Qua mùa giông bão Chương 67 | Áp lực từ gia đình

16/03/2024 Tác giả: Hà Phong 338

Khôi Nguyên cảm thấy một chút thất vọng khi nhìn thấy Khả Hân trong vòng tay của người đàn ông khác. Dù anh ta có điềm tĩnh đến đâu, nhưng nhìn thấy người mình yêu thương ôm lấy người khác, dù không biết lí do, cũng đủ khiến anh ta cảm thấy hụt hẫng. Khôi Nguyên là một người bình thường, với những cảm xúc bình dị như hỉ, nộ, ái, ố.

Khi đã chắc chắn đó không phải là ảnh chỉnh sửa, Khôi Nguyên phóng to tấm hình và nhận ra ánh mắt lo lắng của trưởng phòng kinh doanh khi ôm Khả Hân, giống như đang lo sợ điều gì đó không ổn đang diễn ra. Dù Khả Hân quay lưng về phía máy ảnh, nhưng từ góc chụp, Khôi Nguyên vẫn nhận ra khuôn mặt của người mình yêu. Sau một thời gian ngắm nhìn tấm ảnh, anh quyết định gọi video cho Khả Hân:

– Em đang làm gì vậy, nem nướng? Công việc hôm nay có mệt không?

Khả Hân vẫy tay chào và trả lời:

– Em đang đọc sách anh mua cho em hôm trước! Hôm nay em cùng trưởng phòng sang công ty C để thảo luận về chiến lược kinh doanh. Mọi thứ đều ổn, anh không cần phải lo lắng đâu!

Khả Hân không muốn làm Khôi Nguyên lo lắng nên không kể về sự cố gần đây với chiếc xe mô tô suýt gây nguy hiểm cho cô. Trong khi đó, Khôi Nguyên từ câu chuyện của Khả Hân đã hiểu rằng cô không giấu anh về việc đi cùng trưởng phòng kinh doanh. Tuy nhiên, anh vẫn còn tò mò về nguồn gốc của những bức ảnh và lý do họ lại có mặt ở nhà hàng đó. Vì thế, sau một vài lời trò chuyện, anh chúc Khả Hân ngủ ngon và sau đó tập trung vào việc làm của mình, cùng với một tách trà và laptop.

Với sự thông minh của mình, Khôi Nguyên không mất nhiều thời gian để tìm ra địa chỉ IP của tài khoản Zalo đó, và nó đặt ở một địa điểm ngoại ô của Hà Nội. Ngay lập tức, anh gọi cho Hải Minh:

– Ông bạn đang ngủ chưa?

Hải Minh cười và trả lời:

– Mới hai ngày mà đã nhớ tôi à? Đoán tôi đang nấu cháo điện thoại với Khả Hân à?

Sau một chút im lặng, Khôi Nguyên kể lại tất cả cho Hải Minh nghe. Nghe xong, Hải Minh phản ứng:

– Ai dám làm điều đó? Hãy cho tôi biết địa chỉ, tôi đảm bảo sẽ làm cho kẻ đó phải hối hận!

Khôi Nguyên hít một hơi và nói:

– Đừng vội, tôi không tin rằng chỉ sau hai ngày, Khả Hân có thể làm như vậy với trưởng phòng kinh doanh sau lưng tôi. Khả Hân không phải là loại người như vậy. Vấn đề không phải là phải xử lý ngay lập tức kẻ đã gửi hình ảnh này cho tôi, mà là phải tìm ra ai đứng sau họ.

Hải Minh ngay lập tức hỏi:

– Ai là người đó?

Khôi Nguyên thở dài:

– Hiện tại tôi chưa rõ, nhưng chỉ có mẹ tôi và Triệu Thảo My mới có thể muốn tôi và Khả Hân hiểu nhầm với nhau. Vì vậy, bảo vệ Khả Hân là ưu tiên hàng đầu, còn chuyện khác sau này tôi sẽ lo.

Hải Minh tỏ ra tức giận:

– Tôi không nghĩ rằng bác gái không ưa Khả Hân sẽ làm những việc như vậy. Chỉ có Thảo My với cái đầu hoang tưởng như con cáo mới nghĩ ra mấy trò này. Đừng nói gì với Khả Hân, tôi sẽ bảo người bí mật theo dõi và bảo vệ cô ấy.

