Nước mắt và máu chương 29 | Mang ơn Thúy Liễu

27/12/2023 Tác giả: Hà Phong 237

Bảo Chuyên đắn đo, hối hận về quyết định từng bỏ lỡ một cuộc sống hạnh phúc. Nằm bên cạnh Mai Liên, anh không dám thể hiện nỗi đau lòng, không có ai để trút bầu tâm sự. Nếu ở lại quê hương, anh không thể thoát khỏi án tội lương tâm này.

“Yue phang! Em ở đâu? Xin em hãy tha thứ cho anh, ta có thể bắt đầu lại được không?” Bảo Chuyên khóc lặng trong lòng, không muốn Mai Liên biết. Cô ngủ say làm anh không dám nhắm mắt, nhưng cả hai đều không thể thoát khỏi hậu quả của việc họ làm.

Anh vực dậy và đi dạo bên bờ biển, nhìn thấy số lượng người vượt biên không nhỏ. Hơn 500 người, từ trẻ nhỏ đến người lớn. Họ di chuyển bằng máy bay, thuyền, hoặc xe hàng lớn, xem người như rác. Nhóm mang theo ít đồ đạc nhất có thể, nếu bị cảnh sát phát hiện, họ phải chạy và vứt bỏ mọi thứ.

Bảo Chuyên đã từ bỏ sự nghiệp, theo luật pháp, Mai Liên không phải là vợ của anh, mà thực sự, Yue phang mới là người vợ chính thức của anh. Anh cảm thấy hối tiếc về những tổn thương gây ra cho Yue phang, muốn kết thúc cuộc đời mình để xoa dịu tội lỗi. Nhưng anh không dám. Anh nén nước mắt hối hận, nhất là khi biết Bảo Bảo đã bị bán vào một công ty sản xuất trẻ em tại Châu Mỹ.

“Mọi người chuẩn bị, mai đi rồi đấy. Ai đi mua thức ăn mang theo nhé!” Mọi người đồng ý, chỉ có Bảo Chuyên lúc này đầy trăn trở. Cảm giác như anh cảm nhận được sự hiện diện của Yue phang ở gần đây.

Đoàn người chia thành nhiều nhóm, Bảo Chuyên và Mai Liên được đưa lên một chiếc thuyền lớn rời Hàn Quốc. Mai Liên không chịu nổi sóng biển, buộc phải nôn thốc. Bảo Chuyên giúp cô, nhưng khi kiểm tra thấy cô ta đã mang thai. Không thể tin nổi, Mai Liên làm sao có thai được! Anh hoàn toàn bối rối. Nếu không phải vì việc Mai Liên không tố giác, anh không phải trốn chạy như vậy. Và bây giờ, cô ta lại mang thai. Cuộc hành trình qua biên giới chỉ mới là bắt đầu. Bảo Chuyên trăn trở không ngớt.

Yue phang bị cảnh sát Hàn Quốc bắt tại nhà Thúy Liễu, mẹ của Ai Nhi. Sau khi đóng phạt, mẹ của Ai Nhi, một người Hàn Quốc tốt bụng, bảo lãnh và đóng tiền phạt cho cô. Sau đó, cô chuẩn bị vé máy bay trở về Trung Quốc, không thể mang theo Litom vì các quy định về vận chuyển động vật.

Chị Thúy Liễu nhiệt tình hỗ trợ Yue phang khi Litom cần giấy tờ. Khi Litom bất ngờ chạy về một bãi đất trống với chiếc xe tải lớn, Yue phang quyết định kiểm tra để biết chuyện gì đang xảy ra.

“Chị về trước đi, em sẽ về sau.” Yue phang nói và chạy theo Litom. Họ đến nơi, thấy một nhóm người đang chuẩn bị trốn đi Mỹ. Litom cảm nhận được điều gì đó và không chịu đi về.

Yue phang liền hỏi họ về tình hình. Nhóm người này đều là người vượt biên, muốn tìm kiếm cuộc sống mới ở Mỹ. Họ đã chuẩn bị đầy đủ thức ăn và nước uống. Tuy nhiên, họ chưa biết liệu có thể đi cùng hay không, vì cần đợi người dẫn đầu quyết định.

Yue phang xin số điện thoại và quay trở lại nói chuyện với chị Thúy Liễu. Cô cảm ơn chị vì sự giúp đỡ, nhưng vì vẫn còn con gái cô không thể ở lại. Cô quyết định đi cùng nhóm vượt biên để có cơ hội gặp lại con gái.

“Em sẽ không bao giờ quên vợ chồng chị và bé Dương Ai Nhi,” Yue phang nói trước khi cùng Litom chui vào xe tải. Chiếc xe khởi hành, và trong lúc đó, cả hai cùng nhau ngủ quên.

Cuộc hành trình trải qua đêm qua núi đồi và đến một bờ sông lớn. Mọi người xuống xe, tự cắm trại chờ đợi thuyền đến sau 5 giờ. Đây là một chuyến đi đầy khó khăn, đặc biệt là đối với những đứa trẻ, nhưng mọi người vẫn tiếp tục bước đi, không biết điều gì đang chờ họ.

Bài viết liên quan