Tình cờ yêu chương 7 | Bá Tùng đến mua hoa chỗ Tú Uyên

06/02/2024 Tác giả: Hà Phong 392

Bá Tùng tỏ ra hài lòng trước sự tươi cười của Tú Uyên và nói:
– Đúng là khách hàng là Thượng Đế đấy!

Uyên nhìn chằm chằm vào Tùng một cách sắc bén:
– Vâng, nhưng cũng phải nhớ rằng Thượng Đế cũng có nhiều loại, có người nhã nhặn, lịch thiệp, còn người thì lại thô lỗ, không lịch sự. Vậy Thượng Đế muốn mua hoa không ạ?

Tùng gật đầu đáp:
– Chắc chắn rồi! Đến tiệm hoa mà không mua hoa thì để làm gì chứ?

Uyên quay lại:
– Đúng đấy! Bởi vì có những người chỉ thích phá đám mà thôi. Cửa hàng chúng tôi vừa nhập về nhiều loại hoa mới, kể cả hoa nhập khẩu. Quý khách muốn mua lẵng hoặc yêu cầu cắm theo ý muốn thì cứ nói ạ!

Sau khi nhìn qua các loại hoa mới và những chậu hoa tươi sặc sỡ, Bá Tùng nói:
– Tôi muốn mua hoa tặng sinh nhật một cô gái chưa kết hôn!

Oh, hôm nay là sinh nhật của bạn gái của anh ấy. Có lẽ cô ấy là loại người kiêu căng, lạnh lùng hoặc thích gây rối như anh ấy. Thật là đáng tiếc cho cô gái ấy khi phải liên quan đến anh ấy. Hoặc có thể là những cô gái thích tiền bạc, nếu như vậy thì thật đáng thương cho chú Trọng và cô Linh. Họ thực sự tốt đẹp nhưng lại có một đứa con cứng đầu, thích ăn chơi.

Bá Tùng nhìn Uyên một cách nghiêm túc và nói:
– Cô có biết cắm hoa không?

Uyên bất ngờ:
– Có à? Cái gì vậy?

Tùng lặp lại:
– Tôi hỏi cô có biết cắm hoa không? Tôi không có thời gian ngồi đây nhìn cô, nếu cô không biết thì gọi bé Quỳnh về hoặc để tôi tìm nơi khác!

Uyên nhanh chóng liếc mắt sang người đàn ông khác:
– Ai nói tôi không biết? Nếu tôi không biết về hoa thì tôi sẽ làm gì ở đây? Anh đã biết bạn gái của mình thích loại hoa nào hay tôi tự chọn? Hoặc anh có thể mua những bó hoa đã sắn ở đây!

Tùng lên giọng:
– Bạn gái?

Uyên nhíu mày:
– Bạn gái chưa kết hôn thì tôi nghĩ là bạn gái của anh. Hoặc anh có phải là người thích đàn ông không?

Bá Tùng phát cáu:
– Cô…

Uyên tiếp tục:
– Cô ấy thích loại hoa nào hoặc cô ấy thích như thế nào?

Bá Tùng gật đầu:
– Hoa hướng dương! Cô cắm sao cũng được, chỉ cần đẹp và lớn là được, tiền không thành vấn đề.

Uyên mỉm cười và đồng ý rồi quay lại công việc cắm hoa. Đối với một người kinh doanh, chỉ cần khách hàng nói “tiền không thành vấn đề” là đủ, dù khách hàng có khó tính thế nào cũng vẫn hài lòng.

Uyên bắt đầu cắm hoa cùng các phụ kiện trang trí. Bá Tùng kéo ghế ngồi gần và nói:
– Bé Quỳnh đâu ra kiểu nhân viên khó tính như thế này?

Uyên cười:
– Đúng vậy!

Tùng lắc đầu:
– Nhưng tôi không thấy hài lòng!

Uyên tiếp tục làm việc mà nói:
– Nếu anh không hài lòng thì tôi không quan tâm, còn tôi đang cố gắng hết sức để làm hài lòng Thượng Đế!

Bá Tùng nhìn Uyên cắm hoa một cách nghiêm túc:
– Được, anh chấp nhận đó!

Khi cửa mở ra, chị Quỳnh bước vào. Thấy Bá Tùng, chị mỉm cười:
– Anh Bá Tùng! Anh đến mua hoa à? Đang nghỉ trưa à?

Bá Tùng quay lại vẻ mặt nghiêm túc:
– Ừ, hôm nay là sinh nhật Cẩm Trang nên anh mua hoa cho cô ấy. Quà thì họ đã gửi về tập đoàn rồi, nhưng hoa thì phải đến đây mới yên tâm!