Khôi Nguyên gật đầu:

– Đúng vậy, vì công việc ở đây hôm nay có một chút vấn đề. Sáng nay, trong cuộc họp về các dự án mới, lại có thông tin rò rỉ về việc Triệu gia và một số cổ đông muốn rút vốn. Tập đoàn lo rằng chúng ta không thể xoay vòng vốn đủ cho các dự án mới. Nếu tin này lan ra ngoài, cổ đông sẽ hoảng loạn và chúng ta sẽ gặp rắc rối. Vì vậy, tôi đề xuất thực hiện phương án hai một cách bí mật.

Hải Minh tỏ ra bất ngờ:

– Nhà đó thật là điên rồ! Một cô gái hoang tưởng đien tình chưa đủ, giờ bố mẹ còn ép người ta đến vậy. Sáng mai, tôi sẽ liên hệ địa điểm đã chọn trước đó!

Khôi Nguyên nhắm mắt, thư giãn một chút trước khi nói:

– Ừ, chuẩn bị các giấy tờ pháp lý ngay đi! Có lẽ chúng ta sẽ phải duy trì kế hoạch này lâu hơn dự tính, tôi cũng cần phải xem xét về việc tiếp cận thị trường và nguồn cung hàng hóa ở đây. Hãy đảm bảo an ninh thông tin, đặc biệt với gia đình tôi!

Hải Minh gật đầu:

– Anh yên tâm đi, xung quanh anh có nhiều người chăm sóc, còn tôi thì không có gì phải lo. Đừng suy nghĩ quá nhiều, mọi thứ sẽ ổn thôi, bà Thu Lan sẽ hiểu mà!

Sau khi chào tạm biệt Hải Minh, Khôi Nguyên đóng máy.

Sáng hôm sau, khi Khả Hân đến công ty, cô nghe thấy mọi người đang trò chuyện sôi nổi:

– Có chuyện gì vậy? Công ty có vấn đề à? Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường mà?

– Có ai đó đã phát ngôn tiêu cực về việc công ty sắp phá sản. Mặc dù chúng ta vẫn hoạt động bình thường và có các hợp đồng đáng kể, nhưng họ lại đồn rằng hai cổ đông lớn nhất đang chuẩn bị rút vốn!

Khả Hân cảm thấy hoang mang và không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Một người đồng nghiệp nhìn thấy cô hoảng hốt và hỏi:

– Khả Hân, sao cậu trông rất lo lắng thế? Cậu đã biết chuyện gì chưa? Tổng giám đốc vắng mặt và mọi thứ đang rối tung lên, chỉ vì một số người không biết làm gì!

Khả Hân ngơ ngác và hỏi:

– Chuyện gì vậy? Tôi nghe thấy mọi người nói ngoài kia!

Người đồng nghiệp nắm tay Khả Hân và giải thích:

– Có người đã tung tin đồn về việc công ty sắp phá sản, trong khi chúng ta vẫn hoạt động bình thường. Chúng ta có nhiều hợp đồng và đối tác, không có lý do gì phải lo lắng cả. Nhưng họ lại bảo rằng hai cổ đông lớn nhất đang chuẩn bị rút vốn! Tôi không hiểu, vì tổng giám đốc làm việc rất chuyên nghiệp và hiệu quả, các hợp đồng về đều đều. Cả Tập đoàn ở Hàn Quốc còn khen ngợi mà!

Khả Hân bỗng cảm thấy run rẩy khắp cơ thể. Liệu có phải những lời mẹ của Khôi Nguyên nói là đúng không? Tối qua, khi cô gọi điện cho anh, cô nhận thấy Khôi Nguyên có vẻ mệt mỏi, nhưng anh luôn nói rằng mọi thứ ổn, làm cho Khả Hân không biết phải nghĩ gì. Liệu cô đã quá ích kỷ, không quan tâm đến anh?

