Ba lần lỡ nhịp chương 41 | Trở lại Đà Nẵng

30/01/2024 Tác giả: Hà Phong 556

Lệ Thủy không thể đi cùng Ái Chi đi ăn như dự định mà nói rằng cô sẽ đi về nhà. Dù Ái Chi đã động viên cô nhiều lắm nhưng cô vẫn chưa thể yên tâm. Cảm xúc trong cô trào dâng khi nghĩ về việc Minh Tuấn đặt những cử chỉ âu yếm lên người cô, làm cô cảm thấy không chịu nổi. Cô lao vào phòng tắm, cố gắng tẩy sạch mọi vết tích bằng sữa tắm, nhưng cảm giác bẩn bựa vẫn không tan đi. Cô lặng lẽ leo lên giường và buông xuống giấc ngủ.

Khang Viễn đã đi học chuẩn bị cho ngày bắt đầu lớp một. Mẹ cô ở nhà, nhìn thấy con gái vừa về đã đi nằm, bà hiểu ngay có chuyện không ổn. Lệ Thủy ít nói, chỉ khi nào mẹ tự hỏi thì cô mới chia sẻ. Mẹ vuốt nhẹ mái tóc của con gái và hỏi:

– Lệ Thủy ơi, có chuyện gì vậy? Tối qua mẹ thấy tin nhắn con gửi là sẽ ngủ ở nhà Ái Chi, nhưng mẹ gọi lại thì không thấy con nhắc máy.

Lệ Thủy bất ngờ:

– Con đã nhắn tin cho mẹ ạ?

Nhìn thấy mắt con gái sưng húp, mẹ cô hoảng sợ:

– Lệ Thủy, có chuyện gì vậy?

Hóa ra Minh Tuấn đã lấy điện thoại của cô để nhắn tin cho mẹ cô rằng sẽ ngủ lại nhà Ái Chi. Sáng nay, cô chỉ đọc tin nhắn của Minh Hoàng rồi không còn tâm trí để ý đến những chuyện khác nữa. Hắn ta quá nham hiểm. Mẹ Lệ Thủy thấy con thất thần nên biết ngay đã có chuyện chẳng lành, bà lay vai con:

– Lệ Thủy, nói cho mẹ nghe đã có chuyện gì?

Thực ra, những lời quan tâm của mẹ đã khiến Lệ Thủy hoang mang rồi. Tính cô không giả vờ được, không thể lòng đau mà cố tỏ ra bình thường được. Biết không thể giấu nổi mẹ, Lệ Thủy nức nở kể lại mọi chuyện. Cô khóc không ra tiếng:

– Mẹ ơi! Con phải làm sao đây?

Mẹ cô bàng hoàng, xót xa cho đứa con gái mới bước vào đời đã phải chịu bao trái ngang. Chính bản thân bà cũng không ngờ cuộc đời đứa con bé bỏng hiền lành lại gặp nhiều khổ đau đến vậy. Ôm con vào lòng, bà nghẹn giọng:

– Tội nghiệp con gái tôi, sao nó khổ vậy trời?

Hai mẹ con ôm nhau khóc. Một lúc sau, mẹ cô lau nước mắt và nói:

– Lệ Thủy! Đằng nào mọi việc cũng đã xảy ra rồi. Con có khóc, có suy sụp cũng không thể thay đổi được sự thật đó nữa. Theo mẹ, con cứ vào Đà Nẵng, học tập, thi cử, rồi mọi chuyện sẽ dần lãng quên thôi con.

Lệ Thủy gật đầu, viền mắt đã sưng đỏ:

– Ái Chi cũng nói như vậy mẹ ạ. Con sẽ cố gắng. Con xin lỗi mẹ, mẹ đừng buồn nữa nhé mẹ!

Mẹ cô lắc đầu, nhẹ vuốt tóc con gái:

– Không phải lỗi của con, đừng suy nghĩ!

Mẹ cô luôn như vậy, luôn bao dung và vị tha. Với đôi vai tần tảo cùng trái tim vĩ đại ấy, bà đã luôn che chở cho cô trước mọi sóng gió.

Sau mấy ngày nghỉ ngơi, cô và Ái Chi cùng vào Đà Nẵng. Cả hai quay trở về với cuộc sống bận rộn của mình. Ngày thi đại học đến, Lệ Thủy tự tin bước vào phòng thi. Cô tin vào những nỗ lực của mình sẽ đạt kết quả tốt. Cô và Minh Hoàng vẫn giữ liên lạc qua tin nhắn, anh bảo công việc đã ổn. Ái Chi lo lắng cho cô để cô yên tâm thi cử. Chuyện của Minh Tuấn cũng dần trôi vào quên lãng. Hắn cũng không liên lạc với Lệ Thủy nữa.

Sau mấy ngày thi căng thẳng, chiều hôm ấy, Lệ Thủy đến nhà hàng với tâm trạng khá nhẹ nhõm. Chỉ mới sáu giờ tối mà quán đã khá đông khách, Ái Chi bận rộn:

– Lệ Thủy! Mày đến rồi à, thi xong rồi thì lo phụ tao nhé!

Thực ra, kể từ khi Minh Hoàng đảm nhiệm quản lý nhà hàng, anh đã tái tạo lại hoạt động kinh doanh. Các buổi đi khách của các tiếp viên không còn tồn tại, anh đã biến nơi này thành một nhà hàng mang đến các dịch vụ giải trí lành mạnh. Do đó, Lệ Thủy và Ái Chi phải làm quen với nhiều điều mới. Buổi tối vẫn là thời điểm sôi động nhất, khi người dân Đà Nẵng thân thiện và cởi mở, thường xuyên tập trung ở những nơi đông đúc. Minh Hoàng đã cập nhật thực đơn và mở rộng lĩnh vực ẩm thực, thu hút nhiều du khách nước ngoài muốn thưởng thức đặc sản địa phương.

Tối nay, như mọi khi, Lệ Thủy kiểm tra từ nhà ăn, khu bar đến các phòng hát thường và phòng VIP. Cô luôn chú ý đến từng chi tiết để đảm bảo hài lòng khách hàng. Với sự quen biết và yêu thương Minh Hoàng, cô học được rất nhiều về phong cách kinh doanh của anh.

Sau khi kiểm tra mọi khu vực, khu VIP luôn là nơi cô chú ý kiểm tra kỹ lưỡng hơn. Lệ Thủy mở từng phòng một, kiểm tra từ thảm trải sàn đến bàn sofa và cả hệ thống đèn nháy, âm thanh Karaoke. Khi đến phòng VIP cuối cùng, khi vừa bước vào, cô muốn bật đèn nhưng đèn lại không sáng. Cô bắt đầu cảm thấy lo lắng, bởi sắp tới giờ đông khách và những người giàu có thường chọn phòng VIP. Liệu đèn có bị hỏng không? Lệ Thủy nghĩ về những ngày bận rộn với thi cử, không đến quán, và không ngờ Ái Chi lại để lại tình trạng như vậy. Cô nhanh chóng lấy điện thoại để sử dụng đèn pin, định bật đèn và kiểm tra hệ thống, nếu vẫn không sáng, cô sẽ phải gọi thợ đến. Nhưng khi cô vừa bật đèn pin, cô bị shock khi nhìn thấy một người đứng ngay trước mặt…

Bài viết liên quan