Chuyến đò tình năm ấy chương 51 | Khẳng định vị thế

09/01/2024 Tác giả: Hà Phong 1090

Thiên Vũ cảm thấy đau đầu khi suy nghĩ về tình hình gia đình. Cẩm Ly đã biết cách chọn đúng thời điểm để tấn công, khiến anh đang đối mặt với nhiều khó khăn. Mẹ anh vừa bị đột quỵ, em gái mới sinh non, và vợ đang mang thai. Cả gia đình đều trong tình trạng khẩn cấp.

Thời gian qua, Thiên Vũ luôn để mắt đến mọi động向ng của Cẩm Ly, nhưng trong vài tháng gần đây, anh bận rộn với việc tìm kiếm Thục Trinh và lo lắng cho gia đình nên không theo dõi mỗi diễn biến như trước. Tuy nhiên, các trợ lý của anh vẫn không chơi trò, giữ vững nhiệm vụ của mình.

Thiên Vũ bất ngờ khi Cẩm Ly yêu cầu họp khẩn cấp Hội đồng quản trị. Điều này cho thấy cô ta đã rất chặt chẽ theo dõi mọi diễn biến trong gia đình anh. Dù hai gia đình từng thân thiết, nhưng giờ đây, ngoài việc anh không chấp nhận tình cảm của Cẩm Ly, không có vấn đề gì khác mà cô ta lại đưa ra động thái mạnh mẽ như vậy.

Sau khi suy nghĩ, Thiên Vũ nói:
– Mẹ tôi vừa bị đột quỵ, nhưng chúng ta phải giữ bí mật để không làm lung lay cổ đông. Hãy thông báo sáng mai họp Hội đồng quản trị. Trong đêm nay, hãy điều tra xem Cẩm Ly đã mua lại cổ phần của những cổ đông nào trong Tập đoàn. Tôi tin rằng cô ta phải nắm giữ một số cổ phần đủ để có thể lật đổ tôi.

Thiên Vũ nhớ lại lần nào Cẩm Ly cũng phô trương không quan tâm đến kinh doanh ô tô, chỉ tập trung vào Công ty Trương Thị và thời trang. Tuy nhiên, anh không tin vào điều đó. Anh nhìn thấy sự ích kỷ và cao ngạo của Cẩm Ly từ khi còn nhỏ. Một người được nuôi dưỡng trong sự ích kỷ từ nhỏ sẽ dần trở thành kẻ ác. Sự trả giá của bà cũng là một ví dụ, khi con gái bà bị phản bội, stress, và bản thân bà giờ chỉ nhìn cuộc sống thay đổi từ một góc độ.

Thiên Anh, em trai của Thiên Vũ, cũng đã bị ảnh hưởng bởi tư tưởng không sạch sẽ của mẹ. Ngược lại, Cẩm Ly được bố mẹ nuôi dưỡng với tình yêu thương đặc biệt sau khi mất Cẩm Đan. Điều này lại tạo nên sự ích kỷ và chiếm đoạt trong tâm hồn của cô, khiến cô ta có những hành động mà ngay cả bậc sinh thành cũng không kiểm soát được. Cẩm Ly đã chuẩn bị kỹ lưỡng để đòi lại mọi thứ, thậm chí cả vị thế của Thiên Vũ.

Sáng hôm sau…
Buổi họp khẩn cấp của Hội đồng quản trị diễn ra với không khí căng thẳng. Mọi người trong cuộc họp không còn vui vẻ như thường lệ, mà trở nên nghiêm túc và cảm thấy lạ lùng. Thiên Vũ, một người lịch lãm và tay trong lịch trình, bước vào phòng họp, đi kèm là trợ lý Minh Huy. Anh quét ánh mắt qua mọi người trước khi ngồi xuống và nói:

– Tôi nghe đồn có người muốn cách chức tôi?

Một cổ đông trưởng thành đứng lên và nói:

– Gần đây, Tập đoàn vẫn hoạt động bình thường, nhưng theo thông tin mà cô Cẩm Ly nắm được, trong hơn hai tháng qua, số lượng hợp đồng giảm và Chủ tịch không tập trung vào việc phát triển Tập đoàn, mà chỉ quan tâm đến việc cá nhân, ảnh hưởng đến lợi ích chung!

