Qua mùa giông bão Chương 22 | Thất bại của Mỹ Linh

12/03/2024 Tác giả: Hà Phong 360

Ngày tiếp theo, Khả Hân vừa bước vào xưởng đã thấy một số công nhân đang tụm lại, năm tụm bảy, xì xào bàn tán. Tuy nhiên, cô không quan tâm nhiều đến những cuộc trò chuyện ồn ào đó nên không biết họ đang nói gì. Ngay khi cô ngồi xuống, một đồng nghiệp đã kéo cô lại gần và nói:

– Hé, em đã nghe tin gì chưa?

Khả Hân cảm thấy lạ lẫm:

– Tin gì vậy chị? Em mới đến, không biết gì cả!

Chị đồng nghiệp khe khe vào tai cô:

– Mụ Mỹ Linh bị trừng phạt rồi! Hôm qua đòi bức xúc quá, giờ thì clip đánh nhau đó đang lan truyền trên mạng!

Khả Hân ngạc nhiên:

– Clip đánh nhau à chị?

Chị bạn vội mở điện thoại và cho Khả Hân xem:

– Mụ ta bị một nhóm người tấn công vì cô ta giật chồng của họ. Cảnh tượng thực sự đáng sợ.

Khả Hân nhìn vào điện thoại. Trong đoạn clip, một nhóm người che kín mặt đang đánh Mỹ Linh. Có người tát, có người cắt tóc, có người xé quần áo… một người giật tóc để cô ta phải ngửa mặt lên. Họ còn la hét:

– Loại giật chồng, đánh cho nó nhớ!

Sự việc xảy ra tại một góc phố, vào buổi tối nhưng vẫn có đủ đèn. Có nhiều người dừng lại xem, nhiều người dùng điện thoại quay lại. Có thể là bọn họ đã đăng clip lên mạng hoặc là những người đi ngang qua đã quay lại.

Mỹ Linh ngồi trên lề đường, cảnh tượng của cô ta thực sự thảm hại. Tóc rối bời, bị cắt phá, quần áo rách tơi, vạch trần hết phần dưới lớp đồ lót hàng hiệu. Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta bị trầy xước, đỏ sần sùi từ những cú tát. Dù Khả Hân không ưa Mỹ Linh, thậm chí còn bị cô ta bắt nạt, nhưng nhìn thấy cảnh tượng cô ta bị hành hạ như vậy, cô cũng cảm thấy đau lòng. Cảm giác đó làm cho Khả Hân nghĩ:

– Quả là hành động dã man!

Chị bạn thì thì thầm:

– Em chưa lấy chồng nên chưa hiểu được. Cảm giác khi gặp mối hiểm nguy thứ ba thực sự khủng khiếp. Mà em thấy không, Mỹ Linh kia thì đúng là… không giữ được chồng mình mà còn “mua vui” với quản đốc Hải Đăng. Chuyện vợ chồng không một lời giải thích mới thực sự làm cho người ta sửng sốt! Việc đăng clip lên mạng là cách để cảnh báo mọi người, đừng gần gũi với những người như vậy. Có nhiều phụ nữ thậm chí còn dùng cay đắng để “định giá” đàn ông…

Khả Hân ngạc nhiên:

– Thật là kinh khủng!

Chị bạn cười:

– Chắc chắn rồi! Khả Hân, em thật là trong sáng và chưa biết gì về thế giới này. Cô Mỹ Linh lần này đúng làm mất mặt cho cả xưởng, thậm chí là cả Khu công nghiệp. Đó là hậu quả của việc hành động quá lố lăng! Mặc dù cô ta luôn tỏ ra cao thượng!

Vào giờ làm việc, mọi người quay trở lại công việc của mình mà không nói gì thêm. Hôm đó, quản đốc Hải Đăng đến kiểm tra xưởng một mình. Sau sự việc đó, chắc chắn Mỹ Linh sẽ không dám xuất hiện. Ngay khi anh ta bước vào, anh ta liếc mắt một cái và nhìn thấy Khả Hân. Nụ cười nhếch môi của anh ta khiến Khả Hân cảm thấy lo lắng và run sợ.