Ồ, anh ta chắc chắn là diễn viên mới đây. Chỉ vừa trước đó anh ấy mới thể hiện vẻ mặt nhẹ nhàng với Uyên, nhưng giờ lại đóng vai một người đàn ông lịch thiệp. Uyên thầm bẩm:
– Loại người này biết nói miệng quá!
Cô đã nói nhỏ, nói thầm lắm rồi mà, nhưng đối tác vẫn nhíu mày và hỏi:
– Gì vậy em?
Sặc, “em” à? Từ lúc thấy Uyên tại bệnh viện đến giờ, đây là lần đầu tiên nghe anh ấy nói “em”. Thấy chị Quỳnh nói chuyện nhẹ nhàng với anh ấy, trông anh ấy lịch sự quá mức. Tiếng “em” được nhẹ nhàng, êm dịu. Nếu không hiểu rõ tâm tính xấu xa đằng sau những lời nói hoa mỹ đó, có lẽ nhiều người sẽ bị anh ấy thu hút. Uyên giả vờ quan sát lẵng hoa và giật mình:
– Dạ? Quý khách nói gì vậy ạ?
Chị Quỳnh phì cười:
– Ôi, hai người này sao thế?
Chị nhìn về phía Tùng:
– Đây là Tú Uyên, nhân viên mới của em. Em mới làm ngày đầu tiên mà không hiểu sao anh ấy trở nên thân thiện và tin tưởng em nhiều quá ạ. Em này nhanh nhẹn, thông minh, nói gì hiểu nấy. Và Uyên còn có sở thích cắm hoa nữa. Em nghĩ rằng đây chắc chắn là người em đang tìm kiếm từ lâu rồi đấy! À, chiều nay em sẽ gửi hoa đến chúc mừng sinh nhật chị Trang và cũng của anh luôn đấy, có gì không?
Bá Tùng cười:
– Chuẩn gì đó? Anh và Trang cả ngày chỉ bị mắng về việc chưa lập gia đình thôi mà!
Chị Quỳnh lắc đầu:
– Em cũng vậy, nhưng em không quan tâm, duyên đến thì đến thôi. Anh và chị Trang cả hai đều có công việc ổn định và giỏi nữa. Lo gì!
Cẩm Trang? Tên đẹp quá! Có lẽ họ đã yêu nhau lâu rồi, nên giờ bị gia đình hai bên giục chuyện kết hôn. Haizzz, cô Trang kia lấy được gã này chắc là đang phải đối mặt với nhiều khó khăn lắm đây…
Hoàn thành việc cắm hoa, Tú Uyên đứng dậy:
– Thưa quý khách, hoa của anh đã sẵn sàng. Anh có hài lòng không ạ?
Bá Tùng ngắm lẵng hoa rồi nói:
– Rất đẹp! Cảm ơn em! Anh sẽ chuyển khoản ngay!
Tú Uyên vẫn duyên dáng:
– Vâng, cửa hàng chúng tôi chấp nhận thanh toán bằng tiền mặt hoặc chuyển khoản. Số tài khoản đã được ghi ở đây ạ. Quý khách chọn hình thức nào ạ?
Bá Tùng cười nói:
– Chuyển khoản nhé!
Lúc đó, chị Quỳnh bật mí:
– À, em mới đi ký hợp đồng với công ty của cô Đan Thư đấy! Cô ấy trẻ ra mỗi ngày, giống mẹ anh ấy nhỉ?
Bá Tùng như nhớ ra điều gì:
– Ừ, chị em ruột đấy! À, ba ngày nữa là kỷ niệm thành lập công ty của dì Thư, anh đặt hoa từ bây giờ được không? Đến ngày đó, em giúp anh mang đến công ty dì ấy hoặc anh sẽ ghé lấy! Vì anh sợ đến ngày đó quên mất.
Chị Quỳnh tạo dáng OK:
– Dạ anh, hôm đó em sẽ cắm theo yêu cầu của anh, dì ấy thích hoa tulip xanh đúng không ạ?
Bá Tùng cười:
– Ừ, vậy em chuyển khoản luôn nhé!
Chị Quỳnh lên tiếng:
– Không cần anh ạ, chỉ cần anh gửi tiền lẵng hoa hôm nay thôi. Đến ngày đó em cắm một lẵng đẹp rồi báo lại cho anh nhé!
Chị Quỳnh thật là một bà chủ biết chiều lòng khách hàng và hiểu tâm lý của họ. Chỉ cần nói chuyện một chút như thế này, đã đạt được thêm một đơn đặt hoa trị giá cao. Thật tài năng!

Bá Tùng chuyển khoản xong, sau đó mang lẵng hoa ra xe và trở về tập đoàn. Tú Uyên nghỉ ngơi một chút ở phòng sau rồi tiếp tục công việc. Đến năm giờ chiều, cô về phòng trọ, tắm rửa, ăn mì tôm và đi xe buýt đến trung tâm Anh ngữ để kịp giờ dạy lúc năm giờ rưỡi. Buổi lên lớp đầu tiên sau một năm trời xa bục giảng khiến Uyên vừa háo hức vừa hồi hộp. Tối qua cô đã thức cả đêm để ôn lại bài vở nhưng vẫn không giảm bớt lo lắng. Nhìn thấy những khuôn mặt đáng yêu, đôi mắt to tròn, đôi môi chúm chím của học sinh, Uyên cảm thấy tinh thần mình tràn đầy năng lượng, giống như khi cô là sinh viên mới ra trường.

