Chuyến đò tình năm ấy chương 38 | Bí mật của Phan Dũng

08/01/2024 Tác giả: Hà Phong 625

Trong khi Thiên Vũ đang dày công tìm kiếm vợ, Thục Trinh bắt đầu công việc mới tại Công ty nội thất H. Mặc dù đây chỉ là một Công ty tầm trung, nhưng mọi người làm việc ở đây đều rất nghiêm túc và chăm chỉ học hỏi. Do sắp xếp của bà Lam An, công việc của Thục Trinh cũng khá nhàn. Cô chủ yếu soạn thảo các công văn và báo cáo liên quan đến công việc của công ty. Cô là người thông minh, nên việc tiếp nhận và xử lý tài liệu diễn ra nhanh chóng. Những công việc này khá dễ dàng với cô, thậm chí khiến cô thấy nhàm chán.

Ngày đầu tiên tại công ty, Cẩn cảnh báo:

  • Bất kỳ nơi nào cô cũng bị theo dõi, nên cô đừng dại dột và chú ý với hành động của mình. Người thiệt thòi nhất sẽ là cô. Tôi cũng đã tạo điều kiện để cô cảm thấy thoải mái, nên cô đừng đối đầu với tôi!

Thục Trinh hiểu rằng đối mặt với một người quyền lực là khó khăn, đặc biệt khi mẹ chồng cô có tiền, quyền lực và mưu trí. Dù có buồn bã, khóc lóc hay phản ứng mạnh mẽ, cô cũng chẳng có cơ hội, bởi lúc này cô không biết mình đang ở đâu. Sau hai ngày suy nghĩ, Thục Trinh quyết định sống bình tĩnh và đợi cơ hội.

Ngày đầu tiên làm việc, cô giữ thái độ khiêm tốn, học hỏi chăm chỉ và làm theo chỉ dẫn của người quản lý. Sau một tuần, cô mở lòng hơn với đồng nghiệp. Nhưng khi đêm xuống, đứng trước cửa sổ nhìn xuống thành phố C sôi động, cô lại cảm thấy cô đơn và trống trải, ngực trái đau đớn. Trong giấc ngủ, hình ảnh một đứa trẻ bị thả xuống nước liên tục ám ảnh cô. Cô thức giấc với trán đầy mồ hôi, đôi khi áo ngủ cả vạt ướt.

Thục Trinh cảm thấy như mình đang chìm vào tâm trạng trầm cảm. Do đó, cô quyết định chạy bộ mỗi sáng để tinh thần được sảng khoái hơn. Thành phố C sầm uất, nhiều khu biệt thự vườn khiến cô liên tục nhớ đến Biệt thự VŨ – nơi đánh dấu tình yêu của cô và anh. Ban đầu, Cẩn cũng theo cô chạy bộ, nhưng dần dần anh ta thấy cô chỉ chạy bộ và thưởng thức bình minh, nên an tâm hơn và không còn theo đuổi cô.

Trong khi Thục Trinh đang làm quen với cuộc sống mới, Thiên Vũ lại có một hợp đồng quan trọng ở Mĩ. Mọi thứ như muốn ngăn cản việc anh tìm kiếm cô. Hợp đồng này quan trọng đến mức phải đi cùng với Huy và Dương. Trước khi lên máy bay, Duy nói:

  • Anh yên tâm đi, em và các anh em ở nhà sẽ tiếp tục theo dõi bà Lam An, nhưng em nghĩ lúc này mẹ anh không làm gì đâu. Bà sợ anh trở về bất thình lình như đợt đi Phú Quốc, và bà biết anh luôn cắm sẵn người ở lại Tập đoàn. Bà chỉ lừa được bọn em một lần thôi!

Thiên Vũ nhìn lên bầu trời, nhìn những đám mây lửng lơ, sau đó bày tỏ:

  • Mục đích của mẹ tôi là muốn Thục Trinh rời xa tôi và cắt đứt mọi liên lạc. Vì vậy, khi mục đích đó tạm thời ổn định, mẹ tôi sẽ không can thiệp nữa, có nghĩa là Thục Trinh hiện đang an toàn.