Trong buổi họp đó, ban lãnh đạo Khu công nghiệp đã yêu cầu Mỹ Linh lên làm việc. Khi đứng trước Hội đồng kỉ luật, cô ta tỏ ra lạnh lùng và kiêu căng. Dù đã trang điểm kỹ càng, đeo kính to, mặc quần áo sang trọng, nhưng vẫn không thể che đậy sự xơ xác và tiều tụy trên khuôn mặt. Cô khóc lóc van xin:

– Xin mọi người tin tôi, tôi bị hiểu lầm. Tôi chưa bao giờ làm phiền người có gia đình!

Một giám đốc nghiêm túc đã lên tiếng:

– Hiện tại, đoạn clip của Mỹ Linh đã lan truyền trên mạng, đính kèm cả danh tính và nơi làm việc. Điều này ảnh hưởng không nhỏ đến danh tiếng của Khu công nghiệp Đồng An, đang trong quá trình phát triển và thu hút sự quan tâm của các nhà đầu tư. Vì vậy, chúng tôi buộc phải tổ chức cuộc họp này để giải quyết và thông báo kết quả cho báo chí, nhằm duy trì uy tín của Khu công nghiệp và cảnh báo mọi người. Điều này thực sự là một điều đáng xấu hổ.

Các thành viên trong ban lãnh đạo đều đưa ra những hình phạt nghiêm khắc đối với Mỹ Linh. Trái lại, cô ta tiếp tục van xin:

– Xin mọi người đặc cho tôi thêm thời gian để điều tra. Tôi sẽ tìm ra bằng chứng minh oan ạ.

Cuộc họp kéo dài gần cả buổi sáng, căng thẳng không khí. Cuối cùng, một giám đốc nói:

– Sáng nay chúng tôi nhận được khiếu nại từ một số công nhân về việc Mỹ Linh ăn chặn tiền thưởng của họ, làm cho tình hình trở nên rối ren hơn. Mỹ Linh làm việc tại xưởng giày da, vì vậy chúng tôi muốn nghe ý kiến của quản đốc Hải Đăng.

Mỹ Linh cảm thấy lo lắng. Cô chắc chắn Hải Đăng sẽ ủng hộ cô. Họ đã có mối quan hệ trong hai năm qua và Hải Đăng biết rõ cô không liên quan đến người khác.

Hải Đăng nói mạnh mẽ:

– Tôi là cấp trên của Mỹ Linh và mọi người cũng biết cô ấy làm công nhân hơn một năm rồi mới được cử lên làm phó quản đốc vì năng động, chăm chỉ trong công việc. Trên mặt bàn công việc, cô ta luôn đảm đang và trách nhiệm. Nhưng đoạn clip kia là vấn đề cá nhân, tôi không thể can thiệp được. Nếu clip đó là sự thật, chúng tôi mong ban lãnh đạo xem xét và đưa ra hình phạt nghiêm khắc và công bằng, để làm gương cho những người khác.

Điều này giống như một phát súng hai đạn. Hải Đăng không chỉ phủ nhận mối quan hệ riêng tư với Mỹ Linh mà còn thể hiện sự công tâm trong vai trò quản lý. Khi Hải Đăng kết thúc lời nói, Mỹ Linh cảm thấy như rơi từ đỉnh núi xuống vực sâu. Tại sao? Anh ta sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp nên không công bố mối quan hệ? Anh ta không bảo vệ cô? Trách nhiệm trong công việc không cứu được cô từ tình thế này? Người đàn ông mà cô đã trao trọn cả cuộc đời, đã đâm cô một cú đau lắm! Thật là kết thúc, hoàn toàn kết thúc…

Sau khi thảo luận, giám đốc đứng lên:

– Chúng tôi quyết định sa thải Mỹ Linh. Hành động phá hỏng hạnh phúc gia đình của người khác là vi phạm đạo đức, làm tổn hại đến uy tín của Khu Công nghiệp. Ban đầu chúng tôi còn xem xét việc yêu cầu Mỹ Linh bồi thường tổn thất cho Khu Công nghiệp Đồng An, nhưng sau khi xem xét kỹ, thấy rằng trong quá trình làm việc, cô đã thực hiện trách nhiệm và không vi phạm nghiêm trọng, nên chúng tôi chỉ sa thải cô mà thôi!

Mỹ Linh quát lên:

– Tôi bị oan, các anh hãy tin tôi đi, tôi sẽ tìm ra bằng chứng!

