Phận dâu hào gia Chương 10 | Đối tác đến nhà tìm
Bà Thảo vừa bước vào phòng để nghỉ ngơi chút thì bất ngờ nhận được cuộc gọi từ Thanh Hằng, có lẽ có việc quan trọng khiến cô bé nghe có vẻ hấp tấp. Mặc cho sự mệt mỏi, bà Thảo trả lời cuộc gọi:
– Alo…
– Con biết mẹ đang rất mệt nhưng vì có việc gấp, con muốn gặp mẹ một chút được không ạ?
– Liền ngay bây giờ à con?
– Vâng, mẹ xuống một lát thôi ạ, xe taxi con đang chờ ở ngoài…
Bà Thảo đành phải đồng ý miễn cưỡng:
– Được rồi, mẹ xuống ngay…
Chưa đầy hai phút sau, bà Thảo đã xuống và lên xe taxi đang đợi sẵn. Chiếc taxi rời khỏi nơi đó ngay sau đó. Khi đã đi một quãng đường, không hiểu vì lý do gì, Thanh Hằng bỗng nói với tài xế:
– Anh quay lại giúp em được không ạ?
Không chỉ tài xế, bà Thảo cũng bất ngờ:
– Sao lại quay lại vậy? Có chuyện gì vậy con? Đừng để mẹ lo lắng nhé…
Thanh Hằng nói với tài xế:
– Anh quay lại giúp em, em cảm ơn ạ…
Rồi cô bé quay sang bà Thảo với sự sốt ruột:
– Con sẽ giải thích sau cho mẹ, có vẻ như tình hình phức tạp hơn em nghĩ đấy…
Thanh Hằng còn đang nói, bà Thảo thấy trước cổng nhà có hai chiếc xe hơi màu đen, khiến bà ngạc nhiên:
– Không biết ai đến nhà?
– Chắc họ đến tìm ông Minh…
Khi xe chạy đến cổng nhà, cô nói lái xe chạy qua chậm để bà Thảo nhìn thấy mấy người đàn ông đang chờ trước cửa. Bà Thảo nhìn kỹ và nhận ra họ không xa lạ mà là đối tác làm ăn của chồng bà…
Chiếc taxi chạy qua một đoạn, cô nói với tài xế dừng lại và hai người vẫn ngồi trong xe quan sát. Lúc này Thanh Hằng mới kể cho mẹ Thảo nghe lúc về khách sạn thì cô biết mình đang giữ chứng minh nhân dân của mẹ, nên cô kêu taxi chạy tới nhà gặp mẹ định đưa thì vô tình cô nhìn thấy ông Minh hớt hải chạy từ trong nhà ra ngoài, vẫy vội một chiếc taxi vừa trờ tới rồi đi ngay…
– Không biết ông ta đang gặp khó khăn như thế nào? Tiền bạc có vấn đề không nhỉ? Chờ ông ta về, mẹ sẽ hỏi thăm cụ thể hơn…
– Theo con thì mẹ nên yên lặng quan sát. Nếu bây giờ mẹ hỏi, liệu khi ông ấy nói mẹ có tiền để trả nợ không? Khả năng số tiền mẹ gửi cho con cũng sẽ không còn…
Bà Thảo im lặng suy nghĩ, con gái bà nói đúng, nếu bây giờ ông Minh nói rõ số nợ và yêu cầu bà đưa số tiền riêng thì bà sẽ phản ứng ra sao? Tốt nhất là mặc kệ ông ta, nhưng bà muốn thông báo cho cả ba đứa con trai được biết. Bà nói với Thanh Hằng:
– Gọi cho Mạnh Quân về Sài Gòn gặp mẹ…
Nhưng trước khi cô kịp gọi, anh ấy đã gọi đến. Cô nói nhỏ:
– Làm sao mà anh ấy biết vậy chứ…
Bà Thảo ngạc nhiên hỏi lại:
– Ai gọi vậy con?
Thanh Hằng cười tươi:
– Anh Quân ạ, mẹ ơi…
– Con đưa điện thoại cho mẹ nói chuyện với nó…
Khi nghe mẹ nói phải về Sài Gòn ngay, Quân cảm thấy bất ngờ và hoang mang. Anh không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Tại sao mẹ lại nghe máy khi anh gọi cho Hằng? Có lẽ hai người đang ở cùng một nơi. Dù sao, anh cũng đã gần đến nhà rồi nên chỉ động viên mẹ yên tâm và cúp máy.
Sau khi hai chiếc xe màu đen đậu trước cửa nhà bà Thảo rồi rời đi khoảng nửa tiếng, bà Thảo đã yêu cầu tài xế chở về nhà để nghỉ ngơi. Nhưng trước khi tài xế kịp quay đầu, một chiếc xe màu trắng cũng dừng lại trước cửa. Ông Minh bước xuống, theo sau là một phụ nữ, mà bà Thảo nhận ra là bà Thúy Kiều – một người chuyên cho vay tiền góp ở chợ. Bà không hiểu ông Minh liên quan gì đến người phụ nữ này. Bà nghĩ rằng nếu công trình không thành công, có thể là do thiếu tiền vật tư. Nhưng Thanh Hằng đã nói, nếu bà can thiệp, cũng cần phải chịu trách nhiệm về nợ nần của ông ấy.
– Bây giờ phải làm sao mới được chứ?
Cô hỏi:
– Người phụ nữ đó là ai vậy mẹ?
