Ba lần lỡ nhịp chương 42 | Minh Hoàng trở về
Nụ cười của Minh Hoàng khiến con tim của Lệ Thủy như muốn thoát ra khỏi ngực, chỉ còn thiếu chút nữa là cô đã phải hét lên. Nhưng người đàn ông ấy vẫn đứng đó tủm tỉm cười, có chết cô cũng không nhẽ sao? Anh nói:
– Anh còn cười được à? Làm em hết hồn!
Minh Hoàng tỏ ra bình thản, đi lại và bật đèn chiếu sáng bằng cầu dao điện và công tắc. Hóa ra anh đã ngắt cầu dao, đứng đợi cô vì biết cô thường cẩn thận sẽ kiểm tra phòng. Khi căn phòng đã sáng sủa, Minh Hoàng lao đến ôm cô:
– Nhớ anh không?
Lệ Thủy nhớ mà, nhớ điên đảo. Anh nói đi một tháng nhưng mất tận ba tháng mới về. Nhưng bỗng nhớ ra rằng cửa phòng vẫn còn mở, cô vội đẩy anh ra:
– Em chưa đóng cửa!
Minh Hoàng thơm lên trán cô:
– Kệ!
Lệ Thủy nhanh chóng quay lại để đóng cửa:
– Này, mặt anh ngày càng dày ra đấy! Anh chưa đe dọa chết em à?
Minh Hoàng ôm chặt cô, chặt đến nỗi cô nghe rõ nhịp đập trong trái tim anh:
– Mặt anh không dày làm sao anh dám theo đuổi em? Em đã thi xong rồi đúng không? Anh mới về chiều nay, nhớ em quá.
Cô tranh thủ hít thở mùi hương của anh, trong khi anh hôn lên mái tóc của cô. Cô nhớ anh lắm, nhớ đến mức mơ thấy anh về hàng nghìn lần. Giờ đây, giấc mơ đó đã trở thành hiện thực, nhưng cô lại cứ nghĩ rằng mình đang mơ:
– Em lo sợ… lo sợ… anh không về, em sợ lắm… ngay cả trong giấc mơ cũng sợ!
Minh Hoàng vẫn ôm cô chặt, áp mặt cô vào ngực mình:
– Đừng lo, anh đã trở về nguyên vẹn đây, đầy đủ từng phần nhé!
Lệ Thủy cười và nhìn anh:
– Vẫn kiên định như vậy!
Minh Hoàng cười:
– Và vẫn yêu em như thế!
Anh đặt môi lên môi cô. Môi anh vẫn mềm mại và thơm như lúc trước, nụ hôn vẫn ngọt ngào và mãnh liệt. Anh hôn cô đến mê đắm, hôn đến quên hết thời gian và không gian, như thế giới chỉ còn tồn tại tình yêu của họ. Mọi khó khăn, mọi lo âu đều tan biến, nhưng bằng nụ hôn nồng nàn ấy. Lưỡi anh càn quét trong khoang miệng cô, cuốn đi mọi đau đớn và khổ sở. Bàn tay không ngừng nghỉ nghơi trườn vào áo sơ mi của cô, xoa nắn những vùng da mềm mại. Lệ Thủy ôm lấy cổ anh và đáp trả. Cô nhẹ nhàng rên trong miệng, Minh Hoàng không kìm chế được, vội bế cô lên đặt lên thảm sàn. Cảm giác nằm trên thảm êm, dưới bàn tay của người đàn ông mình yêu, khiến Lệ Thủy quên hết mọi vấn đề. Bây giờ, cô chỉ có anh và tình yêu này thôi. Lệ Thủy dũng cảm cởi áo sơ mi của anh, tháo thắt lưng của anh. Minh Hoàng cũng không ngần ngại kéo xéc váy của cô, loại bỏ mọi cản trở trên đường chạy nóng bỏng của hai cơ thể đang khát khao. Anh nắm môi cô, trườn lưỡi ấm áp xuống xương quai xanh, ghé vào tai cô, giọng khàn đầy nồng nàn:
– Anh nhớ em đến phát điên rồi!
Lời của anh như một lời thần chú, làm cho Lệ Thủy mê mải, miệng rên những câu không rõ, tai cô ù đi, chỉ còn hình ảnh người đàn ông cô yêu là rõ nét. Cô ôm chặt anh, hai cơ thể liên kết không rời. Minh Hoàng chiêm ngưỡng cơ thể cô, đặt những dấu hôn như bão lửa lên người cô, lên hai đồi đang tỏa sáng. Anh sử dụng tay mình khám phá khu rừng ẩm ướt của cô. Các cử chỉ của anh nhẹ nhàng, quan tâm nhưng khiến mắt Lệ Thủy mê mải, toàn bộ cơ thể cô như trôi trên không trung. Cô xoay vòng, cong lên trước sự kích thích của anh. Cô cảm nhận sự hiệu quả liên tục của anh, hiểu rằng những thách thức anh và cô đã trải qua trong tình yêu là thứ lớn để kiểm tra lòng can đảm của họ. Hiện tại, Minh Hoàng đang đặt chân lên cơ thể cô, hương thơm nước hoa quen thuộc hòa quyện với mùi cơ thể, mùi của kỷ niệm, mùi của tình yêu và đam mê. Cô không biết anh đã kích thích cơ thể cô như thế nào, chỉ cảm nhận rằng cơ thể của cô nhẹ nhàng, khao khát nổi lên đến mức không kiềm chế được:
– Minh Hoàng… em… em không thể chịu nổi nữa… a…
Minh Hoàng vẫn tiếp tục kích thích khu rừng ấy, quyết không chấp nhận, anh chìm đắm trong những tiếng rên của cô bằng những nụ hôn mãnh liệt. Cơ thể Lệ Thủy uốn cong như tôm, miệng rên không ngừng:
– Anh… làm thế… để em… đi…
Minh Hoàng nhẹ nhàng cười:
– Em chưa nói lời nhớ anh!
Lúc này, Lệ Thủy như máy móc, miệng rên lên:
– Minh Hoàng… em nhớ anh… em yêu anh…
Minh Hoàng hít một hơi sâu rồi áp mạnh hông. Mỗi lần anh chen vào và rút ra, cô cảm thấy cơ thể mình như bị hút sâu xuống đáy biển, rồi lại bị ai đó kéo lên, cảm xúc hoang mang đến cực điểm. Những cử chỉ mạnh mẽ nhấp nhô của anh khiến cô như điên đảo. Anh đánh lên, để dòng nước ấm chảy trên cả hai cơ thể, gục đầu xuống người cô, Lệ Thủy thực sự hài lòng. Anh hiện diện trong cô hơn bao giờ hết. Minh Hoàng của cô, anh đã trở về!