Cẩm Ly hôm nay ăn mặc lịch sự với trang phục công sở, khác biệt hoàn toàn so với phong cách gợi cảm, tự do trước đây. Cô cầm một bộ tài liệu và yêu cầu nhân viên phát cho các cổ đông, sau đó nói:

– Thực ra, tôi không chuyên sâu về lĩnh vực kinh doanh ô tô mà tập trung vào thời trang. Tuy nhiên, do bố mẹ tôi đầu tư vào Trịnh Gia, nên sau khi trở thành người thừa kế, tôi cũng thừa kế cổ phần từ họ. Điều này đồng nghĩa với việc tôi phải chịu trách nhiệm đối với việc sử dụng vốn của chúng ta một cách hợp lý và tạo ra lợi nhuận ổn định. Trong hơn hai tháng qua, Chủ tịch Thiên Vũ đã không quan tâm đến công việc của Tập đoàn, thay vào đó, anh đi lại nhiều hơn để phục vụ mục đích cá nhân. Vì vậy, tôi nghĩ mình cũng có quyền lực trong Tập đoàn, và tôi đề xuất cuộc họp này để xem xét lại tư cách của Chủ tịch Thiên Vũ. Nếu anh ta không thể hoàn thành nhiệm vụ đó, thì nên nhường chỗ cho người có khả năng hơn. Chúng tôi không đầu tư vào đây để cho ai đó làm như mình muốn. Chúng tôi cần điều chỉnh trước khi quá muộn.

Sau khi Cẩm Ly kết thúc lời, một nửa số cổ đông bắt đầu bàn luận:

– Đúng thật!
– Tôi đã cảnh báo từ lâu rồi, người trẻ tuổi ấy không thể điều hành được!
– Dù có tài năng nhưng lại quá mê mẩn chuyện cá nhân!
– Đây không phải là con đường đúng đắn!…

Tiếng đàm thoại và thảo luận lan tỏa trong phòng họp. Thiên Vũ nhíu mày, sau đó nói mạnh mẽ:

– Các người đã hết lời chưa?

Với giọng lạnh lùng như băng, mọi người im lặng. Anh tiếp tục:

– Bây giờ, tôi yêu cầu các người trả lời ba câu hỏi của tôi. Nếu câu trả lời đủ thuyết phục, tôi sẽ tự từ chức!

Một cổ đông gật đầu:

– Được!

Thiên Vũ quét ánh mắt qua tất cả cổ đông trong phòng, rồi tiếp tục:

– Câu hỏi đầu tiên, các người cho tôi biết chỉ số tăng trưởng của Tập đoàn trong sáu tháng qua có giảm không? Một tập đoàn kinh tế mạnh mẽ sẽ liên tục phát triển. Trịnh Gia có đạt được điều đó không?

-……..

Thiên Vũ chờ đến giây thứ mười, sau đó tiếp tục:

– Câu hỏi thứ hai, trong bối cảnh nền kinh tế thế giới đang đối mặt với nhiều biến động do cạnh tranh cao, dịch bệnh và những yếu tố khác, nhiều Tập đoàn khác đang phá sản hoặc gặp khó khăn, nhưng Trịnh Gia vẫn duy trì được các hợp đồng ổn định cả trong và ngoài nước. Cuộc sống của nhân viên được đảm bảo, tiền trong tài khoản của các cổ đông vẫn tăng lên và lãi suất cũng không giảm. Vậy, một Chủ tịch như tôi đã làm sai điều gì?

Sau một khoảnh khắc im lặng, Thiên Vũ tiếp tục phát biểu:

– Câu hỏi thứ ba, quý vị có gia đình không? Nếu người thân gặp khó khăn, quý vị sẽ ưu tiên công việc từ xa hay sẽ đặt mặt bên cạnh người thân? Tôi tin rằng quý vị, những người trưởng thành, đều sẽ hiểu đến điều này. Bộ não là nơi điều khiển cơ thể, nhưng trái tim mới là nơi cảm nhận tình yêu thương. Hãy để trái tim chúng ta không bị lạc lõng dưới áp lực của công việc và duy trì tình cảm gia đình.

Không khí căng thẳng lây lan trong không gian. Một số người nhìn nhau với ánh mắt tò mò và thách thức. Rồi một giọng nói mỉa mai vang lên:

– Vậy cậu nghĩ chúng tôi không có trái tim hay sao? Cậu nên nhớ, chúng tôi đều ở đây chủ yếu nhờ công lao xây dựng và quản lý của ông ba chúng ta. Đừng tỏ ra kiêu ngạo quá mức, nếu không chúng tôi có thể rút vốn mà không nghĩ suy.

Mọi người đồng thanh đồng lòng. Thiên Vũ bình tĩnh đáp lại:

– Cháu không hề nói quý vị không có trái tim hay não, cháu chỉ nói về con người chung chúng ta. Nếu quý vị cảm thấy tổn thương, cháu xin lỗi. Tập đoàn này do công sức của mọi người xây dựng, cháu hoàn toàn hiểu và trân trọng. Nhưng cháu muốn nhấn mạnh rằng, nếu ông ba chúng ta đã gây dựng nên Trịnh Gia, thì cháu cũng đã không ngừng cố gắng để duy trì và phát triển. Cháu không muốn công sức của mọi người bị lãng quên vì sự tham lam của những kẻ mưu mô. Nếu có ai muốn rút cổ phần, cháu sẽ không ép buộc. Nhưng cháu tin tưởng rằng sự rời bỏ của những cổ đông không trung thành không thể gây thiệt hại lớn cho Trịnh Gia!