Chuyến công tác chỉ kéo dài đến thứ năm do lo lắng về nhà và công việc quá trình đó, Thiên Vũ không thể ghé thăm bố mẹ Cẩm Ly. Anh chỉ gọi điện thoại động viên bà và sau đó quay lại làm việc. Từ ngày Thục Trinh rời đi, mọi người trong Tập đoàn đều tò mò, nhưng không ai dám hỏi về cô dù họ đều yêu mến cô.

Sau khi trở về từ Mỹ trong một chuyến công tác quan trọng, Thiên Vũ chỉ còn một ngày sau đó Cẩm Ly đến thăm anh. Cô tỏ ra ngạc nhiên khi không thấy Thục Trinh ngồi ở bàn làm việc:

  • Vợ anh đâu rồi? Hai vợ chồng bỏ nhau à?

Thiên Vũ nhíu mày và đáp:

  • Nếu có việc gì, cô nói nhanh để tôi có thể tiếp tục công việc. Còn về vợ chồng tôi, chúng tôi vẫn bình thường, đó là duyên số, chẳng thể nào thay đổi được!

Cẩm Ly bĩu môi và nói:

  • Ở chỗ anh em, không cần phải giấu giếm gì cả. Thiên Anh đã kể hết cho em nghe rồi. Mà nói thật, người làm vụ này khá khéo léo, đánh lừa được Trịnh Thiên Vũ không phải là điều đơn giản.

Thiên Vũ nhắc lại câu hỏi:

  • Cô đến đây có việc gì?

Cẩm Ly ngồi xuống và giải thích:

  • Em nghe Thiên Anh nói chồng em làm việc ở đây mấy tháng mà không được thăng chức. Anh ấy muốn chuyển cổ phần cho chồng, nhưng anh không đồng ý. Nghe nói cổ phần của em ở Tập đoàn cũng không lớn, em kinh doanh thời trang giống Thiên Anh, và sau này có kế hoạch mở thêm chi nhánh với con bé. Em không quan tâm đến kinh doanh ô tô, nên em muốn nhượng một phần cổ phần cho Dũng như một món quà cho đứa bé của Thiên Anh.

Thiên Vũ mỉm cười:

  • Cô thật cao quý. Anh sẽ thảo luận với Hội đồng quản trị. Nếu thấy hợp lý, cô chỉ cần gọi luật sư đến để làm thủ tục.

Cẩm Ly hài lòng nở một nụ cười:

  • Em nghĩ vậy là đủ rồi. À, anh vừa từ Mỹ về, có ghé thăm nhà em không?

Thiên Vũ lắc đầu:

  • Lần này công việc quá nhiều, anh không có thời gian ghé thăm hai bác!

Cẩm Ly mỉm cười:

  • Anh Vũ, giờ vợ anh đi rồi, em còn cơ hội không?

Thiên Vũ ngả đầu:

  • Cơ hội gì?

Cẩm Ly bước tới gần và hỏi:

  • Cơ hội thay Thục Trinh chăm sóc anh!

Thiên Vũ cười và đáp:

  • Cám ơn tấm lòng của em, nhưng anh tự chăm sóc được bản thân.

Cẩm Ly đưa sát người Thiên Vũ, để lộ đôi trái hồng căng tròn:

  • Anh đã hết thương em à?

Thiên Vũ nhẹ nhàng đáp:

  • Anh luôn thương em như một người anh trai thương em gái nhỏ. Còn tình yêu, anh nghĩ không bao giờ và sẽ không bao giờ có.

Cẩm Ly đứng dậy, có vẻ như mĩ nhân kế của cô không được lòng Thiên Vũ. Cô ta nói mạnh mẽ:

  • Em có gì thua kém nó đâu?

Thiên Vũ tiếp tục cười:

  • Lại là câu hỏi đó. Em hỏi mãi không chán à? Đối với anh, không ai có thể thay thế Thục Trinh!

Cẩm Ly nhếch môi mỉa mai:

  • Nó chẳng qua là một vật nhỏ được nhặt về và đặt vào bàn làm việc, liệu anh có hiểu điều đó không?

Thiên Vũ lắc đầu:

  • Cô ấy là ai, đối với anh không quan trọng. Quan trọng là anh chỉ có thể cảm thấy xúc động trước Thục Trinh. Nếu công việc của cô đã xong, hãy về đi. Buổi chiều anh sẽ tổ chức cuộc họp Hội đồng quản trị, hãy tham gia.