– Đó là bà Thúy Kiều, mẹ của Ánh Nguyệt…
Bà Thảo chưa nói hết câu thì thấy xe của Hùng cũng về tới. Bà gọi tài xế:
– Chạy nhanh chặn đầu xe kia, để nó vào nhà…
Như hiểu ý khách, tài xế chạy xe áp sát xe của Hùng. Bà Thảo gọi con trai:
– Hùng ơi…
Mạnh Hùng nhận ra mẹ đang ngồi trong xe Taxi, ngạc nhiên nhưng không xuống xe. Thấy mẹ vẫy tay, anh hiểu ý mẹ muốn nói riêng. Taxi rời đi và Mạnh Hùng cũng đi theo. Khi cách nhà khoảng 500 mét, chiếc taxi dừng lại, bà Thảo xuống xe và đi về phía xe con trai. Khi chỉ còn hai mẹ con trong xe, Mạnh Hùng hỏi:
– Mẹ ở lại lâu chưa? Có chuyện gì mà mẹ phải vất vả thế này? Về nhà nói đi…
Bà Thảo cầm tay con:
– Chuyện đó để sau nói, giờ có việc này con phải làm gấp. Mẹ vừa thấy Ba con đi vào nhà cùng với bà Kiều cho vay tiền lời. Không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nhưng rõ ràng bà ta đến tận nhà mình chỉ có hai việc, đó là ba cầm cố tài sản để vay tiền hoặc Ba nợ tiền bà nên bị truy nợ…
– Bà ta là ai mà dám làm vậy hả mẹ? Tại sao mẹ không vào nhà đuổi bà ta ra ngoài…
– Mấy ngày nay Ba đang làm căng với mẹ để bắt mẹ đi lo tiền cho Ba trả nợ, sở dĩ mẹ từ Đà Lạt về sớm cũng không ngoài nguyên nhân này…
– Không hiểu Ba làm ăn kiểu gì chứ? Xưa giờ vẫn tốt mà, sao giờ lại nợ nần thế này?
Nhìn thấy Mạnh Hùng bực tức, mặt đỏ lên vì giận, bà Thảo nhắc nhở con trai:
– Con phải giữ bình tĩnh, không được sử dụng vũ lực, còn tại sao thì chắc con cũng hiểu rồi đấy. Thôi, con về nhà nhanh đi, đừng để lỡ giờ…
Sau khi nói xong, bà xuống xe và Mạnh Hùng cũng chạy về nhà. Đúng như dự đoán của mẹ, khi anh vừa bước vào cổng nhà, anh nhìn thấy bà Kiều đang lang thang khắp nhà, cười tươi và háo hức. Lúc anh nhìn thấy bà ta cắm tay vào bông hồng màu vàng, loại hoa hồng Pháp mà mẹ anh rất thích, anh không kiềm chế được sự tức giận, la to:
– Ôi thôi, bà kia, ai cho bà cắt hoa của mẹ tôi vậy?
Bà Kiều giật mình quay lại, thấy Mạnh Hùng đi tới, cười giảo:
– Ôi trời, giật mình quá à…
Mạnh Hùng vẫn tỏ ra tức giận, gầm rầm:
– Tôi nhắc lại, đây là nhà tôi chứ không phải công viên mà bà muốn dạo chơi hay hái hoa. Tại sao bà dám cắt hoa của mẹ tôi?
Bà Kiều cười khẩy:
– Xì…tưởng gì? Nhà còn không giữ được thì bày đặt giữ hoa…
Nếu bà ta không phải là phụ nữ, chắc chắn sẽ nhận phải một cái tát từ Mạnh Hùng và bị đuổi ra khỏi nhà. Nhưng nhớ lời nhắc và vẻ lo lắng của mẹ, anh nuốt nước bọt và hỏi lại:
– Bà vừa nói gì? Nói lại cho tôi nghe nào…
Bà Kiều chỉ đuổi anh về phòng khách và nói:
– Anh đi hỏi Ba anh đi, đây không phải thời gian rảnh rỗi…
Sau khi nói xong, bà ta bước đi, lúc này Mạnh Hùng nhớ lại lời mẹ dặn nên nhanh chóng bước vào nhà. Nhìn quanh không thấy Ba đâu, anh nhanh chóng lên phòng của Ba mẹ thì thấy ông Minh đang mở két sắt để lấy hồ sơ nhà đất. Khi thấy con trai, ông cũng bất ngờ:
– Ba đang cần chỉnh sửa hồ sơ kỹ thuật thửa đất của nhà, vì bản vẽ quá cũ nên phải sửa lại…
Mạnh Hùng cầm quyển sổ đỏ trong tay ông rồi nói:
– Cho con xem…
Nhưng anh cầm sổ rồi bỏ đi nhanh, điều này khiến ông Minh gọi lại:
– Này,…này, con đem quyển sổ đi đâu?
– Ba nói phải điều chỉnh, mai con đem lên phòng đăng ký đất của Thành phố nhờ bạn ở đó làm giúp…
– Ơ…đưa cho bà Kiều làm là được rồi, đưa đây cho Ba…
Nhưng Mạnh Hùng đã bỏ đi nhanh về phòng và khóa cửa lại. Chưa yên tâm, anh cất quyển sổ cẩn thận và xuống nhà. Anh muốn xem Ba sẽ xử lý với bà ta như thế nào khi không có quyển sổ. Và như dự đoán, vì không có quyển sổ đỏ nên bà Kiều nổi giận và quát tháo:
– Tôi không quan tâm lý do gì, hôm nay tôi phải có quyển sổ của căn nhà này thì tôi mới ra về…
Tiếng của ông Minh đầy năn nỉ, có vẻ như ông đang hứa sẽ trả một số tiền nào đó của mẹ, điều này khiến Mạnh Hùng cảm thấy những lời mẹ nói trước đó là hoàn toàn đúng. Nhưng hiện tại, anh cần tống khứ bà ta ra khỏi nhà mới được…