cuộc đời này. Em đã đồng ý, điều đó làm tôi rất biết ơn, nhưng tôi vẫn lo lắng cho sự nghiệp của mình. Tôi giữ cho mình và cũng giữ cho em một tương lai tốt đẹp, để khi em lấy chồng sau này, tôi không phải ân hận. Em cũng nên tôn trọng bố mình và tôn trọng chính mình!

Sau đó, Khải Tâm quay lưng và bước đi. Nhưng trước khi đến cửa, anh vẫn nghe thấy Lê Thi nói:

– Cả nhà anh sẽ phải hối hận!

Trước khi cả gia đình hối hận, Khải Tâm đã phải chịu trận với hậu quả của quyết định kết hôn vội vàng của mình.

Trong những ngày tiếp theo, Lê Thi không còn là người hiền lành như trước. Cô ta lộ rõ tính cách đanh đá và giảo hoạt. Mặc dù cô không dám gây sự với bố mẹ chồng, nhưng lại thường xuyên làm phiền em gái chồng – Lệ Quyên. Lệ Quyên, người em nhỏ hơn Khải Tâm ba tuổi, từ trước luôn hiền lành và dễ bảo, nhưng giờ đây thường khóc lóc trong vườn vì bị chị dâu chèo kéo. Bố mẹ của Khải Tâm cũng phải đau đầu với tình hình, vì họ thường xuyên chứng kiến cảnh chị dâu và em chồng xích mích. Mỗi khi hỗn loạn xảy ra, mọi người trong gia đình đều cảm thấy mệt mỏi và căng thẳng.

Một ngày nọ, khi Khải Tâm vừa trở về từ trường, anh tình cờ nghe thấy Lê Thi đang nói chuyện điện thoại. Mặc dù giọng của cô ta không to lắm, nhưng đủ để anh nghe thấy:

– Anh đã hiểu rồi, hãy giữ im lặng một thời gian nữa. Hiện tại, em đang cần làm một người vợ hiền và ngoan, không thể gặp anh được.

Không có ai trong nhà Lê Thi ngoài cô ấy, vì vậy rõ ràng người đang gọi không phải là anh ruột của cô. Mặc dù Khải Tâm không rõ người đang nói gì, nhưng chỉ nghe giọng của Lê Thi:

– Anh cũng nhớ em đấy, lần trước ở quán tạp hóa, anh đã bị hại một chút và phải xin lỗi, nhưng thật ra, anh đã nhận được một khoản tiền lớn từ ông già của em, và được em phục vụ đến nỗi khóc lóc nhiều đêm.

Khải Tâm im lặng, suy nghĩ rối bời. Ý nghĩ về việc ông chủ của quán tạp hóa đang kiện anh vì ăn cắp lên ngôi. Lúc đó, anh nhận ra rằng gia đình mình đã rơi vào bẫy do cô ta và bố mẹ cô ta đã giải quyết vấn đề một cách nhanh chóng và hiệu quả… Khi đang cố gắng lắng nghe thêm, Khải Tâm nhìn thấy bóng dáng của bố đang đi lại gần. Anh nhìn về phía đó, tín hiệu cho bố im lặng và sau đó vẫy tay, mời bố lại gần để cùng nghe sự thật. Khải Tâm chỉ vào phòng và lại ra dấu im lặng. Bố anh hiểu ý và cũng đưa tai gần nghe. Giọng của Lê Thi vang lên, gợi cảm giác mỉa mai:

– Anh hãy kiên nhẫn chút, em vẫn dành cho anh một tình yêu trọn vẹn. Thằng này thật ngây thơ, dù em đã cởi bỏ mọi thứ nhưng anh ta vẫn nghĩ rằng em sẽ giữ cho anh ta không thay đổi. Khi gặp anh, em sẽ bù đắp cho anh những gì đã mất.

Lê Thi nhẹ nhàng bắt đầu:

– Anh biết rằng anh phải chịu đựng nhiều điều. Nhưng em cũng không được thoải mái. Người vợ kia của anh vẫn luôn dính chặt vào anh. Dù sao đi nữa, em vẫn biết ơn anh đã đồng lòng với bố con em để tạo ra một kịch bản để Khải Tâm không có cơ hội thi vào trường Sỹ quan, và để em có được một vị trí. Em sẽ bù đắp cho anh sau này, anh sẽ thấy. Em cũng đang gánh chịu nhiều gánh nặng, đúng không, cưng?

Khải Tâm không nhận ra rằng hai bàn tay của mình đã cứng cáp từ khi nào. Mọi ước mơ, hoài bão của anh bị phá hủy bởi bố con của người phụ nữ kia và tên tình nhân đê tiện kia chỉ vì một lý do không đáng. Khuôn mặt của anh trở nên căng thẳng, mồ hôi rơi dày trên trán, và gân cơ bắp trên tay bắt đầu bắt đầu co rút. Bên cạnh anh, bố anh trở nên ngạc nhiên đến mức không thể thốt nên lời. Sau một thoáng, ông phun ra lời tục tĩu:

– Đủ rồi!

Nhưng sau câu từ phản ứng mạnh mẽ đó, người cha thương tâm của Khải Tâm bất ngờ lật mặt, miệng mở to để hít thở không khí: Mặt ông đỏ ửng, cái gậy trong tay rơi xuống sàn nhà. Ông ôm cả hai tay lấy ngực mình và hít thở mạnh mẽ. Khải Tâm hoảng sợ:

– Bố!

Lời nói vang lên, Lê Thi vội vã im lặng và chạy ra mở cửa. Trước mắt cô là Khải Tâm ôm lấy bố và gọi mạnh mẽ. Còn bố chồng của cô trợn mắt nhìn con dâu mà ông từng tin tưởng, ánh mắt tràn đầy sự căm phẫn, rồi ông uống một hơi rượu đắng và ngã sấp xuống, bị con trai đỡ lấy.

Bài viết liên quan