Tiếng nói của chị đồng nghiệp vang lên trong lòng Khả Hân:

– Cô lo lắng à? Tôi tin rằng sếp sẽ giải quyết được. Tôi không nghĩ rằng anh ấy sẽ dễ dàng gục ngã. Cô mới vào nên không biết, trước đây có mấy lần tưởng chừng không thể giải quyết được nhưng sếp lại thu xếp mọi thứ. Vì vậy, ai cũng tôn trọng và tin tưởng anh ấy!

Khả Hân lặng người. Nếu mọi người biết rằng vì tình yêu mà anh phải đối mặt với sự trách móc của gia đình, và bị đe dọa rút vốn khỏi công ty, cô sẽ trở thành người đầu tiên bị lên án trong mắt hàng trăm nhân viên ở đây. Ích kỷ trong tình yêu của Triệu Thảo My lại tàn bạo đến thế sao? Cô từ chối tất cả và ép người khác phải cưới mình như vậy? Sự hạnh phúc chỉ làm vật chất? Nhưng cô cũng không hiểu hành động của gia đình Khôi Nguyên, họ không tôn trọng tình cảm của con mình, chỉ suy nghĩ về danh vọng? Hoặc đó là cạm bẫy của thế giới giàu có mà cô không nhận ra từ trước?

Tay cô run rẩy khi cô gửi tin nhắn cho Hải Minh:

– Anh Hải Minh, những gì mọi người đồn đại có đúng không ạ?

Trong công ty, chỉ có Gia Linh và Hải Minh hiểu rõ về mối quan hệ giữa cô và Khôi Nguyên. Nhưng chỉ có Hải Minh hiểu rõ hơn về sự ngăn cản từ gia đình anh và sự xen ngang của Triệu Thảo My. Lúc này, ngoài Hải Minh, Khả Hân không biết nên trò chuyện với ai. Chỉ vài phút sau, điện thoại của cô lại rung lên với tin nhắn:

– Đừng lo, Khôi Nguyên sẽ xử lý được mọi thứ.

Dù biết rằng anh là một người giỏi, nhưng sao Khả Hân vẫn cảm thấy lo lắng và bất an? Không phải cô không tin anh, nhưng những điều mà mẹ anh đã cảnh báo cô trước đó, nhưng cô lại không tin. Bây giờ, khi mọi người đang trò chuyện, cô cảm thấy như mình là người đẩy họ vào tình thế này.

Cả buổi sáng, cô không thể tập trung vào công việc. Đến giờ nghỉ trưa, điện thoại của cô lại nhận được một tin nhắn:

– Cô Khả Hân, đây là tôi, mẹ của Khôi Nguyên! Tôi muốn gặp cô để nói chuyện một chút, ở quán cà phê ngày hôm trước nhé!

Khả Hân thở dài. Cô biết rằng bà sẽ muốn gặp cô để có câu trả lời cụ thể, nhưng không ngờ rằng lại đến nhanh đến thế. Chỉ mới ba ngày mà sao cô cảm thấy thời gian trôi qua rất chậm chạp. Liệu có thể kéo dài thêm một tháng nữa không? Khả Hân nhanh chóng trả lời tin nhắn:

– Vâng, em sẽ đến!

Cô xin phép trưởng phòng ra ngoài và bước chân nhẹ nhàng đến quán cà phê đối diện công ty. Góc quán vẫn giữ nguyên vẻ đẹp và sang trọng, nhưng bây giờ có vẻ một chút mệt mỏi. Bà Thu Lan chỉ vào chiếc ghế đối diện:

– Ngồi vào đi, cô ạ!

Hai cốc nước cam được đưa đến. Bà Thu Lan nhìn cô:

– Cô Khả Hân, tôi tin rằng cô đủ thông minh để hiểu ý của tôi. Lần này, tôi muốn cô dứt khoát với Khôi Nguyên ngay. Cô đi du học là điều chắc chắn, nhưng tôi cần Khôi Nguyên công bố hôn với Thảo My. Chỉ có cách đó, công ty mới có thể được cứu và chức vụ Tổng giám đốc của Khôi Nguyên mới đảm bảo. Cô hiểu không?