Trong khi đó, tại Biệt thự của vợ chồng Bá Trọng…
Lễ sinh nhật của Chủ tịch tập đoàn Trương Thị – Trương Bá Tùng và cô cảnh sát Trương Cẩm Trang không ồn ào, chỉ có mấy người bạn thân thiết của Trang, gia đình của cả hai và gia đình của dì Thư. Cẩm Trang là em sinh đôi với Bá Tùng, nhưng mỗi người lại mang một vẻ đẹp độc đáo. Nếu Tùng có vẻ lạnh lùng, cạnh tranh, thì Trang lại là một cảnh sát phương Đông, với đôi mắt sáng, cường nghị, và một vẻ ngoài mạnh mẽ của người phụ nữ hiện đại, đặc biệt là khi cô khoác lên mình bộ cảnh phục. Tối nay, Cẩm Trang thoát khỏi hình ảnh nghiêm túc, trở nên xinh đẹp như một thiên thần. Cô mặc chiếc váy ren ôm sát với đuôi cá phía dưới. Vóc dáng thanh xuân và xương quai xanh quyến rũ tạo nên một hình ảnh gây ấn tượng mạnh mẽ. Bữa tiệc diễn ra vui vẻ sau khi cả hai đã thổi nến, mọi người đang tham gia cuộc trò chuyện vui vẻ khi một tiếng nói vang lên:
– Chị Trang! Chúc mừng sinh nhật!
Cẩm Trang quay lại – đó là Trà My, người mẫu mới đang gây sốt và cũng là người yêu của anh trai Trang. Nhìn thấy My đưa đến một hộp quà xinh xắn, Trang cười:
– Cảm ơn em nhiều nhé! Vì là sinh nhật đơn giản nên không mời nhiều người, cả đối tác của anh Tùng cũng không tham gia!
Trang nói như một cách để trấn an chứ không muốn tạo điều kiện cho cô My, dù cô ta không có quyền lực gì đối với Trang. Cô cũng nhấn mạnh từ “chị” để làm rõ rằng anh trai của cô không có hứng thú với cô ta, và cô không muốn My trở thành chị dâu của Cẩm Trang.
Trà My mỉm cười thảo mai:
– Không sao đâu, em hiểu. Em đến đây chúc mừng sinh nhật cả hai anh em. Anh Tùng ở đâu thế chị?
Cẩm Trang gật đầu cảm ơn My và nhìn về phía Bá Tùng cùng con trai của mấy cô chú:
– Anh ấy đang ở kia đấy!
Trà My cũng mang theo một hộp quà và đến gần bàn của Bá Tùng để chúc mừng sinh nhật, sau đó nói:
– Anh Tùng, anh ra đây em hỏi một chút được không ạ?
Bá Tùng nhếch mày và nói:
– Em cứ nói đi, anh và em không có bí mật gì. Đây là những người anh em thân thiết của anh.

Trà My giọng nhẹ nhàng:

– Không! Anh ra đây em nhờ một chút, cái này nói ở đây không thuận tiện.

Thiên Vương, thấy cô người mẫu có vẻ đau đầu, quyết định can thiệp:

– Tùng, em ra đó xem đi, nhanh rồi quay lại uống tiếp anh em mình!

Bá Tùng miễn cưỡng bước ra phía vườn hoa và hỏi:

– Có chuyện gì vậy?

Trà My sắp xếp lại cà vạt cho Tùng và nói nhỏ nhẹ:

– Em sắp có show ở thành phố A, anh đến cổ vũ em được không? Chúng ta có thể đi du lịch sau đó!

Bá Tùng bất ngờ:

– Sao? Em trình diễn liên quan gì đến anh? Anh không phải là bầu show của em mà.

My cố níu tay Tùng:

– Lần trước anh tặng hoa cho em nên mọi người nghĩ chúng ta là đôi, nếu anh không đi, em sẽ bị đơn độc lắm!

Bá Tùng nhún vai:

– Quê lắm là chuyện của em, anh bận công việc. Hoa thì anh thân với cô chủ tiệm hoa nên giá rẻ lắm. Em đừng làm ầm lên, tặng hoa mà hiểu lầm như thế thì Bá Tùng không thích. Ngoại trừ bà nội, trong showbiz, Bá Tùng không muốn liên quan đến ai cả.

Nói xong, Tùng bình tĩnh quay trở lại bàn để tham gia vào cuộc trò chuyện.

Bài viết liên quan