Hồng nhan chương 13 | Xử đẹp 2 cô con gái
Chi hơi bất ngờ trước thái độ của Huệ. Một đứa đẻ thuê lại vênh mặt lên với chủ nhà, nó tức lắm giơ tay lên định tát Huệ thì Huệ đã tóm lấy tay Chi và giữ chặt lại.
Bỏ tôi ra… cô làm cái trò gì thế hả???
Cô giám giơ tay để đánh tôi à… cô vẫn còn non còn xanh lắm…
Ngân thấy thế lao vào bênh em gái thì Huệ đạp cho một phát ngã lăn xuống đất, rồi Huệ đạp luôn cả Chi bay xuống theo chị gái mình. Chi và Ngân choáng quá, định bò dậy xông vào đánh Huệ thì tôi đi qua nhìn thấy tôi vội la lên:
Có chuyện gì thế này???? Hai đứa định làm gì đấy???
Chi và Ngân lùi lại. Chị gầm lên:
Nó láo toét, nó đánh con đấy mẹ, để con sử nó…
Huệ nó thản nhiên:
Cái gì nó cũng có giới hạn của nó… vui thôi chứ đừng vui quá, kẻo phản tác dụng đó!
Tôi xua tay:
Thôi Chi và Ngân về phòng đi. Huệ mày cũng lên phòng đi!
Con Huệ vênh mặt lên:
Đéo, tao đói, tao đi xuống xem dì Hà nấu gì cho tao ăn?
Chi quát tôi:
Mẹ thấy chưa?? Thái độ của cô ta vậy đấy, đẻ thuê mà cứ như bà chủ cái nhà này vậy, mẹ ngu vừa thôi chứ!
Chi và Ngân vùng vằng đi về phòng, còn con Huệ cứ lườm tôi:
Sao mày để chúng nó nói mày thế hả? Dù gì giờ mày cũng là mẹ của chúng nó cơ mà, hỗn láo phải tao thì tao tát chết.
Thôi tao xin, mày đừng dây dưa vào hai đứa đó cho tao nhờ. Giờ mày đang mang thai đấy, dưỡng thai thôi còn kệ bọn nó đi.
Huệ lừ mắt:
Tao còn ở đây ngày nào thì bọn nó cứ liệu đấy. Tao đẻ thuê cho bố mẹ nó chứ tao đẻ thuê cho chúng nó đâu, mà chúng nó thái độ. Mày hiền quá rồi còn khổ với chúng nó!
Huệ sau khi chén hết con gà luộc ấm bụng rồi nó mới lên tính sổ với Chi và Ngân. Nó lôi túi tôm trong thùng rác ra và đi tới gõ cửa phòng Chi và Ngân.
Mở cửa ra đi.
Chi bảo Ngân:
Cái con điên kia nó định làm cái quái gì không biết có nên mở cửa cho nó không chị?
Ngân bị Huệ đạp một phát lúc nãy ngã lăn ra, cũng hơi ái ngại.
Hay nó nghi ngờ vụ tôm rồi, nhìn ánh mắt nó tao sợ sợ.
Chi vẫn còn vênh váo:
Nó làm sao mà biết được hả chị?
Thôi kệ đi, em ra mở cửa đi.
Chi ra mở cửa, Huệ cầm túi tôm vào.
Chi: Cô có chuyện gì?
Huệ cười:
Chúng mày giỏi lắm, định động vào con tao à?
Chi có vẻ bất an nhưng cố tỏ vẻ như không có chuyện gì.
Cô nói linh tinh gì đấy? Cô nên biết thân biết phận của mình đi.
Huệ liền ấn thẳng túi tôm vào mặt Chi, nó gầm gừ lên:
Chúng mày định hại con tao à, không dễ thế đâu. Đây tôm đây, chúng mày nuốt hết đi, lũ chó má này.
Chi vùng vẫy đẩy túi tôm ra thì Huệ càng ghì chặt hơn. Ngân choáng quá, vội chạy gạt tay Huệ ra. Huệ ném túi tôm vào mặt Ngân, tôm rơi đầy giường và nền nhà. Chi tức quá, cầm cái ghế lên ném Huệ nhưng Huệ né được nên cái ghế bay thẳng vào chiếc gương, vỡ tan. Huệ cầm cái ghế ném lại Chi rồi cầm lọ hoa chọi Ngân.
Tôi đang chuẩn bị đồ ăn cùng dì Lâm dưới bếp, cứ thấy tiếng la hét liếng đập đồ loảng xoảng ở trên lầu, dì Lâm lắng tai nghe:
Nhà ai đánh nhau thế nhỉ?