Khả Hân nhìn bà Thu Lan với ánh mắt bất an. Cuộc gặp gỡ hôm trước vẫn còn nằm trong tâm trí cô, và những lời bà vừa nói khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Ánh mắt kiên định của mẹ Khôi Nguyên không phải là sự thảo luận, mà giống như một lệnh dành cho cô. Nếu trước đây cô có thể nghi ngờ, thì bây giờ những gì mọi người nói sáng nay khiến cô thực sự lo lắng. Cô không chỉ lo cho bản thân mình, mà còn lo cho Khôi Nguyên, lo anh quá căng thẳng và áp lực, lo cho hàng trăm nhân viên và gia đình họ nếu có sự rút vốn đồng loạt, với lí do bắt nguồn từ cô. Cô không sợ trách móc vì tình yêu của mình, nhưng sợ hậu quả của mình sẽ ảnh hưởng đến tất cả mọi người, khi họ phải đối mặt với khó khăn, thậm chí phải tìm kiếm việc làm mới như gia đình cô trước đây đã phải làm. Các cổ đông quyền lực, họ giàu có và có thể chuyển đổi đầu tư dễ dàng sang công ty khác, nhưng những công nhân đó lại sẽ phải chịu đựng thế nào? Còn Khôi Nguyên, cô không muốn anh suy sụp, nhưng cô luôn muốn bảo vệ tình yêu của họ. Cô phải làm gì đây?

Thấy Khả Hân im lặng, bà Thu Lan tiếp tục:

– Tôi muốn giải thích cho cô hiểu về gia đình Thảo My. Họ Triệu là một gia tộc có ảnh hưởng mạnh mẽ ở miền Bắc, và có mối quan hệ gắn bó với gia đình tôi. Ông nội của Thảo My và bố tôi đã hứa hôn cho hai đứa. Bây giờ ông nội đã qua đời và bố tôi vẫn còn rất mạnh mẽ. Thảo My cũng xinh đẹp và có học thức, sẽ giúp Khôi Nguyên điều hành công ty một cách ổn định, củng cố vị thế của nó và phát triển thành một tập đoàn gia đình lớn trong tương lai không xa. Nếu họ rút vốn, Khôi Nguyên sẽ không xoay xở kịp. Nhưng nếu cô buông tay, và Khôi Nguyên cùng Thảo My kết hôn, mọi thứ sẽ êm đẹp.

Khả Hân nén lại cảm xúc, cúi đầu không nói. Hình ảnh của Khôi Nguyên và những lời nói mạnh mẽ của anh không cho phép cô buông tay. Hơn hết, tình yêu mà họ dành cho nhau không cho phép cô từ bỏ dễ dàng. Nhưng trong tình hình này, nếu cô cố chấp, hậu quả sẽ không nhỏ. Với suy nghĩ đó, Khả Hân lặng lẽ:

– Bác có thể cho cháu một ít thời gian để suy nghĩ được không ạ?

Bà Thu Lan gật đầu:

– Được, tôi sẽ cho cô một tuần để suy nghĩ. Khôi Nguyên cũng rất lo lắng khi biết điều này, nhưng có lẽ anh ấy chưa nói với cô. Anh ấy chỉ đưa ra ý kiến trong cuộc họp cổ đông vừa qua, nhưng chưa có quyết định cuối cùng, nhưng những người kinh doanh đã nói họ sẽ làm điều đó! Một tuần nữa, tôi muốn nghe câu trả lời từ cô!

Khả Hân gật đầu:

– Vâng, cháu hiểu rồi ạ!

Ra khỏi quán cà phê, cô cảm thấy mình như mất hồn. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, khiến cho đầu óc cô không thể suy nghĩ ra được điều gì.

Khi cô vừa bước vào công ty, điện thoại của cô rung lên – là mẹ:

– Mẹ ạ, con đây ạ!

Giọng nức nở của bà Diễm Lan vang lên:

– Khả Hân…con và Gia Linh hãy đến bệnh viện X ngay đi, bố con… ông ấy…nguy kịch lắm rồi…

Chiếc điện thoại bị tuột khỏi tay Khả Hân và rơi xuống đất, vỡ tan tành…

Bài viết liên quan