Tuy nhiên, không ai lắng nghe cô ta nữa. Cuộc họp kết thúc, mọi hy vọng của Mỹ Linh tan biến. Sau buổi họp, Hải Đăng đi về phòng. Khi bước vào, anh ta phát hiện Mỹ Linh đã đến sau lưng mình. Cô ta khóa cửa và ôm chầm lấy Hải Đăng:

– Hải Đăng, tại sao anh lạnh nhạt với em vậy? Anh biết em yêu anh, em chỉ có mình anh, anh hãy giúp em!

Sau đó, cô ta cố gắng gần gũi với Hải Đăng. Nhưng lần này, Mỹ Linh không thành công. Hải Đăng đẩy cô ta ra và la lớn:

– Cô nghĩ cô đã làm gì thế này? Cô nói yêu tôi mà lại cắm một cái sừng lớn lên đầu tôi sao?

Mỹ Linh ngạc nhiên:

– Hải Đăng, anh ghen à? Em đi cùng anh mỗi ngày, mỗi đêm tám đêm đến năm đêm, làm sao em có thể ngoại tình được?

Hải Đăng lạnh lùng:

– Anh có phải là kẻ ngốc sao? Tám đêm ở với tôi, hai đêm ở với ai tôi làm sao biết được? Cô giỏi lắm, tôi đưa cô lên vị trí này, bị nói xấu rằng đưa một người không xứng đáng lên làm cán bộ, để cuối cùng cô trở mặt như vậy!

Mỹ Linh khóc nức nở:

– Anh ạ, em thề em chỉ yêu mình anh, anh đã cho em tiền bạc và quyền lực, em yêu và biết ơn anh, làm sao em dám phản bội anh. Anh hãy tin em đi, em chỉ phục vụ anh mà thôi!

Khi nghĩ về việc Mỹ Linh thuê người đánh Khả Hân sau lưng mình, Hải Đăng lắc đầu:

– Tôi không thể luôn ở bên cô được. Làm sao tôi có thể tin cô? Và cô quên rằng hai năm trước đã cố gắng lừa dối tôi như thế nào để đạt được vị trí này? Tôi may mắn khi còn giữ được danh dự cho cô trong công việc, để cô có cơ hội tìm việc mới, nếu không, cô phải ra đường!

Mỹ Linh nổi cáu:

– Anh cũng đã no xôi chán chè rồi sao? Để có được vị trí này, tôi đã làm tất cả cho anh!

Hải Đăng nắm chặt cổ cô ta:

– Tôi nói với cô, nếu tôi nâng cô lên thì tôi cũng có thể hạ cô. Cô mới được lên làm phó quản đốc mà đã hành xử như thế này, để mọi người nói xấu. Và về “tất cả” mà cô nói, đến giờ tôi cũng không tin. Một kẻ như cô, đặt ngay cả cuộc sống của mình dưới tiền và quyền lực, làm sao tôi có thể tin cô được? Vì vậy, hãy giữ im lặng, đừng phun phất lời nói không kiểm soát. Để tôi có thể xây dựng sự nghiệp của mình, và nếu cần, cô biết, một cuộc điện thoại của tôi có thể khiến cô biến mất mãi mãi. Tôi may mắn vì chưa giới thiệu cô với gia đình, nếu không, toàn bộ dòng họ sẽ bị xấu hổ.

Mỹ Linh được thả ra, nhấm nháp hơi thở:

– Em hiểu rồi. Hải Đăng, anh đừng bỏ rơi em nhé!

Hải Đăng nhếch môi:

– Có ai ngốc đến mức bị phản bội mà vẫn ôm lấy người phụ nữ như cô không? Tương lai mà chúng ta đã vẽ ra, em nên quên nó đi. Nhưng nếu em cần sự giúp đỡ trong công việc, tôi sẽ cố gắng. Giờ tốt nhất là em tránh xa một thời gian. Nếu em cứ dính bám vào tôi, mọi người sẽ nói mãi!

Mỹ Linh khóc nức nở:

– Hải Đăng, em chỉ yêu mình anh! Em sẽ đợi, chỉ cần anh đừng quên em!

Hải Đăng gật đầu:

– Đi nghỉ thôi!

Mỹ Linh buộc bước ra cửa, và khi cô ta đi khuất, Hải Đăng lại nhấn một loạt số quen thuộc:

– Các bạn tạm thời giữ im lặng! Tiền sẽ được để ở nhà kho cũ! Để con đó thư giãn một thời gian, ít nhất là vài ngày nữa!

Bài viết liên quan