Cẩm Ly đứng dậy mỉa mai:

– Thiên Vũ, anh có tự tin quá không mà đưa ra yêu cầu đó? Gia đình anh có công góp nhưng để có một Tập đoàn Trịnh Gia mạnh mẽ như ngày hôm nay là do sự đồng lòng và đóng góp của tất cả. Bây giờ khi anh có dấu hiệu lơ là, chức Chủ tịch nên thuộc về người có trách nhiệm và tài năng hơn anh.

Thiên Vũ nhìn Cẩm Ly:

– Nguyên tắc của người giữ chức Chủ tịch là phụ thuộc vào số cổ phần mà họ sở hữu!

Cẩm Ly mỉa mai cười:

– Tôi đang sở hữu số cổ phần bằng anh đấy!

Thiên Vũ gật đầu:

– Tôi biết, vậy nếu cả ba ba và mẹ cháu, cùng với vợ chồng em gái tôi đều chuyển giao cho tôi thì sao?

Cẩm Ly cười tươi:
– Thiên Vũ, anh có đang mơ không đấy? Cổ phần của em rể anh là món quà tặng của tôi!
Thiên Vũ nhìn cô:
– Người tặng không quan trọng, quan trọng là tôi đã có giấy tờ chứng nhận từ luật sư của bố tôi và em gái. Còn về em rể tôi thì…
Khi Thiên Vũ nói đến đây, Phan Dũng cũng mỉm cười:
– Xin lỗi anh vợ, cổ phần của em là món quà từ chị Cẩm Ly, và năng lực của em đã được chứng minh qua công việc, vì vậy em xin tặng lại chị ấy trong thời điểm chị ấy cần nó ạ!
Một số cổ đông lên tiếng:
– Xem ảnh rể, không nhường cổ phần, chắc bị áp đặt rồi ông Trịnh Thiên và cô Thiên Anh!
Mọi người không biết rằng bản thân ba của Thiên Vũ đã thực hiện thủ tục chuyển nhượng cổ phần từ ông và Thiên Anh sang cho Vũ vì ông dự đoán có thể xảy ra tình huống này. Chỉ có Phan Dũng mới thực hiện thoái thác, và với lý do cần tham khảo ý kiến của Cẩm Ly vì cổ phần của anh ấy là do Cẩm Ly chuyển nhượng. Và bây giờ, ngay trong cuộc họp Hội đồng quản trị, trước mặt tất cả cổ đông, anh ấy đã đánh mất con át cuối cùng, sẵn lòng đứng về phía kẻ phản bội cả gia đình vợ – người gia tộc đã mang lại cho anh ấy cuộc sống ngày hôm nay.
Thiên Vũ không ngạc nhiên trước động thái của Dũng, anh mỉm cười:
– Tôi biết cậu sẽ làm vậy từ khi chúng ta gặp nhau, từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã thấy hai từ “đào mỏ” lấp ló trên trán cậu. Được, cậu đã không đầu tư tình cảm, thì đừng trách tôi vô tình!
Sau đó, anh quay sang Minh Huy:
– Huy, phát tài liệu cho cổ đông!
Trong khi Huy phân phối giấy cho cổ đông, Thiên Vũ tiếp tục nói:
– Trong thời gian ngắn làm trưởng phòng kinh doanh, Phan Dũng và một số thành viên đã lạm dụng quỹ công ty cho những mục đích cá nhân, kể cả sử dụng chất kích thích và ma túy đá. Số tiền đó không phải là ít và con số cụ thể đây. Tất nhiên, anh ta có người giúp đỡ nên tôi tuyên bố hủy bỏ tư cách cổ đông của Phan Dũng theo quy định của công ty. Cổ phần của anh ấy sẽ được phân phối đều cho các cổ đông khác. Đây là quy định được đặt ra từ thời ba tôi để tránh những kẻ phản bội làm tổn thương cổ đông. Phan Dũng có hai lựa chọn, làm nhân viên văn phòng bình thường hoặc chịu trách nhiệm trước pháp luật. Lựa chọn đi!
Dũng tái mặt, lắp bắp:
– Anh… dám…
Cẩm Ly cũng trợn mắt:
– Anh có lòng người không Vũ? Em rể mà cũng không chừng sao?
Thiên Vũ nhếch mép:
– Tôi đã nói con người có óc và trái tim. Sống giả dối, nghĩ giả dối thì chỉ có nhận lại những điều đó. Quả ngọt hay quả đắng chúng ta nhận được là do hạt giống chúng ta gieo xuống. Vậy bây giờ, tôi và Cẩm Ly có cơ hội ngang nhau, để cho công bằng, chúng ta sẽ tổ chức bỏ phiếu, được không?
Trong khi các thành viên Hội đồng quản trị đồng lòng với quyết định, Cẩm Ly đột nhiên nhận được một tin nhắn. Cô đọc xong rồi cảm thấy khó chịu, vội vàng trả lời:
– Hành động đi!
Nhấn gửi xong, Cẩm Ly nghiến răng:
– Cẩm Đan, hóa ra mày vẫn còn sống!

Bài viết liên quan