Tôi ngẩng lên:
Tiếng gần lắm dì ạ, hay là trên lầu…
Tôi và dì Lâm nhìn nhau rồi hốt hoảng chạy lên lầu thì thấy Huệ đang trong tình trạng một tay túm tóc Ngân một tay cầm ghế ném Chi… tôi và dì Lâm há hốc mồm luôn… sợ chưa, lần đầu tiên tôi được xem màn đánh nhau của một bà bầu và hai đứa thanh niên… và hai đứa thanh niên lại bị bà bầu đánh cho tơi tả…
Tôi và dì Lâm lao vào can ngăn… tôi lôi Huệ về phòng rồi đóng cửa lại rồi chạy sang xem Chi và Ngân thế nào… Chi thì bị đập xưng u cả trán còn Ngân thì bị chảy máu mũi… nhìn trên giường đầy tôm tôi mới hỏi:
Có chuyện gì vậy hai đứa?? Tại sao lại đánh nhau ra nông nỗi này hả?
Chi và Ngân ấm ức khóc:
Mẹ ko thấy cô ta đánh con và chị Ngân sao??? Mẹ hỏi ngu vậy!
Để mẹ lấy thuốc bôi cho con nhé!
Nó quát tôi:
Ko cần, mẹ đừng có giả tạo, mẹ đưa cô ta về để trả thù chúng tôi sao???
Tôi còn chưa hiểu chuyện gì:
Sao con lại nói vậy, mẹ đâu có ý gì…
Ngân vội chen ngang:
À ko có gì, nó nói vu vơ đấy, mẹ về phòng đi, chúng con ko sao đâu.
Tôi ra ngoài để dì Lâm dọn phòng cho hai đứa… tôi lo lắm lát anh Thịnh về biết chuyện là chết cả lũ, tôi sang phòng Huệ:
Sao mày lại đánh chúng nó như vậy, lát anh Thịnh về biết chuyện là chết đấy, tao không bênh mày nổi đâu.
Nó nhe răng ra cười:
Tao đố hai con điên đó giám mách bố nó là bị tao đánh đấy, cho thêm tiền cũng đéo giám nhé!
Mày bị hâm à? Kiểu gì chúng nó cũng mách bị mày đánh đau vậy mà!
Nó cười cười:
Mày ko tin thì cứ chờ xem.
Tôi lắc đầu:
Tao chịu thua mày rồi đấy, thôi tao đi làm đồ ăn đây.
Huệ nói ko sao tẹo nào cả.
Sau vụ đó Chi và Ngân lại càng cay Huệ hơn… lại cái bài cũ Chi và Ngân lại đổ dầu ăn ở cầu thang để hại Huệ…
Sáng sớm chủ nhật cả nhà ngồi ăn sáng.
Thịnh: Dì lâm lên gọi Huệ dậy ăn sáng đi rồi hôm nay cả nhà mình về quê chơi một buổi.
Dì Lâm vội vàng:
Vâng để dì lên gọi ạ.
Chi định bảo dì Lâm ko phải lên đâu thì dì Lâm đã chạy tới chỗ cầu thang rồi, và dì Lâm bước vào chỗ có dầu ăn thế là vồ mặt xuống cầu thang dập cả mũi chảy be bét máu, con Huệ đi xuống đỡ dì Lâm:
Dì sao thế mắt để ở đâu mà ngã dập mặt thế này… khổ quá!
Dì Lâm ôm mặt khóc huhu, sau đó Ngân phải đưa dì Lâm tới bệnh viện báo hại cả nhà ko đi chơi được nữa.
Tối đó, Huệ sang phòng tôi bảo:
Tự dưng ở cầu thang lại có dầu ăn mày ạ…
Tôi trả lời:
Thế à, tao cũng không biết nữa.
Huệ nhìn tôi và nói:
Lần trước mày cũng bị ngã trượt chân đúng không?
Tôi gật đầu:
Ừm…
Nó thở dài:
Vậy là đúng rồi… tí nữa thì người ngã ở cầu thang là tao đấy chứ không phải dì Lâm đâu.
Tôi lúc này mới mơ hồ:
Ý mày nói là có người cố tình đổ dầu ăn ở cầu thang à? Vậy là ai làm chuyện đó chứ?
Huệ đáp:
Còn ai ngoài hai cô con chồng của mày nữa… Mày ngây thơ vừa thôi chứ, mày cứ sống như thế này mà được à?