Ba lần lỡ nhịp chương 38 | Họp lớp cấp 3
Trải qua tuần đầu xa anh, Lệ Thủy cảm thấy như mình đang mất trí. Dù anh luôn gọi video mỗi ngày, nhưng cô vẫn cảm thấy bứt rứt và khó chịu. Cô nhớ mùi hương nước hoa, nụ cười và ánh mắt phong tình của anh. Mỗi đêm, dù cố gắng dỗ lòng mình, cô vẫn khó ngủ. Vì vậy, Lệ Thủy quyết định tập trung vào công việc và học tập để xua tan nỗi nhớ về anh. Minh Hoàng cũng bận rộn với công việc, nhưng anh vẫn luôn tìm cách liên lạc với cô. Khi anh và Kiến Văn phải đi vào rừng sâu kiểm tra gỗ, sóng điện thoại yếu, nên nhiều lúc anh phải leo lên cây để nhắn tin cho cô yên tâm. Mặc dù cách xa vạn dặm, tình yêu của họ vẫn mãnh liệt như thường.
Tuy nhiên, công việc của Minh Hoàng tại Lào gặp trục trặc, khiến thời gian anh phải ở xa kéo dài hơn dự kiến. Anh vẫn cố gắng liên lạc với Lệ Thủy dù phải leo lên núi vì anh biết cô lo lắng. Lệ Thủy nghe nói về nguy hiểm ở Lào, cô lo lắng cho anh:
– Anh nên về đi. Tiền không thể mua được anh đâu. Em chỉ cần anh thôi.
Sau một thời gian chờ đợi, cô nhận được tin nhắn từ anh:
– Anh không sao, anh sẽ trở về nguyên vẹn để gặp em!
Dù lo lắng, nhưng Lệ Thủy vẫn cố gắng hoàn thành công việc và học tập theo hướng dẫn của Minh Hoàng. Khi việc ôn tập đã ổn định, lớp học cấp ba của cô tổ chức họp. Các bạn hiểu hoàn cảnh của cô và cố gắng thuyết phục cô về. Lệ Thủy nghĩ rằng việc ôn tập đã đủ, và cô quyết định hỏi Minh Hoàng ý kiến về việc về nhà tham dự buổi họp. Sau một thời gian, anh trả lời:
– Em đi cho khuây khỏa cũng được . Để anh gọi về công ty bảo lái xe tới chở em về.
Tuy nhiên, cô không muốn bị mọi người nghi ngờ, nên cô quyết định tự mình về. Bố mẹ không biết chuyện của cô và anh, cô chỉ nói rằng mình được tăng lương vì làm tốt công việc. Lệ Thủy không muốn lệ thuộc quá nhiều vào Minh Hoàng. Biết rằng cả Ái Chi cũng sẽ về, Minh Hoàng đã đồng ý với cô.
Buổi họp lớp diễn ra rất vui vẻ. Không khí tuổi học trò làm Lệ Thủy cảm thấy như mình trẻ lại. Trong kỷ niệm của tuổi học trò, cô hồn nhiên vui chơi, học tập và yêu một người lớn hơn mình nhiều tuổi. Con trai của họ chuẩn bị vào lớp một, nhưng anh không còn ở bên cô như trước. Những kỷ niệm ấy, những ngày tháng ấy sẽ mãi trong tim cô. Nhìn vào lọ hoa với dòng chữ “XIN ĐỪNG QUÊN ANH”, lòng Lệ Thủy bỗng trở nên xúc động:
– Tuấn Khang, lớp cấp ba tổ chức họp. Đông đủ mọi người, chỉ thiếu anh. Lệ Thủy của anh đang khỏe mạnh, có anh Minh Hoàng chăm sóc nữa, anh đừng lo nhé!
Sau buổi họp, Lệ Thủy cảm thấy vui vẻ khi được ở bên Khang Viễn và gia đình. Mọi người hẹn nhau đi chơi biển, và Lệ Thủy có dịp gặp lại Minh Tuấn, chàng trai từng theo đuổi cô. Khi gặp lại, Minh Tuấn trông chững chạc hơn nhiều:
– Lệ Thủy, lâu rồi không gặp, cậu trở nên xinh đẹp hơn nhiều.
Lệ Thủy cười:
– Minh Tuấn, cậu cũng điển trai hơn rất nhiều đấy, chắc chắn có nhiều cô theo đuổi lắm đây!
Minh Tuấn cúi đầu:
– Tôi phải chỉn chu để chờ cậu để mắt đến đấy!
Lệ Thủy bối rối từ chối:
– Cậu cứ nói linh tinh, cậu thiếu gì cô theo đuổi, đẹp trai này, con nhà giàu này…
Minh Tuấn thở dài:
– Nhưng tôi đã theo đuổi cậu suốt tám năm rồi đấy!
Lệ Thủy tránh né vấn đề tế nhị:
– Minh Tuấn, cậu hiện đang làm gì?
Minh Tuấn không buông tha:
– Tôi kinh doanh cho công ty gia đình. Lệ Thủy, Tuấn Khang mất rồi, tôi có cơ hội không?
Lệ Thủy cảm thấy nhói lòng, nhưng sau đó cô đưa ra nụ cười tươi:
– Tôi đã có con rồi, sao xứng với cậu được? Đừng trêu tôi nữa!
Minh Tuấn nhìn cô:
– Có con thì sao? Chúng ta có thể có những đứa con khác mà. Tôi không đùa, tôi vẫn đợi cậu. Một ngày nào đó, cậu sẽ hiểu tất cả những gì tôi làm là vì cậu.
Lệ Thủy vẫn không hiểu hết những gì Minh Tuấn nói, cô cười:
– Tôi đã có người trong tim rồi, xin lỗi cậu!
Sự từ chối thẳng thắn khiến đôi mắt Minh Tuấn trở nên tối sầm, cậu ta thở dài rồi nói:
– Lệ Thủy, hôm nay là sinh nhật tôi, cậu tới quán nướng AB dự sinh nhật nhé!
Lệ Thủy gật đầu thoải mái:
– Ồ, tôi không để ý. Chúc mừng sinh nhật, tuổi mới nhiều may mắn. Tối nay tôi sẽ rủ Ái Chi đến.
Minh Tuấn gật đầu, gương mặt đầy mơ ước:
– Ừ, tôi mời một số người thân thiết thôi.
Cậu ta muốn nói thêm điều gì đó, nhưng Ái Chi đã kéo Lệ Thủy đi. Minh Tuấn nhìn theo họ, bàn tay siết chặt:
– Lệ Thủy, hẹn cậu tối nay!