Cẩm Ly bực bội, gạt gót giày mạnh lên nền gạch và bước ra khỏi phòng.

Chiều hôm đó, cuộc họp Hội đồng quản trị thường niên diễn ra, và mọi thành viên đều hài lòng với sự dẫn dắt của Thiên Vũ. Họ không quan tâm nhiều đến việc chuyển nhượng cổ phần từ Cẩm Ly cho Dũng với mục đích tặng cho em bé. Quan điểm của họ là điều này không ảnh hưởng đáng kể đến lợi ích của họ. Bên cạnh đó, sự tồn tại của Trương Thị trong Hội đồng quản trị là một yếu tố quan trọng. Và cổ phần không thay đổi nhiều, vì vậy tất cả đồng thuận với quyết định.

Cẩm Ly đã thuyết phục Dũng đồng ý, mặc dù anh ta có vẻ ngần ngại ban đầu.

Ngày tiếp theo, với số cổ phần thu được, cũng trùng hợp với việc Trưởng phòng kinh doanh chuyển công tác, Dũng trở thành Trưởng phòng mới. Thiên Anh vui mừng, cô ta biết ơn Cẩm Ly và thấy cao kiến của bà chị làm việc.

Trong thời gian tiếp theo, Dũng làm việc chăm chỉ, đưa ra kế hoạch kinh doanh và ký được nhiều hợp đồng cho tập đoàn. Mọi thứ dường như diễn ra thuận lợi, và Hội đồng quản trị đồng thuận với quyết định của Cẩm Ly.

Một buổi trưa, sau khi ăn cơm, Thiên Anh nhận được một tin nhắn báo có bất ngờ về chồng tại phòng 301 của một khách sạn. Cô thắc mắc vì Dũng mới gọi video cho cô và rõ ràng anh ta đang ở công ty. Cô quyết định kiểm tra và lái xe tới khách sạn đó.

Vào buổi trưa, khách sạn trống trải và Thiên Anh đeo khẩu trang, gặp lễ tân và nói cô có cuộc hẹn ở phòng 301, cần nhận chìa khóa. Lễ tân ban đầu ngần ngại nhưng Thiên Anh đã động viên và giải thích quen giám đốc khách sạn. Cô gọi điện ngay cho giám đốc, khen ngợi lễ tân và nhận chìa khóa phòng.

Tuy nhiên, sau đó, khi cô thử gọi lại số điện thoại trong tin nhắn, máy đã tắt. Cô cảm thấy nghi ngờ và quyết định kiểm tra. Thiên Anh lái xe đến khách sạn và đưa lễ tân một phong bì dày. Cô ấy nói với lễ tân rằng có hẹn với một người ở phòng 301 và muốn có chìa khóa. Lễ tân ban đầu ngần ngại, nhưng Thiên Anh thuyết phục rằng cô quen giám đốc khách sạn và sẽ giữ bí mật. Cô thậm chí gọi điện cho giám đốc để khen ngợi lễ tân, làm cho cô tin tưởng và nhận chìa khóa.

Thiên Anh bước nhẹ lên phòng 301 và mở cửa một cách nhẹ nhàng. Cánh cửa vừa hé mở, Thiên Anh có một phần sợ nhầm lẫn và sự e ngại trước tình cảnh có thể khiến cô phải đối mặt với những tình huống không mong muốn. Tuy nhiên, cũng có một phần niềm tin vào tin nhắn bí ẩn đó. Cô bước từ tốn bước vào, và không lâu sau, Thiên Anh chấm điểm phần tin nhắn đó là chính xác. Âm thanh của những cử chỉ thể hiện sự thăng hoa tình dục trở nên rõ ràng: tiếng thở gấp gáp, tiếng kêu rên quen thuộc. Cô nghe tiếng chồng Phan Dũng hăm dọa khi vỗ nhẹ vào mông cô gái nằm bên dưới:

  • Lâm… em… tuyệt vời…

Thiên Anh cố gắng bình tĩnh khi bước vào. Trước mắt cô, hai thân hình trần truồng quấn lấy nhau không ai khác chính là chồng cô Phan Dũng và người bạn thân nhất của cô, Quế Lâm. Bức tranh trước mắt khiến Thiên Anh không giữ được sự bình tĩnh:

  • Các người đang làm trò gì thế này hả?
Bài viết liên quan